- Thật ra bất kể đối phương có thân phận ra sao, bối cảnh ra sao, dù là trong nhà đã có thê tử, cũng không có sao. Chỉ cần Vi Mặc nhà ta thích, chỉ cần hắn về sau nguyện ý đối xử tốt với Vi Mặc nhà ta, ta đều có thể tiếp nhận.
Đám người nghe xong lời này, mặt mũi đều tràn đầy kinh ngạc, cảm thấy có chút khó có thể lý giải được.
- Đại ca...
Tần Văn Chính khoát tay áo, nói:
- Không cần nhiều lời. Chuyện này ta đã thương lượng qua cùng với mẫu thân nàng, chỉ cần Vi Mặc thích, chỉ cần Vi Mặc nguyện ý, mặc kệ đối phương là bình dân bách tính, hay là quan lại quyền quý, mặc kệ đối phương là con trai trưởng hay là con thứ, mặc kệ đối phương đã từng có thành thân hay không, cho dù một tên ăn mày, ta và mẫu thân nàng đều nguyện ý tiếp nhận.
Tiếng nghị luận trong đại sảnh lập tức nhỏ xuống.
Đám người hai mặt nhìn nhau.
Tần Tam gia nhịn không được đứng lên nói:
- Đại ca, coi như Vi Mặc nàng... Thân thể nàng không tốt, cũng không thể ủy khuất nàng như vậy? Lấy địa vị Tần gia chúng ta bây giờ, nam nhi tốt bên trong Mạc Thành này đều có thể tùy tiện tìm, chỗ nào cần phải khoa trương giống như ngươi nói. Ngươi nguyện ý, chúng ta cũng không nguyện ý đâu. Vi Mặc thế nhưng là phúc tinh của Tần gia chúng ta, là đại tài nữ Tần gia chúng ta, tuyệt không thể ủy khuất nàng.
Tần Văn Chính nhìn về phía hắn nói:
- Lão tam, ta vừa rồi nói rất rõ ràng. Mặc kệ đối phương thân phận ra sao, điều kiện tiên quyết là muốn Vi Mặc nhà chúng ta thích. Chỉ cần Vi Mặc thích, mà nhân phẩm của đối phương chỉ cần không có trở ngại, hết thảy đều không phải là vấn đề.
Lập tức lại thêm một câu:
- Cho dù người hầu trong phủ chúng ta, chỉ cần Vi Mặc để ý, ta và mẫu thân nàng cũng không có bất kỳ ý kiến gì.
Tần Tam gia còn muốn lên tiếng, Tần gia nhị gia đột nhiên quát:
- Lão tam, đại ca đại tẩu tự có chủ trương, Vi Mặc là bảo bối thiên kim của hai người bọn họ, chẳng lẽ bọn hắn không biết đau lòng? Bọn hắn tự sẽ tìm một lang quân như ý cho Vi Mặc, ngươi cũng không cần quan tâm.
Nói xong, hắn nhìn về phía thân ảnh nào đó bên kia một chút.
- Mặc kệ đối phương là con trai trưởng hay là con thứ, mặc kệ đối phương có thành thân hay không, mặc kệ đối phương thân phận ra sao, cho dù là người trong phủ cũng không quan hệ, chỉ cần Vi Mặc thích...
Cái này còn không rõ à?
Cái này có khác gì nói thẳng ra là ai đâu.
Đại ca nói như vậy, đoán chừng chính là muốn để mọi người sớm có chuẩn bị trong lòng, cho nên mới không có trực tiếp nói rõ, dù sao thân phận đối phương bây giờ hoàn toàn chính xác có vấn đề, dễ dàng gây nên mọi người bất mãn và không hiểu.
Tần nhị gia không khỏi lại nhìn đạo thân ảnh bên kia một chút, trong lòng âm thầm nghi hoặc nói thầm, cũng không biết tiểu tử kia có sở trường gì, đại ca không chỉ có gả Khiêm Gia, hiện tại còn muốn đem Vi Mặc cũng kín đáo đưa cho hắn, hai tỷ muội cùng nhau gả cho hắn, còn không làm cho tiểu tử này vui chết? Tuy nói nam nhân cưới tỷ muội không ít, nhưng tiểu tử này dù sao cũng là người ở rể, hơn nữa còn không có công danh, cũng không biết đại ca nghĩ thế nào. Còn có đại tẩu, lấy tính cách của đại tẩu, tuyệt không có khả năng đáp ứng, mà đại tẩu từ trước đến nay nói nhiều làm nhiều, đặc biệt là ở trước mặt nhiều người, như thế nào hôm nay lại quá yên tĩnh, không rên một tiếng? Thật sự là kỳ quái.
Tần Tam gia bĩu môi, trách móc vài câu, ngồi xuống, lại vỗ ngực nói:
- Đại ca yên tâm! Đêm nay ta sẽ trở về phân phó người, ngày mai đi tìm kiếm một lần toàn bộ đại gia tộc Mạc Thành, nhất định sẽ tìm cho Vi Mặc một người có gia thế tốt, một lang quân như ý mọi thứ đều tốt! Tuyệt không thể ủy khuất Vi Mặc chúng ta!
Những người khác cũng nhao nhao phụ họa.
- Đại ca yên tâm, bằng hữu Cốc nhi của chúng ta trải rộng nội thành, công tử ca nhà ai không có kết hôn, nhi tử nhà ai có tài hoa, hắn đều có thể biết. Vi Mặc thế nhưng là đệ nhất tài nữ Mạc Thành chúng ta, ngay cả Trưởng công chúa đều tán thưởng, muốn tìm cũng phải tìm một tài tử, như thế mới có thể hứng thú hợp nhau cùng Vi Mặc chúng ta, mới có thể trò chuyện nói cười.
- Các ngươi nói đúng hay không?
- Đúng đúng, nhất định phải tìm đại tài tử!
- Tài tử phối tài nữ mới là tuyệt phối!
Đám người lần nữa lao nhao, thảo luận sôi nổi.
Thức ăn tinh xảo đã được bưng lên.
Tần Văn Chính mỉm cười nói:
- Dùng bữa, dùng bữa, chuyện này không vội, từ từ sẽ đến. Mọi người nếu có người tốt, đến lúc đó trực tiếp mang tới là được.
Tống Như Nguyệt vẫn như cũ nghiêm mặt, lặng yên cúi đầu ăn không quan tâm đang ăn cái gì, không rên một tiếng.
Tần Văn Chính cũng có chút kỳ quái nhìn nàng một cái.