Trang Chi Nghiêm lại tiếp tục nói:
- Lần này đối thủ cạnh tranh là tam đại tiên tông, đối phương có thể phái ra tất cả cao thủ đến tham chiến.
Bạch Y Sơn thì nhìn hắn, không nói gì.
Lạc Thanh Chu thấp giọng nói:
- Lão tổ, các ngươi không cần đi lên, chỉ cần ở dưới đài nhìn là được, một mình ta đi lên là đủ.
- Một mình ngươi đi lên?
Trang Chi Nghiêm nghe vậy sửng sốt, đang muốn hỏi lại, Bạch Y Sơn thấp giọng nói:
- Phi Dương hẳn là muốn mượn lực lượng của đối phương xông quan. Thân thể thăng cấp, không thể thiếu sinh tử tôi luyện.
Trang Chi Nghiêm khẽ nhíu mày, vẫn có chút lo lắng:
- Lần này cũng không phải là đùa giỡn. Phiêu Miểu Tiên Tông phỏng chừng sẽ được ăn cả ngã về không, đoạt lại tôn nghiêm, những trưởng lão phong chủ có lẽ đều sẽ lên đài. Người của Cửu Thiên Dao Đài và Bồng Lai Tiên Đảo càng cao thâm khó lường. Phi Dương, ngươi không thể chủ quan.
Lạc Thanh Chu nói.
- Lão tổ, không cần lo lắng, ta sẽ cẩn thận.
Trang Chi Nghiêm thấy hắn như thế, không nói thêm nữa.
Lúc này, Vân Thượng đạo nhân ở một bên nhắc nhở:
- Phi Dương, thân thể ngươi chỉ mới là Đại Tông Sư đỉnh phong, thần hồn là Quy Nhất cảnh, đối phương nếu là Quy Nhất sơ kỳ hoặc là trung kỳ, lấy thực lực ngươi hẳn cũng đối phó dễ dàng, nhưng nếu đối phương là Quy Nhất hậu kỳ, ngươi phải cẩn thận. Nếu như là Quy Nhất đỉnh phong, vậy ngươi ngàn vạn lần không thể cậy mạnh nữa. Đối phương lần này lên đài, phỏng chừng đều là người tu luyện thân kinh bách chiến, hơn nữa đều mang các loại pháp bảo cùng linh bảo. Ngươi mặc dù muốn lợi dụng bọn họ xông quan, cũng phải biết nhượng bộ. Ngươi là đệ tử có thiên phú nhất thế hệ trẻ của Đại Viêm ta, sau này Đại Viêm cần ngươi thủ hộ, ngàn vạn lần không nên xảy ra chuyện.
Lạc Thanh Chu gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía đài.
Từ Tinh Hà đã bắt thăm, đang xem xét.
Một lát sau.
Hắn bắt đầu tuyên bố:
- Bồng Lai Tiên Đảo đối chiến Phiêu Miểu Tiên Tông, Cửu Thiên Dao Đài đối chiến Đại Viêm.
Lời này vừa nói ra, mọi người Đại Viêm đều biến sắc.
Nếu chống lại Phiêu Miểu Tiên Tông, bọn họ còn không sợ, dù sao cũng đã đánh bại đối phương nhiều lần, không ngờ ván thứ nhất này, lại trực tiếp đối chiến Cửu Thiên Dao Đài.
Những người tu luyện khác bốn phía cũng đều nghị luận sôi nổi.
Những đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông đều mang vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa nhìn về phía Đại Viêm.
- Đại Viêm đã may mắn thắng được một tòa linh quáng, thế mà còn không biết đủ.
- Đúng vậy, hai tòa linh quáng cuối cùng này, vừa nhìn đã biết để lại cho tam đại tiên tông, Đại Viêm còn muốn nhúng tay vào, thật sự là không biết tự lượng sức mình.
- Thắng mấy trận tỷ thí, liền bắt đầu ảo tưởng.
- Ván thứ nhất này trực tiếp đối chiến với tông môn mạnh nhất Cửu Châu đại lục chúng ta, hừ, xem bọn họ còn dám lên đài hay không.
Nghe tiếng nghị luận bốn phía, mọi người Đại Viêm đều nhíu mày.
Trang Chi Nghiêm muốn khuyên bảo lần nữa, vẫn là nhịn xuống.
Tu vi của thiếu niên này hiện giờ còn cao hơn cả Trang Chi Nghiêm hắn, hơn nữa đầu óc thông minh hơn hắn nhiều, hắn tin tưởng thiếu niên này sẽ không xúc động làm chuyện ngu ngốc.
Nếu thật sự dựa vào đối phương đột phá đến Vũ Vương cảnh, vậy Lăng Tiêu tông cùng Đại Viêm bọn họ sẽ bước sang một trang mới.
Từ Tinh Hà chờ đợi một lát, hỏi:
- Hai tông môn nào nguyện ý lên đài tỷ thí trước?
Giữa sân im lặng một chút.
Một thiếu nữ mặc váy hồng, đi lên đài chiến, nói:
- Cửu Thiên Dao Đài chúng ta trước đi.
Nói xong, nàng nhìn về phía thiếu niên dưới đài nói:
- Được không?
Lạc Thanh Chu giật mình, đi lên đài chiến, nhìn nàng nói:
- Được.
Ánh mắt hai người nhìn nhau.
Đối diện giới thiệu trước:
- Cửu Thiên Dao Đài, Ngọc Nữ Phong Phấn Du, tu vi Quy Nhất trung kỳ.
Lúc này, trong đám người Cửu Thiên Dao Đài dưới đài, đột nhiên truyền đến một thanh âm lạnh như băng:
- Phấn Du, ai bảo ngươi lên đài tỷ thí?
Phấn Du quay đầu nhìn lại, hơi cúi đầu nói:
- Lưu Vân sư bá, đệ tử đã hỏi tông chủ, tông chủ nói lần tỷ thí này, ai muốn đi lên đều được. Vốn là luận bàn, đệ tử vừa vặn đang xông quan, muốn cùng người khác luận bàn một chút, cho nên mới lên đây.
Lưu Vân lạnh lùng nói:
- Lần tỷ thí này không phải đơn giản chỉ là luận bàn, ngay cả chiến vì gì ngươi cũng không biết, còn dám lên đài? Xuống đây, ta đã chọn được người rồi.
Phấn Du đứng trên đài, không kiêu ngạo không tự ti nói:
- Sư bá, lần này Cửu Châu đại hội, đệ tử chỉ biết là do Từ sư bá chủ trì, chưa từng nghe nói do ngài chủ trì.
- Ngươi...... Làm càn.
Lưu Vân tiên tử lập tức quát lạnh một tiếng.
Những đệ tử phía sau nàng cũng nhao nhao lên tiếng trách cứ.
- Phấn Du sư muội, sao lại nói chuyện với sư tôn nhà ta như vậy?