Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 335: Nguyệt Vũ nhận thua




Tống Như Nguyệt nghe muốn cười, khuê nữ nhà ta lúc nào trở thành đệ nhất tài nữ Mạc Thành rồi? Muốn nịnh bợ Trưởng công chúa, cũng không thể nói hươu nói vượn như vậy, nhưng câu nịnh bợ này nghe cũng dễ chịu.

Nàng thật sự cho rằng bài thơ này vẫn là khuê nữ của mình làm ra, trong lòng tự nhiên tràn đầy đắc ý.

Đợi đại sảnh thoáng an tĩnh lại, Tần Vi Mặc nhìn thiếu nữ trên đài nói:

- Nguyệt Vũ cô nương, vậy ta cũng ra đề mục hai chữ trong sạch đi.

Nguyệt Vũ nghe vậy liền giật mình, nhíu mày trầm ngâm một hồi, chắp tay nói:

- Tần gia tiểu thư, ván này, Nguyệt Vũ nhận thua.

Bên cạnh Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nói:

- Lại ra một đề.

Nguyệt Vũ suy tư một chút, ánh mắt nhìn về phía đêm tối phía ngoài, vừa nhìn về bầu trời đêm xa xa, trong lòng đột nhiên khẽ động, cười nói:

- Tần gia tiểu thư, ta nhớ được Đại Viêm có chuyện xưa Ngưu Lang Chức Nữ, nói là đêm thất tịch hàng năm, Ngưu Lang cùng Chức Nữ cũng sẽ ở trời bắc cầu ô thước gặp gỡ. Ta rất thích chuyện xưa như vậy, Tần gia tiểu thư có thể lấy quy tắc chuyện xưa này làm đề, làm một bài thi từ?

Ánh mắt mọi người lần nữa nhìn về phía thiếu nữ yếu đuối kia.

Khóe miệng Tần Vi Mặc có chút bỗng nhúc nhích, ngẩng đầu lên nói:

- Nguyệt Vũ cô nương, thật ra thi từ liên quan tới Ngưu Lang Chức Nữ, Vi Mặc đã từng làm qua.

Nguyệt Vũ cười nói:

- Không sao, chỉ cần là Tần gia tiểu thư tự mình làm, cứ đọc ra là được.

Tần Vi Mặc nhẹ gật đầu, trong lòng âm thầm nói một câu tỷ phu thật là lợi hại, sau đó nhẹ giọng thì thầm:

- âm thầm quá bước ngân hà, Sao bay gửi hận mây hoa khoe màu. Gió vàng sương ngọc tìm nhau, Đường trần muôn kiếp có đâu sánh cùng.

- Nhu tình mộng đẹp tương phùng, Ngậm ngùi chả nỡ ngoảnh trông thước kiều. Tình xưa nếu mãi còn yêu, Cầu chi sớm sớm chiều chiều bên nhau.? (*)

[* Thước kiều tiên – Tần Quán:

Tiêm vân lộng xảo,

Phi tinh truyền hận,

Ngân Hán điều điều ám độ.

Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng,

Tiện thắng khước nhân gian vô số.

Nhu tình tự thuỷ,

Giai kỳ như mộng,

Nhẫn cố Thước kiều quy lộ!

Lưỡng tình nhược thị cửu trường thì,

Hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ?

Dịch nghĩa:

Từng đám mây màu nhỏ khoe đẹp

Sao bay truyền cho nhau nỗi hận

Sông Ngân vời vợi thầm vượt qua

Gió vàng móc ngọc một khi gặp nhau

Hơn hẳn bao lần ở dưới cõi đời

Tình mềm tự nước

Hẹn đẹp như trong giấc mơ

Không nỡ nhìn cầu Ô Thước là lối về

Hai mối tình đã thật sự là lâu dài

Há đâu cứ phải gặp nhau chiều chiều sớm sớm.]

- Tình xưa nếu mãi còn yêu, Cầu chi sớm sớm chiều chiều bên nhau...

Vẻ mặt Nguyệt Vũ có chút hoảng hốt, lầm bầm đọc câu cuối cùng này nhiều lần, mới đột nhiên xoay người chắp tay, trực tiếp nhận thua:

- Tần gia tiểu thư đại tài, Nguyệt Vũ cam bái hạ phong.

Lập tức quay người cúi đầu nói với Nam Cung Hỏa Nguyệt:

- Điện hạ, Tần gia tiểu thư tài hoa, Nguyệt Vũ hổ thẹn. Cũng không cần tỷ thí tiếp nữa, Nguyệt Vũ nhận thua.

Vừa nghe lời này, tảng đá trong lòng Tống Như Nguyệt rốt cục rơi xuống đất, khóe miệng nhịn không được toét ra, lại vội vàng khép lại, ngón tay nhẹ nhàng bấm khuê nữ thân yêu của mình, trong lòng lập tức không kìm được vui mừng.

Trên đài.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn Giang Cấm Nam bên cạnh, khẽ cười nói:

- Giang thành chủ, xem ra Mạc Thành các ngươi quả nhiên là vùng đất ngọa hổ tàng long. Một nữ tử yếu đuối đã có tài hoa kinh thế như thế, khó có được.

Giang Cấm Nam vội vàng khom người cười nói:

- Mạc Thành tồn tại đến bây giờ đều là công lao của Trưởng công chúa. Nếu không phải Trưởng công chúa mấy lần đánh lui quân địch, Mạc Thành sớm đã hóa thành một vùng phế tích.

Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn về phía nữ tử yếu đuối dưới sảnh, trầm ngâm một chút, nói:

- Tần gia tiểu thư, ngươi có bằng lòng đi theo bên cạnh bản công chúa hay không, chờ qua tết, đi Hỏa Nguyệt Quốc của ta nhậm chức?

Vừa nghe lời này, quan viên các gia tộc khác và một đám phụ nhân thiếu nữ trong buồng trong vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, trong lòng lập tức hâm mộ, ghen tị, có vài người đỏ ngầu cả mắt.

Vẻ mặt Gia chủ Vương gia Trương gia các đại gia tộc khác biến hóa, trong lòng thất kinh.

Nếu thiên kim Tần gia thành người bên cạnh Trưởng công chúa, như vậy Tần gia từ nay về sau, địa vị ở Mạc Thành sẽ vững như Thái Sơn.

Cho dù là Thành Quốc phủ, cũng tuyệt đối không dám tùy ý trêu chọc.

Trong đại sảnh chớp mắt yên lặng.

Chỉ là làm đám người không có nghĩ tới, Tần Văn Chính lại trực tiếp từ chối nhã nhặn, cúi đầu cung kính nói:

- Đa tạ Trưởng công chúa hậu ái tiểu nữ. Chỉ là tiểu nữ thân thể ốm yếu, gần đây đã nhiều lần phát bệnh, tính mạng đáng lo. Chỉ sợ có lòng dốc sức vì Trưởng công chúa, lại không đủ sức.

Tần Vi Mặc cũng cúi đầu ôn nhu nói:

- Trưởng công chúa hậu ái, dân nữ vô cùng cảm kích.