- Sư tỷ cho dù không cần đi con đường cũ kia, nhìn cũng không có quan hệ gì, mà lại có thể sẽ sống càng đặc sắc, có khả năng cũng sẽ đi càng đặc sắc, càng xa, càng nhanh hơn trên trên con đường tu luyện. Sư tỷ cảm thấy thế nào?
Thân ảnh xanh nhạt lại trầm mặc trong chốc lát, quay đầu nhìn về phía nàng:
- Trước đây không có phát hiện, ngươi nói nhiều như vậy.
Thân ảnh màu đỏ không nhịn được cười một tiếng:
- Nhục thân nghẹn lâu, khó tránh khỏi muốn phát tiết.
Lập tức lại thở dài một hơi, nói:
- Ta thân ở chức vị cao, rất nhiều chuyện cũng không thể làm, muốn nói nhiều cũng không thể nói, tính tình cũng không thể tùy tiện phát tiết, vẫn luôn rất ngột ngạt. Thật ra ta và sư tỷ đều rất mâu thuẫn. Ta không biết con đường hiện tại đang đi có phải đúng hay không. Ta suy nghĩ gì muốn mặc kệ mọi thứ, nhưng lại không bỏ xuống được.
Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:
- Ta cũng không mâu thuẫn.
Thân ảnh màu đỏ cười cười:
- Mâu thuẫn hay không, chính trong lòng ngươi rõ ràng. Ngươi trước kia cũng sẽ không đối xử như thế với bất cứ người nào.
- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi giúp hắn luyện chế phi kiếm, chỉ sợ sẽ còn thêm vào phù văn của ngươi?
Thân ảnh xanh nhạt nhìn qua đêm tối xa xa, trầm mặc một lát, thản nhiên nói:
- Tự cho là đúng.
- Ha ha, coi như ta tự cho là đúng đi.
Thân ảnh màu đỏ đột nhiên lóe lên, đứng ở bên cạnh nàng, nhìn dung nhan tuyệt sắc của nàng giấu ở trong vầng sáng xanh nhạt, khóe miệng hơi vểnh:
- Sư tỷ, ta rất chờ mong trên dung nhan tuyệt thế lạnh như băng này của ngươi đến lúc nào đó lại lộ ra màu hồng nhạt của sự thẹn thùng, cũng rất chờ mong, ngươi một ngày nào đó sẽ cắn môi, hai mắt mê ly, nhẹ giọng cầu khẩn “Phu quân, muốn...”, ha ha, vậy nhất định sẽ rất đẹp, rất động lòng người?
Thân ảnh xanh nhạt không nói gì thêm, tựa hồ đã xem nàng như là không khí.
Không bao lâu.
Lạc Thanh Chu mang theo vớ lưới màu đỏ một đường đi nhanh mà tới.
Thân ảnh màu đỏ nhìn thoáng qua, thấp giọng nói:
- Sư tỷ, ngươi nếu vô ý, sư muội ngược lại có thể làm thay.
Nói xong, cười cười, thân ảnh lóe lên, bay đến trên nóc nhà phía sau.
- Nguyệt tỷ tỷ, tinh huyết đây.
Lạc Thanh Chu bay xuống nóc nhà, giơ lên vớ lưới trong tay nói:
- Sợ không đủ, ta hết thảy lấy ra năm giọt.
Thân ảnh màu đỏ lập tức ngọt ngào nói:
- Ca ca, vất vả, nhất định rất đau?
Lạc Thanh Chu nói:
- Không đau.
- Mấy giọt tinh huyết mà thôi, đối với võ giả mà nói, như gãi ngứa.
Thân ảnh màu đỏ cười nói:
- Ca ca thật dũng cảm, muội muội bội phục.
Lạc Thanh Chu thấy vật liệu vừa rồi đặt ở trên nóc nhà đều không còn, lập tức tiến lên mấy bước, nhìn thân ảnh xanh nhạt bên trên mái cong nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, có thể luyện chế ra không?
Thân ảnh xanh nhạt lại trầm mặc trong chốc lát, vươn một tay ngọc tuyết trắng từ trong vầng sáng.
Vớ lưới trong tay Lạc Thanh Chu đột nhiên bay đi, tự động đổ bình sứ bên trong ra, rơi vào lòng bàn tay nàng.
Vớ lưới lại bay trở về.
Lạc Thanh Chu nắm ở trong tay, nói:
- Còn có một cái đâu?
Thân ảnh màu đỏ lấy ra nói:
- Ca ca, ở chỗ này đây.
Lạc Thanh Chu tiếp nhận, nói:
- Tạ ơn.
Thân ảnh màu đỏ cười nói:
- Ca ca, vớ lưới của muội muội dùng tốt chứ? Có phải vừa mềm lại trơn còn có tính co dãn, còn có thể chứa rất nhiều thứ, hay không?
Lạc Thanh Chu “Ừ” một tiếng, ánh mắt nhìn về phía thân ảnh xanh nhạt bên trên mái cong.
- Đêm mai tới lấy.
Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói.
Trong lòng Lạc Thanh Chu kích động, vội vàng chắp tay nói tạ:
- Tạ ơn Nguyệt tỷ tỷ.
Thân ảnh màu đỏ ở bên cạnh cười nói:
- Ca ca, sư tỷ cần lấy vật liệu về, dùng nhục thân điều khiển luyện khí lô và hỏa diễm luyện chế. Mặc dù chỉ là phi kiếm rất bình thường, nhưng cũng rất hao phí tinh lực, ca ca có thể đi theo mà nhìn, có lẽ có thể giúp một chút. Giúp sư tỷ cầm thứ gì, lau lau mồ hôi cái gì, xoa bóp vai, đấm bóp chân, cũng có thể.
Lạc Thanh Chu nhìn về phía thân ảnh xanh nhạt.
- Không cần.
Thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói.
Lạc Thanh Chu không tiếp tục nhiều lời, nói:
- Thế bắt đầu kể chuyện xưa đi.
- Tốt đó!
Thân ảnh màu đỏ nghe xong, lập tức đi đến bên cạnh ngồi xuống, nín thở ngưng thần, chuẩn bị nghe pháp.
Bên trên mái cong.
Thân ảnh xanh nhạt cũng tĩnh tâm ngưng thần, thần sắc chuyên chú.
- Nhân sinh người chết là tiền duyên, ngắn ngủi thật dài đều có quy định. Lưu Toàn Tiến trở về dương thế, mượn xác hoàn hồn Lý Thúy Liên...
Thân ảnh màu đỏ đột nhiên kích động chen vào nói:
- Mượn xác hoàn hồn? Đây không là cảnh giới thần hồn phụ thể sao? Sư tỷ nói quả nhiên không sai, các chương trong chuyện xưa này đều có quan hệ đến tu hành.