Áo bào đen trên người hắn ta phồng lên, song quyền “Vù vù” múa, khí thế hung hăng dồn thiếu nữ cầm kiếm trước mặt đến góc tường.
Song quyền mang theo một tầng quyền lực thật mỏng màu bạc, không sợ bảo kiếm trong tay thiếu nữ, mỗi một quyền đều mang theo một cỗ sức mạnh và sóng khí đáng sợ!
- Bạch!
Đúng vào lúc này, một vệt bóng đen đột nhiên từ phía sau nhào về phía hắn ta!
Nam tử áo đen đã sớm chuẩn bị, đột nhiên xoay người, tốc độ nhanh như quỷ mị, “Oanh” một quyền đánh trên người hắc ảnh kia!
“Cạch!” Một tiếng!
Một tiếng xương cốt đứt gãy vang vọng trong bóng đêm yên tĩnh.
Đồng thời, hắc ảnh kia trực tiếp bị một quyền đánh vào lồng ngực bạo liệt, toàn bộ thân thể lõm xuống dưới!
Nhưng nam tử áo đen lại biến sắc, cuống quít thu quyền lại.
- Xoạt!
Ai ngờ đúng vào lúc này, một nắm bột trắng đột nhiên từ phía sau thân thể lõm xuống bay ra, nháy mắt như thiên nữ tán hoa bao phủ toàn bộ khuôn mặt và thân thể hắn ta!
Nam tử áo đen cuống quít vung tay áo, phất ra.
- Bạch!
Hàn mang lóe lên, thiếu nữ sau lưng một kiếm đâm ra!
Nam tử áo đen nghiêng người qua, nhắm mắt lại, một quyền đánh ra sau lưng, động tác và sức mạnh vẫn phối hợp như thiên y vô phùng*!
*Thiên y vô phùng: áo trời không có vết chỉ, không có sơ sót, không có kẽ hở nào.
Nhưng đúng lúc này, lại có bóng đen nhào về phía hắn ta!
Lập tức, đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư!
Ngay cả bóng đen vừa rồi bị hắn đánh nát lồng ngực, cũng bay lên nhào về phía hắn ta!
Lạc Thanh Chu không ngừng mà ném thi thể về phía hắn ta.
Chờ hắn ta ra quyền đẩy thi thể ra, hoặc lách mình tránh đi, vôi phấn nhặt được trong Hắc Mộc lâm lại không ngừng ném về phía hắn ta.
Mà phía sau, kiếm Hạ Thiền càng lặng yên không một tiếng động, xuất quỷ nhập thần, mỗi lúc ra một kiếm đều khiến nam tử áo đen toàn lực ứng phó.
Thi thể và vôi phấn không ngừng bay tới, không chỉ có khiến hắn ta hai tay ứng phó không xuể, mắt cũng không dám mở ra.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Sau khi hắn ta lại ra quyền đánh bay ba cỗ thi thể bay tới, một nắm vôi phấn rốt cục rơi lên mặt hắn.
Hắn vừa mở mắt ra, lại cuống quít nhắm lại.
- Bạch!
Sau lưng một kiếm đâm ra.
Hắn ta cuống quít nghe tiếng tránh né, nhưng vẫn chậm một bước.
Kiếm kia “Xùy” một tiếng, đâm vào cánh tay phải của hắn ta!
Hắn ta lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, hai chân tụ lực uốn lượn, đột nhiên nhảy về phía trước, trực tiếp nhào về phía tiểu tử hèn hạ vô sỉ ở phía trước kia chỉ dám ở phía xa ném thi thể với vãi vôi!
Hắn ta dùng hết toàn lực, như diều hâu vồ thỏ, trong nháy mắt bổ nhào qua!
Thân ảnh Lạc Thanh Chu lóe lên, cuống quít lao ra ngoài từ cửa sau.
Nam tử áo đen lửa giận công tâm, vừa tiếp đất, lại đột nhiên nhảy lên, nhảy ra phía cửa, “ Oanh” một quyền đánh ra ngoài!
- Ầm!
Hắn ta vừa nhảy ra cửa, một vệt bóng đen đột nhiên nhào tới trước mặt, bị hắn ta một quyền đánh bay ra ngoài!
- Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Lập tức, càng nhiều bột trắng giống như gió táp mưa rào tấp về phía hắn!
Hắn ta cuống quít nhắm mắt vung vẫy tay áo, lui về phía sau, hai chân liên tục ra cước, rất nhanh đã thối lui đến trong góc trong.
Hạ Thiền nhắm mắt từ cửa bước ra, vừa muốn cầm kiếm xông lên, một cánh tay đột nhiên giữ nàng lại, nói:
- Đi! Chúng ta không phải đối thủ của hắn ta!
Dứt lời, Lạc Thanh Chu lập tức lôi kéo nàng, nhanh chóng chạy về phía ngoài hẻm.
- Oanh!
Nam tử áo đen lại đánh ra một quyền, khí lãng cuồn cuộn, cuối cùng hất toàn bộ bột trắng trước mặt bay lả tả ra ngoài.
Hắn mở mắt ra, trên mặt trên người toàn là bột, trên vai chảy máu tươi, nhìn thi thể đầy đất, vừa sợ vừa giận, “Soạt” một tiếng nhảy ra ngoài, trực tiếp đuổi theo hai đạo thân ảnh phía trước kia!
Hôm nay tử đệ Tống gia hắn dẫn theo toàn bộ chết thảm, mà toàn bộ còn bị chính hắn ta đánh đến chết không toàn thây, nếu hắn không tự tay mình đấm hai cẩu nam nữ hèn hạ vô sỉ kia, hắn ta uổng thân là người nhà họ Tống!
Áo bào đen của hắn phần phật, tóc dài phấp phới, tốc độ nhanh như thiểm điện, song quyền súc tích tất cả sức mạnh, nháy mắt đã đến cửa ngõ, vừa muốn nhảy lên tiếp tục đuổi theo, đột nhiên “Bá” một thân ảnh từ góc rẽ bên cạnh gần trong gang tấc bay ra ngoài, trực tiếp nhào về phía hắn!
- Oanh!
Hắn ta lên cơn giận dữ, nắm đấm hắn sớm đã súc tích tất cả sức mạnh, đột nhiên đập tới cái đầu đang lao tới kia!
Nhưng khi nắm đấm của hắn chạm đầu kia trong nháy mắt, sắc mặt hắn đột nhiên kịch biến!
Cái đầu này đúng là đầu chất nhi của hắn chết vừa rồi!
Mà thân thể dưới cái đầu này, chỉ là một kiện trường bào không có thân thể trống trơn!
- Ầm!
Nhưng giờ phút này, hắn ta đã không kịp thu quyền, một quyền đánh xuống, đầu óc chất nhi của hắn lập tức bạo liệt, chia năm xẻ bảy!
Đang lúc huyết nhục tung tóe cản trở tầm mắt hắn, “Phốc” một tiếng, một túi phấn vôi lớn đột nhiên trên đầu tuôn xuống!
Toàn bộ thân thể hắn ta nháy mắt bị số lượng lớn vôi phấn bao phủ!