Sắc mặt Lạc Diên Niên biến đổi, cũng nói:
- Ăn cơm đi.
Về phần răn dạy người nào đó, không còn có người dám nhắc tới.
Trong đại sảnh, an tĩnh quỷ dị.
Tống Như Nguyệt lạnh mặt trở lại chỗ ngồi, lúc đi qua trước người người nào đó, nhìn hắn nói:
- Còn đứng ngốc ở chỗ này làm gì? Ngồi xuống ăn cơm, ngồi bên cạnh ta, ta xem ai còn dám làm khó dễ ngươi!
- Tỷ phu, đến, ngồi chỗ Vi Mặc.
Tần nhị tiểu thư không e dè, trực tiếp lôi kéo tay Lạc Thanh Chu, để hắn ngồi ở cạnh vị trí của mình.
Mẹ con hai người một trái một phải, bảo hộ hắn ở giữa.
Lạc Ngọc ở đối diện nhìn thấy hai người nắm tay cùng một chỗ, con ngươi lập tức co rụt lại, mí mắt nhảy lên mấy lần, tựa hồ lúc này mới phản ứng được cái gì, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc và biểu tình quái dị.
Lạc Diên Niên cùng Vương thị nghe thế, nhìn lại Tần gia nhị tiểu thư duy trì thái độ mềm mại đối với hắn, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.
Đợi mấy người đều ngồi xuống, lại trầm mặc chỉ chốc lát về sau, Lạc Diên Niên “Khụ khụ” một tiếng, mở miệng nói:
- Văn Chính huynh, không biết tối nay ngươi có chuyện gì muốn tuyên bố?
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Tần Văn Chính một mặt uy nghiêm.
Tần Văn Chính bưng chén rượu lên, nhấp một miếng, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc:
- Không có, ta có chuyện gì muốn tuyên bố? Không phải các ngươi mời chúng ta tới ăn cơm sao? Các ngươi không có chuyện gì muốn tuyên bố?
Lạc Diên Niên trầm mặc một chút, đành phải hỏi:
- Thanh Chu và lệnh thiên kim, là xảy ra chuyện gì?
Tần Văn Chính nghe vậy sửng sốt một chút, một mặt kỳ quái nói:
- Cái gì chuyện gì xảy ra? Diên Niên huynh, có chuyện cứ việc nói thẳng, ta không hiểu rõ ý ngươi.
Lạc Diên Niên bưng ấm rượu, tự mình giúp hắn rót đầy rượu, không còn quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi:
- Văn Chính huynh, Thanh Chu không phải thành thân cùng Khiêm Gia sao? Đêm nay tại sao hắn không có mang Khiêm Gia đến? Hắn hiện tại lại ở gần với Nhị thiên kim của nhà các ngươi, là quan hệ như thế nào?
Tần Văn Chính bưng chén rượu lên, một mặt lạnh nhạt nói:
- Thân thể Khiêm Gia đêm nay không thoải mái, cho nên không có tới, vừa rồi không phải ta đã nói rồi sao? Về phần Thanh Chu và Vi Mặc, quan hệ này còn không rõ ràng, cái này còn phải hỏi?
Lạc Diên Niên nhíu mày, lại nhìn đôi nam nữ một chút, nhịn không được nói:
- Văn Chính huynh, có thể nói rõ một chút quan hệ của bọn hắn hay không?
Tần Văn Chính bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch, nhìn hắn nói:
- Tỷ phu và cô em vợ, cái này vẫn chưa rõ?
Lạc Diên Niên nghe vậy giật mình, trầm mặc.
Vương thị nghiêm mặt, quay đầu, nhìn Dương thị đứng hầu bên cạnh một chút.
Dương Bình Nhi lập tức đi đến sau lưng Lạc Thanh Chu, cười rạng rỡ nói:
- Thanh Chu, ngươi bây giờ lợi hại như vậy à? Đều sắp trở thành gia chủ Tần phủ rồi? Còn có việc vui gì muốn nói cho Nhị nương biết không? Ngươi và Vi Mặc có phải hay không... Ha ha, nhìn quan hệ của các ngươi, cũng không giống như quan hệ giữa tỷ phu và cô em vợ nha. Chúng ta đều là người một nhà, nếu có việc vui, ngàn vạn không thể che giấu, nói ra để tất cả mọi người cao hứng một chút.
Lạc Thanh Chu không nói gì.
Hắn không biết trả lời như thế nào.
Hắn có thể cảm giác được một cách rõ ràng ánh mắt nhạc mẫu đại nhân bên cạnh như mang đao, bàn tay đặt ở dưới cách đùi hắn không đến ba tấc, móng tay rất nhọn, nhìn qua tựa hồ như muốn bóp hắn.
Hắn cảm giác có chút sợ.
Tần nhị tiểu thư ngồi ở bên cạnh, thần thái thong dong, giúp hắn trả lời:
- Nhị phu nhân, ta và tỷ phu hoàn toàn không phải quan hệ cô em vợ và tỷ phu bình thường.
Vừa nghe lời này, trong đại sảnh lần nữa yên lặng lại, ánh mắt đều nhìn về nàng.
Dương thị tươi cười nói:
- Ồ? Vi Mặc, vậy ngươi và Thanh Chu còn có quan hệ gì?
Khóe miệng Tần nhị tiểu thư hơi nhếch:
- Bằng hữu, tri kỷ, ca ca muội muội, sư phụ đệ tử các loại quan hệ. Tỷ phu tài hoa hơn người, trợ giúp ta rất nhiều, ta xem hắn là tỷ phu, xem như tri kỷ bằng hữu, cũng là làm ca ca lão sư các loại, quan hệ của chúng ta không như tỷ phu và cô em vợ bình thường có thể so sánh.
Dương thị: - ...
Những người khác đều trầm mặc.
Dương thị nhìn ánh mắt Đại phu nhân âm lãnh một chút, đành phải lần nữa mặt dạn mày dày hỏi:
- Vi Mặc, cái kia... Ngươi nhìn ngươi, cô em vợ sao có thể tùy tiện nắm tay tỷ phu chứ. Còn có, mẫu thân ngươi vừa rồi không phải đã nói, ngươi đã có người trong lòng sao? Người trong lòng kia là...
Lần này, Tần nhị tiểu thư không tiếp tục cố ý câu giờ, mỉm cười, cầm tay thiếu niên bên cạnh, ôn nhu nói:
- Người Vi Mặc yêu, không phải là tỷ phu sao? Quan hệ này không rõ ràng rồi à, cái này còn phải hỏi?
Đám người Thành Quốc phủ: - ...