Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 429: Có thích vợ người?




Chu quản gia cung kính nói:

- Phu nhân, yên tâm, thư đã đưa ra ngoài.

Trên đường phố, người đi đường náo nhiệt.

Nguyệt Vũ cưỡi bạch mã, mang theo xe ngựa chậm chạp mà đi.

Trong xe, Lạc Thanh Chu đang nghĩ ngợi một chuyện.

Tần nhị tiểu thư ngồi đối diện, ánh mắt ôn nhu mà nhìn hắn, lại đi thêm hai con đường, nàng đột nhiên mở miệng hỏi:

- Tỷ phu, Tào Mạnh Đức bên trong « Cố sự ba nước » kia là dạng người gì?

Lạc Thanh Chu lấy lại tinh thần, thuận miệng đáp:

- Kiêu hùng đi.

Tần nhị tiểu thư nói khẽ:

- Tỷ phu, còn có đây này? Tỉ như nói tính cách của hắn, yêu thích, thích gì, chán ghét cái gì, những thứ này tỷ phu đều nghĩ ra chưa?

Lạc Thanh Chu suy tư một chút, nói:

- Tính cách, yêu thích... Đa nghi, có thể mưu thiện đoạn, yêu quý nhân tài, thích làm thơ...

Tần nhị tiểu thư thấp giọng nói:

- Tỷ phu, hắn có phải còn có... Đam mê khác hay không?

- Đam mê?

Lạc Thanh Chu cẩn thận nghĩ nghĩ, nói:

- Ta đây cũng không rõ ràng.

Tần nhị tiểu thư nhịn không được nhắc nhở:

- Tỷ phu, hắn... Hắn có phải rất háo sắc hay không? Mà, nữ tử hắn thích đều là...

Lạc Thanh Chu vô ý thức thốt ra:

- Vợ người?

Nói xong, hắn đột nhiên suy nghĩ đến cái gì, khóe miệng lập tức giật một cái:

- Nhị tiểu thư, cái kia... Ngươi làm sao đột nhiên hỏi loại vấn đề này?

Không phải vị biểu tỷ kia nói cho nàng cái gì đó chứ?

Khóe miệng Tần Vi Mặc khẽ nhúc nhích:

- Tỷ phu, ngươi có phải nhìn qua một cố sự, bên trong có người gọi là Tào Diệp hay không? Hắn yêu thích chính là... Cho nên, tỷ phu đem người kia, viết vào « Cố sự ba nước» rồi?

Lạc Thanh Chu: - ...

- Ta chưa có xem.

Hắn lập tức phủ nhận.

Quả nhiên, tiểu biểu tỷ kia nói cho nàng biết, bất quá các nàng có phải hiểu lầm cái gì rồi hay không?

- Tỷ phu...

Tần Vi Mặc nhìn hắn, thấp giọng nói:

- Tỷ phu có phải hay không...

- Nếu không! Làm sao có thể? Ta mới không thích vợ người khác.

Lạc Thanh Chu cuống quít phủ nhận.

Mặc dù nói thật, nhưng làm sao ngay cả mình nghe đều có chút chột dạ?

Hắn đột nhiên lại suy nghĩ Đại Kiều cùng Tiểu Kiều trong câu chuyện Tam Quốc Chí đời trước, đến lúc đó nếu như giảng đến đôi tỷ muội kia, Tần nhị tiểu thư có thể hay không sẽ càng nghĩ...

- Nhị tiểu thư, tối hôm qua ta nhìn thấy Hạ Thiền mặc vào y phục ngươi đưa cho nàng, rất đẹp.

Hắn lập tức nói sang chuyện khác.

Trong mắt Tần Vi Mặc mang theo ý cười, lại nhìn hắn chằm chằm trong chốc lát, hỏi:

- Tỷ phu thích không?

Sắc mặt Lạc Thanh Chu cứng đờ:

- Nhị tiểu thư, chúng ta có thể trò chuyện chủ đề nhân thê (vợ của người khác) này hay không.

Tần nhị tiểu thư nín cười:

- Tỷ phu, Vi Mặc hỏi là, tỷ phu có thích quần áo Hạ Thiền mặc trên người không?

Lạc Thanh Chu: - ...

Xe ngựa rất nhanh ngừng lại.

Giọng nói Nguyệt Vũ vang lên ở bên ngoài:

- Tần nhị tiểu thư, Lạc công tử, đến rồi.

- Nhị tiểu thư, ta dìu ngươi đi xuống.

Lạc Thanh Chu vội vàng đứng lên, đi qua đỡ nàng lên.

Xuống xe ngựa, Thu nhi cùng Châu nhi vịn Tần nhị tiểu thư.

Lạc Thanh Chu theo ở phía sau, trong lòng đang âm thầm suy tư, hắn lần trước có phải không nên cẩn thận giảng giải « Ba mươi sáu kế » cho Trưởng công chúa nghe ở trước mặt Tần nhị tiểu thư hay không?

Từ không sinh có, tiếu lý tàng đao, dục cầm cố túng, mỹ nhân kế các loại, Tần nhị tiểu thư giống như đã vận dụng rất nhuần nhuyễn...

Nguyệt Vũ mang theo hai người tiến vào cung điện.

Trong thư phòng.

Nam Cung Hỏa Nguyệt một bộ váy dài hỏa hồng, một đôi chân ngọc tuyết trắng xinh đẹp trần trụi, tư thái ưu mỹ tựa trên giường mềm xem binh thư.

Cho dù trên người có váy đỏ rộng lớn, vẫn như cũ khó mà che lấp tư thái mê người của nàng.

Nguyệt Vũ mang theo hai người dừng ở cửa ra vào, nhỏ giọng căn dặn bọn hắn cởi giày ra, sau đó cung kính bẩm báo:

- Điện hạ, Tần nhị tiểu thư cùng Lạc công tử tới.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lập tức thả ra binh thư trong tay, ngồi xuống:

- Nhanh để bọn hắn vào.

Nguyệt Vũ tiến lên mở ra rèm châu.

Lạc Thanh Chu đỡ lấy Tần nhị tiểu thư, chậm rãi đi vào, sau đó khom mình hành lễ:

- Bái kiến điện hạ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt từ trên giường đứng lên, tóc đen mềm mại như thác nước tản mát bên hông.

Nàng kéo lấy váy dài hỏa hồng, đi thẳng tới bàn, cặp chân ngọc tuyết đẹp tinh xảo như ẩn như hiện dưới làn váy đỏ hồng, để cả thư phòng màu đỏ tăng thêm một tia sắc thái động lòng người.

- Tiên sinh mau tới đây, bản cung căn cứ hành quân tác chiến mấy năm nay, cấu tứ tổng kết mấy mưu kế. Tiên sinh hỗ trợ nhìn, có thể nhập vào bên trong Ba mươi sáu kế mà tiên sinh nói hay không.

Cửa sổ khẽ che, ánh nắng chiếu xuống.

Sau giờ ngọ, từng mùi hương hoa từ ngoài cửa sổ chầm chậm bay vào.

Trong phòng, rèm đỏ chập chờn, bầu không khí hòa hợp.

Trước bàn, Lạc Thanh Chu và Trưởng công chúa ngồi đối diện nhau, chậm rãi mà nói.

Tần nhị tiểu thư một bộ váy áo trắng thuần đứng hầu ở bên cạnh, lặng yên mài mực, trong tai, trong lòng, vang vọng tràn đầy âm thanh không kiêu ngạo không tự ti, đầy tháng ự tin của thiếu niên bên cạnh.