Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 538: Ẩn nấp khí tức, ẩn giấu tu vi




- Chúng ta bây giờ cũng không biết là ai, thân phận ra sao, cho nên nói chuyện không câu lệ, không ràng buộc, muốn làm cái gì thì làm cái đó, nhưng một khi đến hiện thực, có lẽ chúng ta sẽ không có không khí hòa hợp nhẹ nhõm ở chung như thế. Ngươi nói xem?

Thân ảnh màu đỏ trầm mặc một chút, cười nói:

- Ca ca nói rất đúng.

Lập tức nhún vai:

- Vậy quên đi, đã không thấy mặt nhau. Dù sao ta trong hiện thực rất khổ, cái gì đều chỉ có thể nhẫn nhịn, chỉ có thể kìm nén, không bằng như hiện tại tự do tự tại, không câu lệ, không ràng buộc. Ca ca, hiện tại hoàn toàn rất tốt, hiện tại ta có thể gọi ngươi ca ca, có thể tùy tiện gọi. Nhưng trong hiện thực, tuyệt đối không thể nào.

Lạc Thanh Chu nói:

- Trong hiện thực, ta cũng tuyệt đối không có khả năng lấy khăn tay và bít tất của ngươi, đương nhiên, càng không khả năng cắn bít tất của ngươi.

- Phốc...

Thân ảnh màu đỏ cười khúc khích, lập tức giống như đê đập nghẹn đã lâu đột nhiên mở ra miệng cống, “ha ha ha ha” cười không ngừng. Cười đến gập người, đứng không vững.

Cười nửa ngày, ngừng lại, nhìn hắn nói:

- Ca ca, ta rất may mắn, có thể ở chỗ này gặp được ngươi.

Lạc Thanh Chu nói:

- Ta cũng rất may mắn gặp được ngươi.

Nếu không sao có thể nhận không nhiều đồ như vậy.

Đương nhiên, cho thù lao, cũng không thể xem như chơi không.

Nóc nhà đột nhiên lâm vào yên tĩnh.

Hai người đứng chung một chỗ, nhìn lẫn nhau.

Mặc dù cách vầng sáng, cái gì đều nhìn không thấy, nhưng có thể cảm giác được một cách rõ ràng ánh mắt của lẫn nhau.

Bầu không khí đột nhiên trở nên có chút mập mờ.

- Ta chỗ này có một kiện công pháp.

Thân ảnh xanh nhạt bên trên mái cong đột nhiên xoay người lại, âm thanh thanh lãnh vang lên:

- Định tức liễm khí pháp, Ngự Vật cảnh giới có thể tu luyện. Có thể ẩn nấp khí tức, có thể ẩn giấu tu vi, mặc kệ là thần hồn hay nhục thân, cũng có thể sử dụng. Ngươi muốn học không?

Lạc Thanh Chu nghe vậy, trong lòng khẽ động, vội vàng tiến lên chắp tay nói:

- Mời Nguyệt tỷ tỷ truyền thụ cho ta.

Có thể ẩn nấp khí tức, như vậy thì có thể vô thanh vô tức tiếp cận địch nhân, tập kích bất ngờ.

Có thể ẩn giấu tu vi, như vậy thì có thể điệu thấp, bất ngờ phát động công kích.

Hắn hiện tại luyện thể, thể chất càng ngày càng cường đại, thân thể và khí tức đều đang từ từ phát sinh biến hóa, hiện tại chỉ là cảnh giới Luyện Gân, nên không quá rõ ràng, chỉ cần mình chú ý tiết tấu hô hấp cùng động tác, sẽ không bại lộ.

Nhưng khi tiến vào Luyện Cốt Luyện Tạng, khí tức sẽ phát sinh biến hóa rất lớn, khí chất cũng sẽ khác biệt.

Nếu như gặp phải võ giả hơi lợi hại hoặc tinh thần lực cường đại, không cẩn thận sẽ bạo lộ ra.

Nếu như hắn tu luyện môn công pháp này, như vậy về sau hắn chỉ cần mặc vào nho bào rộng rãi, cho dù gặp được võ giả lợi hại, cũng như thường có thể làm thư sinh văn yếu.

Cho nên môn công pháp này phi thường hữu dụng đối với hắn.

- Nguyệt tỷ tỷ, dạy ta!

Hắn lần nữa chắp tay cất lời.

Thân ảnh xanh nhạt không nói gì, ánh mắt nhìn về phía thân ảnh màu đỏ một bên.

Thân ảnh màu đỏ ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, quay đầu ngọt ngào nói:

- Ca ca, vậy ta đi trước, sư tỷ rất keo kiệt, ta nếu ở chỗ này, nàng chắc chắn sẽ không dạy ngươi, nàng sợ ta học trộm.

Lạc Thanh Chu nói:

- Tốt, tiểu Nguyệt, đêm mai gặp.

- Đêm mai nhớ kỹ lấy vật liệu tới.

- Ừm, ca ca, đêm mai gặp.

Thân ảnh màu đỏ cười cười, thân hình lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

Nóc nhà an tĩnh lại.

Sau một lúc lâu, thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Ngồi xuống, nhắm mắt lại, vận chuyển hồn lực trong cơ thể...

Lạc Thanh Chu vội vàng ngồi xuống, theo lời nhắm mắt, tĩnh tâm ngưng thần, thôi động hồn lực trong cơ thể.

Bóng đêm lặng yên trôi qua.

Trong bất tri bất giác, chân trời phương đông đã trắng sáng.

Khi luồng tia sáng thứ nhất dâng lên từ phía trên bên cạnh, Lạc Thanh Chu vẫn như cũ khoanh chân ngồi trên mái nhà, tiến vào trạng thái tu luyện quên mình.

Mặt trời màu vàng kim mới mọc vương vãi xuống, xuyên thấu toàn bộ thần hồn của hắn.

Hắn giống như một đoàn hư ảnh màu vàng kim, ngưng tụ tại nóc nhà lầu các, không nhúc nhích.

Thân ảnh xanh nhạt vẫn như cũ đứng trên mái cong bồi tiếp hắn, trong tình cảnh màu vàng kim của mặt trời mới mọc hòa với cảm giác thanh mát se lạnh trong gió sớm, tóc xanh bay múa, váy trắng bồng bềnh, giống như tiên nữ.

Thẳng đến khi mặt trời mọc ra bên trên núi xanh lộ ra nửa bên gò má, tia sáng màu vàng kim vẩy xuống chiếu vào cả tòa Mạc Thành, Lạc Thanh Chu mới đi nhanh trở về tới Tần phủ.

Thần hồn trở về cơ thể, sảng khoái trước nay chưa từng có.

Một đêm chưa ngủ, vẫn như cũ tinh thần sung mãn, thần thái ngời ngời.