Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 521: Nô tỳ trả thù cho người




- Nếu như Lạc công tử không muốn, ta cảm thấy điện hạ hẳn sẽ ban nàng cho Giang thành chủ, Giang thành chủ đã gần năm mươi tuổi, mà trong lòng Hoa Cốt, chỉ có Lạc công tử ngươi, cho nên, nếu như nàng nhận được mệnh lệnh này, chỉ sợ sẽ...

Tần nhị tiểu thư đột nhiên mở miệng nói:

- Nguyệt Vũ cô nương, chuyện này thật ra tỷ phu tự mình có thể làm chủ. Chỉ cần hắn thích, vô luận mang thêm mấy nữ tử trở về cũng không có quan hệ, Tần phủ chúng ta sẽ không có người cản trở, tỷ tỷ của ta càng sẽ không nói cái gì.

Nguyệt Vũ nhìn nàng nói:

- Tần nhị tiểu thư nói lời này là thật sao?

Tần Vi Mặc nhìn về phía thiếu niên bên cạnh, gật đầu nói:

- Là thật.

Vừa mới dứt lời, “Tranh” một tiếng kiếm minh vang lên, lập tức lại là âm thanh bảo kiếm trở vào bao.

Ánh mắt của mấy người cùng một chỗ nhìn về phía dưới đại thụ đối diện.

Hạ Thiền ôm kiếm, yên lặng đứng ở nơi đó, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng như băng, thân thể không nhúc nhích, giống như vừa rồi nàng cũng không có làm gì.

Tràng diện yên tĩnh một cái chớp mắt.

Lạc Thanh Chu mở miệng nói:

- Nhị tiểu thư, ta đã từ chối. Nguyệt Vũ cô nương, ta đã nói rõ cùng điện hạ, trong nhà của ta cái gì cũng có, nha hoàn càng nhiều đếm không hết, cho nên, ta không cần.

Nguyệt Vũ thu hồi ánh mắt nhìn về phía dưới đại thụ đối diện, nhìn hắn một cái, nói khẽ:

- Lạc công tử, Hoa Cốt rất đáng thương.

Nói xong câu đó, nàng không nói thêm lời nào, đi đến trước con ngựa trắng, nhẹ nhàng lên ngựa, quay người chắp tay nói:

- Tần nhị tiểu thư, Lạc công tử, quấy rầy.

Nói xong, thúc ngựa mang theo xe ngựa cùng hộ vệ rời đi.

Cửa ra vào Tần phủ an tĩnh lại.

Sau một lúc lâu.

Tần Vi Mặc mới lên tiếng nói:

- Tỷ phu...

Lạc Thanh Chu vội nói:

- Nhị tiểu thư, ta thề, ta không có đáp ứng, Trưởng công chúa cho ta rất nhiều ám chỉ, ta đều từ chối toàn bộ, bao gồm cả mỹ nhân kế.

Tần Vi Mặc nhìn con mắt hắn bầm đen, ôn nhu nói:

- Tỷ phu, Vi Mặc muốn hỏi, con mắt của ngươi làm sao vậy, bị thương sao?

Thiếu nữ ôm kiếm dưới cây đối diện, quay mặt chỗ khác, nhìn về phía nơi khác.

Lạc Thanh Chu một mặt bình tĩnh giải thích nói:

- Đi trên đường, ta biết Trưởng công chúa đối với ta không có ý tốt, cho nên khi ta ở trong xe ngựa tự cho mình một quyền, để cho mình bảo trì mười phần thanh tỉnh, để tránh hơi chút thất thần sẽ rơi vào cạm bẫy của Trưởng công chúa. Bây giờ xem ra, rất có hiệu quả.

Tần Vi Mặc khẽ cười một tiếng, không tiếp tục hỏi nhiều, ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ dưới cây đối diện, nhẹ giọng hô:

- Thiền Thiền, nên trở về nhà.

Hạ Thiền nhìn nàng, vẫn như cũ đứng ở nơi đó không hề động.

Tần Vi Mặc nói khẽ:

- Tỷ phu, ngươi bồi Thiền Thiền đi ăn cơm, Vi Mặc đi vào trước.

Nói xong, nàng để Thu nhi nâng đỡ, trước vào cửa chính.

Đi vào đình viện, Châu nhi theo ở phía sau nhịn không được hỏi:

- Tiểu thư, chúng ta chờ cô gia lâu như vậy không phải nói muốn chờ cô gia về cùng nhau ăn cơm à? Nô tỳ đều để người chuẩn bị xong thức ăn.

Tần Vi Mặc mỉm cười, không có trả lời.

Đợi chủ tớ mấy người các nàng rời đi, Hạ Thiền rời khỏi đại thụ, đi lên bậc thang, lạnh lùng nhìn người nào đó.

Lạc Thanh Chu chỉ con mắt mình nói:

- Lần này tốt, cô gia bị hủy khuôn mặt, tất cả mọi người đang nhìn trò cười đây.

Hạ Thiền không để ý tới hắn, bước nhanh đi vào cửa chính.

Lạc Thanh Chu theo ở phía sau nói:

- Thiền Thiền, cô gia xin lỗi ngươi. Bất quá biểu hiện của cô gia hôm nay, ngươi hẳn là nhìn ở trong mắt. Nguyệt Vũ kia ỷ vào gương mặt xinh đẹp vóc người đẹp của mình, không ngừng câu dẫn cô gia nhà ngươi, thế nhưng cô gia nhà ngươi lại trừng mắt lạnh lùng nhìn nàng, căn bản cũng không cho nàng bất cứ cơ hội nào tiếp cận. Ngươi cảm thấy cô gia biểu hiện được không? Ngươi có phải nên ban thưởng cho cô gia thứ gì đó hay không?

Hạ Thiền vẫn không có để ý đến hắn, bước nhanh đi ở phía trước.

Lạc Thanh Chu theo ở phía sau, cũng không nói gì thêm.

Chờ đến cửa Linh Thiền Nguyệt cung, hắn mới lên tiếng nói:

- Thiền Thiền, muốn cùng nhau ăn cơm không?

Hạ Thiền dừng bước.

Lạc Thanh Chu lại nói:

- Đi vào gọi Bách Linh ra, các ngươi cùng đi đến chỗ cô gia nơi đó ăn cơm, cô gia cho nấu các ngươi...

- Kẹt kẹt... Ầm!

Không đợi hắn nói xong, thiếu nữ đột nhiên vào cửa, trực tiếp đóng cửa lại.

Sau đó, trong cửa vang lên âm thanh chốt cửa được cài vào then.

Lạc Thanh Chu: - ...

Vuốt mắt, hắn về tới tiểu viện nhà mình.

Tiểu Điệp nhìn thấy hắn bộ dáng này, vội vàng lo lắng mà hỏi thăm:

- Công tử, người làm sao? Là bị người đánh sao?

- Ừm.

Lạc Thanh Chu gật đầu.

Tiểu nha đầu nghe xong, lòng đầy căm phẫn, cả giận nói:

- Ai đánh? Ai dám khi dễ công tử nhà ta! Công tử, người nhanh nói cho nô tỳ, nô tỳ hiện tại sẽ trả thù dùm cho người.