Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 581: Tốc độ thuấn di




Quá nhanh.

Tốc độ vừa rồi nhanh đến nỗi làm hắn sợ hãi.

Nếu như vừa rồi đổi lại là hắn, chỉ sợ cũng khó mà tránh né.

Bất quá nhìn ra, nàng giống như cũng chỉ có thể dùng một lần loại tốc độ thuấn di đáng sợ kia.

Giết nàng.

Nhất định trước hết phải liều lĩnh giết nàng.

Trong lòng hắn nghĩ như vậy, nội lực bên trong đan hải mãnh liệt, nắm đấm ầm ầm rung động, biến thành màu xám trắng, “Oanh” một quyền đập tới thiếu nữ trên mặt đất.

Lúc này, sau lưng đột nhiên truyền đến một cỗ kình phong.

Thân là Võ Sư trung kỳ, cảm giác hắn rất nhạy cảm, trong nháy mắt bắt được nắm đấm sau lưng.

Bất quá hắn nhất định phải diệt trừ trước thiếu nữ trước mặt có uy hiếp lớn nhất đối với hắn.

Cho nên hắn cũng không quay đầu, một nắm đấm khác ‘Oanh’ một tiếng đập về phía sau, tinh chuẩn đối mặt nắm đấm từ phía sau lưng đánh tới kia.

Nhưng đột nhiên, nắm đấm kia lại biến thành một thanh chủy thủ sắc bén loé lên hàn quang.

- Xùy!

Hắn hung hăng đập ra nắm đấm, trong nháy mắt bị chủy thủ võ giả sắc bén đâm xuyên qua da thịt, hắn đau đớn khẽ run rẩy, vừa sợ vừa giận, đành phải đột nhiên quay người, một nắm đấm khác cũng chuyển ngoặt, đập tới phía sau.

- Phốc!

Sau lưng không có ai, chỉ có một chùm bột màu trắng vung tới.

Chuôi chủy thủ võ giả đâm vào nắm đấm của hắn thậm chí cũng không có rút ra, người đánh lén sau lưng đã không thấy tăm hơi.

- Oanh!

Một quyền lão giả họ Mai đánh ra kình phong mãnh liệt, đẩy tan hết bột màu trắng vung tới, định thần nhìn lại, cũng đã không tìm được bóng dáng thiếu niên kia.

Hắn không có chút gì do dự, nắm đấm đột nhiên lắc một cái, làm cho chủy thủ đâm vào bên trong da thịt rơi xuống đất, lập tức lần nữa xoay người, nhào về phía thiếu nữ đã đứng lên từ dưới đất.

- Bạch! Bạch! Bạch!

Hạ Thiền đâm nhanh ba kiếm, nhanh chóng, tốc độ vượt xa những chiêu kiếm trước, nhưng vẫn như cũ bị hắn tránh đi.

Nàng lập tức quay người vọt vào trong phòng.

Lão giả họ Mai nắm chặt nắm đấm, đuổi theo đi vào.

Hạ Thiền chạy vào gian phòng bên cạnh, đứng ở góc tối, nắm chặt kiếm trong tay, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, có chút thở hổn hển, ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn.

Lão giả họ Mai đứng ở ngoài cửa ra vào, ánh mắt âm trầm nhìn nàng một chút, đột nhiên đi đến trước cửa sổ bên cạnh, tháo ra màn cửa.

Tia sáng chiếu vào, đồng thời “Phốc” một tiếng, lại một lượng lớn vôi phấn từ đối diện ngoài cửa sổ vung về phía hắn.

- Tên tiểu tử!

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, “Oanh” đánh tới một quyền, lại trực tiếp đánh tan vôi phấn ra ngoài.

- Bạch!

Lúc này, kiếm của Hạ Thiền cũng đâm về phía hắn.

Lão giả họ Mai phản ứng cực nhanh, lách mình tránh đi, đấm tới một quyền.

Một kiếm Hạ Thiền đâm vào không khí, đã lách nhẹ người, lại từ một góc độ khác đâm tới một kiếm.

- Bạch! Bạch! Bạch!

Trong nháy mắt kiếm ảnh đầy phòng, kiếm khí tung hoành.

- Oanh!

Lão giả họ Mai một bên né tránh, một bên ra quyền.

Hạ Thiền lại đâm mấy kiếm, thân ảnh lóe lên, ra khỏi phòng, chạy tới nội viện.

Lão giả họ Mai theo đuổi không bỏ, vừa nhảy ra khỏi cửa ra vào, “Phốc” một tiếng, bên cạnh đột nhiên lại vung đến một chùm vôi phấn.

- Oanh.

Hắn đánh tới một quyền, bên trong vôi phấn lại đột nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ võ giả, lại đâm vào nắm đấm của hắn.

Mà một nháy mắt chủy thủ đâm vào da thịt của hắn, người cầm chủy thủ đã vứt xuống chủy thủ, hướng về sau nhảy ra ngoài, nhảy vọt mấy cái, từ cửa sổ nhảy vào bên trong kho củi, biến mất không thấy gì nữa.

Lão giả họ Mai cũng chịu không nổi con ruồi một mực ong ong ong ở bên cạnh này nữa, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, “Sưu” một cái lao qua, trực tiếp lực rót vào song quyền, đi theo từ cửa sổ nhảy vào, chuẩn bị đánh chết hắn trước.

- Oanh!

Ai ngờ lão ta vừa nhảy vào kho củi, không gian tối đen chật hẹp đột nhiên sáng lên một tia hỏa diễm, sau đó lập tức vang lên một tiếng nổ đáng sợ đến cực điểm.

Hỏa diễm trong nháy mắt biến thành biển lửa hung mãnh, khí lãng kinh khủng như sóng lớn mãnh liệt đánh tới.

Một tiếng tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.

Toàn bộ kho củi thấp bé trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, biến thành mảnh vỡ.

Mà lão giả họ Mai mới nhảy đi vào từ cửa sổ trong nháy mắt bị nổ bay ra từ chỗ lão ta đi vào, nặng nề mà té ngã trên mặt đất, khắp người nám đen, tóc, sợi râu quần áo toàn bộ đều biến thành hư ảo.

- Bạch!

Hàn mang lóe lên, lợi kiếm đâm về phía cổ họng của hắn.

Cho dù bị nổ bắn ra đầu váng mắt hoa, khí huyết hỗn loạn, phản ứng của lão giả họ Mai vẫn như cũ rất nhanh, cuống quít lăn một vòng trên mặt đất, nhảy dựng lên.

- Xùy ——

Ai ngờ lão ta vừa đứng lên nắm chặt nắm đấm, một bóng đen dài nhỏ đột nhiên từ phía sau bay tới, trong nháy mắt đâm xuyên qua da thịt cháy đen phía sau cổ lão ta, xuyên thẳng qua toàn bộ cổ lão, bay ra ngoài từ phía trước cổ.