Sau khi ra khỏi thành, xe ngựa bắt đầu lao vụt ở trên đường lớn.
Không bao lâu, đã đi tới bên ngoài Hắc Mộc lâm.
Sau khi xuống xe, Đao tỷ lần nữa hỏi thăm hôm nay có người muốn xuất tiền thuê nàng hay không, đồng thời nhìn người nào đó tăng thêm một câu:
- Hiện tại sớm thuê, giá cả sẽ ít một chút. Chờ một lúc nếu có chuyện lại đi tìm ta, giá cả gấp bội.
Chu Bá Ước trực tiếp chắp tay cáo từ, một mình tiến vào rừng cây.
Lạc Thanh Chu nói:
- Không sao đâu, cho dù giá cả gấp bội, có thể thuê Đao tỷ, cũng là đáng. Ta chờ một lúc nhìn tình huống lại nói.
Nói xong cũng rời đi.
Hắn vẫn như cũ đi con đường mấy hôm trước.
Lần này, hắn trực tiếp kéo căng da thịt toàn thân, súc tích lực lượng, bắt đầu ở trong rừng cây một bên điều tra, một bên tu luyện.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Hắn nhảy vọt xuyên thẳng qua giữa cây cối dày đặc cao lớn, có đôi khi ở dưới mặt đất, có đôi khi trên tàng cây, nhanh nhẹn như khỉ vượn.
Mặc dù đang tu luyện, tinh thần lại căng thẳng cao độ, bất cứ lúc nào cũng chú ý xem xét gió thổi cỏ lay bốn phía.
Không bao lâu, hắn đã lục soát toàn bộ một lượt điều tra rừng cây, cũng không nhìn thấy yêu thú.
Hắn không tiếp tục đi tới mà quay người trở về, tiếp tục lợi dụng ngày hôm nay để rèn gân, luyện da thịt.
Lúc trở về, hắn nhảy lên đại thụ, cơ bắp da thịt toàn thân đầu tiên là căng cứng tụ lực, lập tức đột nhiên bắn ra, nhảy vọt đến bên trên một cây đại thụ khác bên cạnh.
Có đôi khi nhẹ nhàng, như chuồn chuồn lướt nước rời đi, có đôi khi lại hung mãnh, “Phanh” một tiếng rơi đập trên cành cây, rèn luyện hai tay cùng hai chân.
Một đường nhảy vọt, cũng không rơi xuống đất.
Mới đầu còn có chút vụng về, thỉnh thoảng sẽ trượt rơi xuống dưới, chậm rãi bắt đầu thuần thục, tốc độ càng nhanh, động tác càng thêm linh mẫn.
Da thịt cơ bắp toàn thân rất nhanh đã phát nhiệt, nội lực trong cơ thể nhanh chóng ở trong đó chảy xuôi tưới nhuần, lặp đi lặp lại rèn luyện.
Thẳng đến buổi trưa.
Cả người hắn đổ đầy mồ hôi, toàn thân đau nhức mới ngừng lại.
Bất quá lúc này hắn đang ở thời điểm suy yếu nhất, cho nên hắn cũng không có rơi trên mặt đất, mà leo lên chỗ cao của đại thụ, ở bên trên chạc cây ăn cơm trưa, uống nước sạch, nghỉ ngơi sơ sơ.
Lại nhỏ hai giọt chất lỏng.
Chất lỏng lạnh buốt chui vào thân thể, biến thành một tia khí lưu lạnh lẽo, nhanh chóng tưới nhuần đổ vào da thịt cơ bắp đang đau nhức.
Nghỉ ngơi suốt một canh giờ.
Hắn nhắm mắt quan sát phương pháp luyện gân trong đầu, đột nhiên nghĩ đến quyền pháp « Hám Sơn Bá Quyền » lần trước đạt được.
Sau đó, lại nghĩ tới ban đầu ở Thành Quốc phủ trong lúc vô tình đạt được « Mai Hoa Bảo Điển ».
Bên trong cũng có một bộ quyền pháp, tên là « Mai Hoa Phân Phi », vừa lúc là quyền pháp luyện gân cảnh giới có thể tu luyện.
Trong đầu cẩn thận lật nhìn hai loại quyền pháp mấy lần, hắn đại khái có hiểu một chút.
Quyền pháp « Hám Sơn Bá Quyền », mỗi cảnh giới đều có thể tu luyện, mà lại có thể theo cảnh giới tấn thăng mà phát sinh các loại biến chất, chiêu thức hung mãnh, trực tiếp, bá đạo, thiện công.
Đồng thời, cỗ lực lượng bá đạo này tựa hồ còn có thể khiến cho nắm đấm đột nhiên biến lớn, lực lượng càng thêm đáng sợ.
Mà quyền pháp « Mai Hoa Phân Phi » thì chỉ có khi đạt đến cảnh mới Luyện Gân mới có thể tu luyện, chiêu thức ở nhanh, chuẩn, nhiều, mà sẽ sinh ra các loại quyền ảnh, lấy giả làm thật, để cho người ta khó lòng phòng bị! Cả công lẫn thủ.
Hai loại quyền pháp đều có ưu khuyết.
Bất quá « Hám Sơn Bá Quyền » chỉ có thể tu luyện ở địa phương bí ẩn, bởi vì ra quyền nặng nề hữu lực, hung mãnh bá đạo, động tĩnh to lớn.
Mà lúc tu luyện quyền pháp « Mai Hoa Phân Phi » thì an tĩnh hơn rất nhiều, trong phòng, tiền viện, hậu viện đều có thể tu luyện.
Lạc Thanh Chu vừa cẩn thận nhìn bức hoạ chiêu thức cùng cơ sở yếu điểm « Hám Sơn Bá Quyền » một hồi, sau đó đi xuống đại thụ, tìm một khe núi yên lặng, bắt đầu chậm rãi tu luyện.
- Oanh!
- Oanh! Oanh! Oanh!
Bởi vì có kinh nghiệm tu luyện Bôn Lôi Quyền, cho nên tu luyện « Hám Sơn Bá Quyền » dễ dàng hơn rất nhiều.
Dựa vào bản vẽ trong đầu đánh mấy lần, hắn dần dần bắt đầu thuần thục.
Chiêu thức đơn giản, nhưng mỗi một chiêu đều muốn súc tích lực lượng lớn nhất đánh ra, mặc dù hung mãnh cường hãn, lại tiêu hao nội lực cùng khí lực.
Tu luyện sau nửa canh giờ, toàn thân hắn lại đổ đầy mồ hôi, thở hồng hộc, thể lực trong cơ thể tiêu hao hơn phân nửa.
Dừng lại, nghỉ ngơi một lát, uống nước sạch trong bình, hắn nhảy lên đại thụ, cẩn thận quan sát bốn phía một phen, phát hiện không có bất kỳ dị thường, nhảy xuống cây, tiếp tục luyện tập.
- Oanh!