Thân ảnh màu đỏ nói tiếp.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:
- Cái kia... Ngươi có sao?... Muội muội.
Thân ảnh màu đỏ sững sờ:
- Có cái gì?
Lạc Thanh Chu đành phải mặt dày nói:
- Vật liệu chế tác phi kiếm, luyện khí đại sư, luyện khí lô... Muội muội.
Thân ảnh màu đỏ:
- ... Không có... Ca ca.
- ...
Hai người nhìn nhau trầm mặc.
Một lát sau.
Thân ảnh màu đỏ đột nhiên lại mở miệng nói:
- Ca ca, nếu không đêm nay ngươi cùng ta về nhà, ta giúp ngươi đi tìm một chút? Hoặc đi tìm người hỏi một chút? Nói không chừng có thể tìm được.
Lạc Thanh Chu híp híp con ngươi, hỏi:
- Nói không chừng có thể tìm được cái gì?
Thân ảnh màu đỏ nghĩ nghĩ, nói:
- Lôi Kích mộc, Huyền Thiết tinh, Luyện Khí lô...
Lạc Thanh Chu im lặng.
Thân ảnh màu đỏ đột nhiên sáng mắt lên, chỉ vào thân ảnh xanh nhạt bên trên mái cong, nói:
- Ca ca, sư tỷ biết luyện khí, hơn nữa còn có luyện khí lô phẩm chất rất tốt, nàng nơi đó nhất định có rất nhiều tài liệu tốt.
Ánh mắt Lạc Thanh Chu nhìn về phía thân ảnh xanh nhạt.
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Ta có thể giúp ngươi luyện khí, vật liệu cần chính ngươi tìm.
Ánh mắt Lạc Thanh Chu lần nữa nhìn về phía thân ảnh màu đỏ trước mặt:
- Muội muội....
Thân ảnh màu đỏ:
- ...
- Muội muội...
- Ca ca, ta không có...
- Lôi Kích mộc, Huyền Thiết tinh...
- Ca ca, ta...
- Người trong nhà, muội muội trở về giúp ca ca tìm một chút đi, Lôi Kích mộc, Huyền Thiết tinh... Ta tin tưởng muội muội nhất định có thể tìm được.
- ... Ca ca...
- Muội muội cũng không muốn nhìn thấy ca ca bởi vì không có vật liệu, mà mỗi đêm đều vô tâm tu luyện, chỉ có thể ở nhà bồi nương tử đó chứ?
- ...
- Muội muội cũng không muốn ca ca bởi vì chuyện tài liệu, mà đi tìm các muội muội khác kể chuyện xưa cho các nàng đó chứ?
- ...
- Lôi Kích mộc, Huyền Thiết tinh... Muội muội có thể đi trở về tìm xem một chút không?
-...Được, muội muội trở về tìm xem...
- Ừm, tạ ơn muội muội, tạ ơn tiểu Nguyệt.
Lạc Thanh Chu thật tâm nói tạ, bái một cái.
Thân ảnh màu đỏ nắm chặt nắm đấm trong tay áo, trừng mắt nhìn thân ảnh xanh nhạt bên trên mái cong một chút, trong lòng rất phiền muộn.
Nàng rõ ràng đã bỏ đi tôn nghiêm gọi ca ca, không nghĩ tới lại còn muốn liên tục không ngừng mà xuất máu tặng quà.
Rõ ràng lần trước mới cho linh tơ vớ lưới, rõ ràng lần trước nữa mới cho khăn tay hỏa diễm.
Hiện tại lại phải cho.
Mỗi khi qua mấy ngày, nàng sẽ bị vơ vét một kiện bảo vật.
Ghê tởm!
Nàng cảm giác của mình có khả năng chẳng mấy chốc sẽ bị vị ca ca tiện nghi này móc rỗng...
Sư tỷ làm như vậy, không phải hâm mộ ghen ghét nàng nhiều bảo vật, cho nên cố ý để nàng nhận ca ca, sau đó để nàng mỗi ngày bị vị ca ca này lấy đồ miễn phí à?
- Tiểu Nguyệt, chờ ta về sau tìm tới bảo vật khác, nhất định sẽ trả ngươi. Khăn tay, linh tơ vớ lưới, còn có những tài liệu này, ta đều nhớ kỹ, yên tâm đi, ca ca sẽ không lấy không đồ của ngươi.
Giọng nói của Lạc Thanh Chu rất thành khẩn.
Trong lòng thân ảnh màu đỏ lúc này mới dễ chịu một chút, vội vàng cười ngọt ngào nói:
- Ca ca, người trong nhà, làm gì khách khí. Những vật này bây giờ ta cũng không cần dùng, đưa cho ca ca là phải.
Xem ra vị ca ca này cũng không tệ lắm, không có nghĩ qua muốn lấy không đồ đạc của nàng.
Lập tức lại nhìn về phía thân ảnh xanh nhạt bên trên mái cong nói:
- Sư tỷ, ta nơi đó hẳn là có thể tìm được Lôi Kích mộc, Huyền Thiết tinh, còn lại U Minh hoa thủy, còn có luyện khí, đều giao cho ngươi, không có vấn đề chứ? Ca ca mỗi đêm kể cho ngươi cố sự, truyền pháp, ngươi cũng không thể hẹp hòi.
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:
- Ta chỉ luyện khí, U Minh hoa thủy, cần chính hắn đi tìm.
Lạc Thanh Chu vội vàng hỏi:
- Vật kia có thể tìm được ở nơi nào?
Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời.
Thân ảnh màu đỏ nghĩ nghĩ, nói:
- Bên trong cửa hàng hẳn là có bán, bất quá sẽ rất đắt. Còn có, bên trong Hắc Mộc lâm ngoài thành giống như cũng có.
Nói đến đây, trong lòng nàng lập tức khẽ động, nhìn hắn nói:
- Ca ca, nếu không, ngày mai muội muội cùng ngươi đi ra thành đi xem một chút?
Lạc Thanh Chu nói:
- Thần hồn?
Thân ảnh màu đỏ cười nói:
- Đương nhiên là nhục thân, thần hồn, coi như nhìn thấy U Minh hoa, cũng không thể cầm đi. Ca ca, chúng ta ước định ngày mai nhục thân gặp mặt ở một nơi nào đó, sau đó muội muội cùng ngươi đi, có được hay không?
Thân ảnh xanh nhạt giật giật ánh mắt.
Lạc Thanh Chu trực tiếp từ chối:
- Không cần.
Dừng một chút, hắn lại nói:
- Tiểu Nguyệt, thần hồn chúng ta quen biết, sau này sẽ là bằng hữu thần hồn, ta cảm thấy không cần thiết liên lụy đến hiện thực.