Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2969 - Miểu sát! (4)




Tiếng khóc bên trong, tiếng đánh đập, tiếng cầu xin tha thứ vân vân, đều biến mất.

Lúc này, người tu luyện bốn phía đều nhịn không được nở nụ cười.

- Phiêu Miểu Tiên Tông lại còn có đệ tử nhát gan như vậy...

- Đệ tử kia cũng không đơn giản, nghe nói hắn còn là đệ tử đứng đầu bảng xếp hạng của Phiêu Miểu Tiên Tông năm ngoái.

- Ha ha, thoạt nhìn là bị thiếu niên Đại Viêm kia dọa cho có bóng ma trong lòng, nghe nói lần trước ở biên cảnh Đại Viêm, mấy đệ tử chết thảm của Phiêu Miểu Tiên Tông, đều là đệ tử thiên tài tiếng tăm lừng lẫy trên Phiêu Miểu bảng…

Khi mọi người đang phấn khởi thảo luận, nhìn có chút vui sướng, hả hê khi người gặp họa, vầng hào quang bao phủ mọi người Phiêu Miểu Tiên Tông, đột nhiên biến mất.

Một nữ tử cao gầy mặc váy lam, tay cầm bảo kiếm, đi ra khỏi đám người, đi lên chiến đài.

Đầu tiên, nàng chắp tay về phía Từ Tinh Hà, lúc này mới lạnh lùng mở miệng giới thiệu:

- Tại hạ Điền Phi Yên của Phiêu Miểu Tiên Tông, tu vi Quy Nhất trung kỳ.

Cái tên này vừa ra, trong đám người nhất thời truyền đến một trận tiếng kinh hô.

- Điền Phi Yên! Thánh nữ mới của Phiêu Miểu Tiên Tông! Nghe nói nàng là thể hồn song tu, thân thể đã là tu vi Đại Tông Sư hậu kỳ rồi.

- Chậc chậc, vốn tưởng rằng Phiêu Miểu Tiên Tông tranh đoạt đại linh quáng sẽ lấy nàng ra, không nghĩ tới hiện tại đã đi ra, xem ra hai năm nay đệ tử trẻ tuổi của Phiêu Miểu Tiên Tông, thật sự là thương vong thảm trọng.

- Đúng rồi, còn nghe nói nữ tử này có thể chất đặc thù, có thể lấy dương bổ âm, lợi dụng song tu tu luyện.

- Thật hay giả?

- Tin tức này chính là từ ngoại môn của Phiêu Miểu Tiên Tông truyền ra.

- Suỵt, nhỏ thôi.

Mọi người dưới đài thấp giọng nghị luận.

Mà trên đài, nữ tử Tuyết Thần Cung kia thật lâu không có mở miệng giới thiệu.

Ánh mắt Lạc Thanh Chu, gắt gao nhìn chằm chằm nàng.

Lại qua một lát nữa.

Từ Tinh Hà vừa muốn mở miệng nhắc nhở, nữ tử kia rốt cục mở miệng:

- Tuyết Thần Cung - Tuyết Vô, Quy Nhất sơ kỳ.

Âm thanh lạnh lẽo, không chứa một tia cảm xúc.

Lạc Thanh Chu nhíu mày, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm nàng như trước.

Từ Tinh Hà tuyên bố:

- Phiêu Miểu Tiên Tông đối chiến với Tuyết Thần Cung, trận tỷ thí đầu tiên, bắt đầu.

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên lảo đảo, thiếu chút nữa té ngã.

Hắn nhất thời biến sắc.

Mà lúc này, thánh nữ Điền Phi Yên của Phiêu Miểu Tiên Tông vừa định rút kiếm động thủ, trước mắt cũng đột nhiên tối sầm lại, thân thể không tự chủ được lay động vài cái, thiếu chút nữa té ngã.

- Bành!

Đúng lúc này, nữ tử mặc váy hồng tên Tuyết Vô đối diện, đột nhiên lướt tới trước mặt nàng, một quyền nện vào mặt nàng.

Điền Phi Yên nhất thời bị đánh bay ra ngoài, đồng thời, trong miệng có hai cái răng cửa theo máu tươi bay ra.

Nàng vừa ngã trên mặt đất, nữ tử tên Tuyết Vô kia đã xuất hiện ở trước mặt nàng, hàn mang trong tay chợt lóe, trực tiếp cắt đứt đầu nàng.

Tỷ thí kết thúc.

Mọi người dưới đài: - ...

Từ Tinh Hà trên đài: - ...

- Phụt——

Thi thể không đầu phun máu.

Một hư ảnh đột nhiên chui ra từ trong thân thể Điền Phi Yên, một bên chạy trốn, một bên thê lương thét chói tai nói:

- Sư tôn! Cứu ta!

Nữ tử tên Tuyết Vô đang bóp cổ nàng.

Đại trưởng lão Công Dương Nham của Phiêu Miểu Tiên Tông, lúc này mới bừng tỉnh lại, cuống quít phi thân lên, giận dữ nói:

- Dừng tay! Chúng ta chấp nhận thua cuộc.

Từ Tinh Hà cũng lập tức quát:

- Dừng tay!

Nữ tử Tuyết Vô kia dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía hắn nói:

- Trước tiên tuyên bố kết quả.

Từ Tinh Hà cứng đờ một chút, lúc này khóe mắt mới co quắp nói:

- Trận đầu tiên giữa Phiêu Miểu Tiên Tông đối chiến với Tuyết Thần Cung, Tuyết Thần Cung thắng.

Dứt lời, Tuyết Vô chậm rãi buông tay ra.

Thần hồn Điền Phi Yên cuống quít bay xuống sân, run rẩy khóc to.

Mấy ngàn người tu luyện dưới đài, giờ phút này đều lặng ngắt như tờ.

Mà ánh mắt Lạc Thanh Chu, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng màu hồng nhạt trên sân, sắc mặt biến ảo không ngừng.

Đợi thân ảnh lạnh như băng kia đi xuống sân, hắn lập tức lóe lên, đuổi theo.

- Chờ một chút.

Nữ tử tên Tuyết Vô vừa định rời đi, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói.

Nàng dừng lại, lạnh lùng nhìn qua.

Lạc Thanh Chu đi tới trước mặt nàng, nhìn mạng che trên mặt nàng và lụa bịt mắt, nói:

- Cô nương có thể tháo mạng che mặt ra, để ta xem không?

Lời này vừa nói ra, những người khác bên cạnh đều kinh hãi.

Thiếu niên này thật to gan, thật vô lễ, dám đưa ra loại yêu cầu phi lễ như vậy.

Tuyết Vô lạnh lùng nhìn hắn, dừng một chút, giọng nói không chứa một tia cảm xúc mở miệng nói:

- Ngươi muốn cưới ta?