Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2884 - Muội muội tốt và tỷ tỷ tốt, Đạo Đức Kinh và Thần Chú Chí Tôn (3)




Lạc Thanh Chu nghe vậy, gật gật đầu, một lần nữa cầm lấy một tờ giấy Tuyên Thành, lại nói:

- Tiểu Nguyệt, mài mực.

Tiểu Nguyệt tức giận nói:

- Để Đại Nguyệt mài mực đi!

Lạc Thanh Chu “khụ” một tiếng, thấp giọng nói:

- Nàng không phải muội muội tốt của ta.

Tiểu Nguyệt ủy khuất nói:

- Muội muội tốt sẽ bị khi dễ sao? Ngươi luôn luôn bắt nạt muội muội tốt, không thể bắt nạt tỷ tỷ tốt?

Nói xong, nàng đột nhiên lại hừ lạnh nói:

- Nàng mới không phải tỷ tỷ!

- Hừ!

Có người ngoài ở đây, nàng đành phải thu liễm tính tình, ủy khuất cầm khối mực, tiếp tục mài.

Đồng thời, nàng vừa mài, trong lòng vừa âm thầm lẩm bẩm:

- Chờ đó, chờ sau khi trở về, trẫm sẽ bắt ngươi mài sạch cục mực này.

- Đạo khả đạo, phi thường đạo. Danh khả danh, phi thường danh...

Lạc Thanh Chu cầm bút lên, bắt đầu nghiêm túc viết.

Ai ngờ vừa viết mấy đoạn, trên giấy đột nhiên xuất hiện một cỗ năng lượng xa lạ, bắt đầu từ chữ “Đạo” đầu tiên, chữ màu đen đột nhiên sáng lên kim quang, bắt đầu nhanh chóng biến thành màu vàng.

Lạc Thanh Chu đột nhiên cảm thấy bút lông trong tay, nặng như ngàn cân, từng nét từng nét, đều cần tốn lực lượng và tâm thần để viết.

Hồn lực trong cơ thể, dùng tốc độ đáng sợ, nhanh chóng tập trung vào cánh tay, tràn vào bút lông, lại rơi vào những kiểu chữ xinh đẹp kia.

Từng luồng đạo vận huyền diệu không hiểu, từ kiểu chữ tăng lên.

Nhất Thanh chân nhân ngồi đối diện, cả người chấn động, râu dài rủ xuống bụng, run rẩy không ngừng, thần sắc trên mặt lại biến hóa không ngừng.

Một luồng hắc khí quanh quẩn trên người hắn cũng biến mất không thấy.

Lạc Thanh Chu rất nhanh đã đầu đầy mồ hôi, chỉ viết một phần ba, cũng không còn sức lực mà đặt bút xuống.

- Nguyệt tỷ tỷ, chuyện gì xảy ra vậy?

Hắn quay đầu hỏi, vẻ mặt ngạc nhiên.

Nguyệt Dao giật mình, nói:

- Dừng lại đi. Mấy đoạn này, đủ để đổi lấy bất kỳ bộ công pháp nào của Tử Dương quan rồi.

Lạc Thanh Chu cố hết sức buông lỏng ngón tay ra.

Khi bút lông trượt xuống khỏi trong tay hắn, hắn phảng phất đột nhiên thoát được ngọn núi đặt trên người, cả người lập tức cảm thấy buông lỏng, trái tim bị áp chế không cách nào nhảy lên, hô hấp vân vân, cũng bắt đầu một lần nữa khôi phục tự do.

Hắn thở ra một hơi thật dài.

Lúc này mới phát hiện, hồn lực trong cơ thể đã không còn bao nhiêu.

Đúng lúc này, trong hậu sơn đột nhiên truyền đến một thanh âm trong vắt xa xôi:

- Nhất Thanh, mang đến cho ta xem.

Lập tức lại nói:

- Ba vị tiểu hữu thứ cho bần đạo vô lễ, bần đạo hiện giờ đang bế quan, không cách nào đi ra ngoài được, để cho Nhất Thanh tiếp đãi ba vị đi. Ba vị có bất kỳ yêu cầu nào, Nhất Thanh đều có thể thỏa mãn.

Nhất Thanh chân nhân lập tức tỉnh táo lại, vội vàng xin lỗi một tiếng, nói:

- Ba vị tiểu hữu chờ một chút, bần đạo đi một lát sẽ trở về.

Nói xong, hắn lập tức cầm tàn thiên kinh văn, vội vàng rời đi.

Trong lòng Lạc Thanh Chu vẫn còn sợ hãi, lại nghỉ ngơi một lát, mới thấp giọng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao lúc trước khi ta viết Đạo Đức Kinh lại không có cảnh tượng và cảm xúc như lúc này? Còn nữa, những câu thần chú kinh này, ta đều có thể hiểu được, nhưng hình như ta đều không thể tu luyện, chuyện gì xảy ra?

Nguyệt Dao trầm mặc một chút, nói:

- Bởi vì lúc vừa mới vào cửa, đạo bát quái đồ kia đánh thức đạo vận kinh văn trong cơ thể ngươi. Đây là một loại phương pháp tu hành khác, nếu ngươi muốn tu hành, nhất định phải phế bỏ tất cả tu vi trước đó, quên đi tâm pháp lúc trước, bắt đầu lại từ đầu.

Lạc Thanh Chu vẫn nghi hoặc như trước:

- Nếu ta không cách nào tu luyện, vì sao trong cơ thể ta lại có những đạo vận kinh văn kia, vì sao vừa rồi ta viết chữ sẽ xuất hiện dị tượng...

Nguyệt Dao không nói gì nữa, bình thản nhìn hắn một cái.

Lạc Thanh Chu đột nhiên nhớ tới lời nói của vị đạo sĩ trung niên vừa rồi.

Đạo vận kinh văn trong cơ thể hắn, chẳng lẽ là Nguyệt tỷ tỷ tu luyện ngưng tụ...

Nguyệt tỷ tỷ lúc trước thiêu đốt thần hồn cứu hắn, cắt xén thần hồn hóa thành năng lượng tiến vào thân thể hắn... Cho nên, liền dung hợp thành một thể với thần hồn của hắn?

Tiểu Nguyệt ở một bên đột nhiên nói:

- Khó trách lúc trước tỷ thí ở biên cảnh, ngươi dám lên đài, hơn nữa dám nói không cần bất kỳ công pháp nào của Phiêu Miểu Tiên Tông. Thì ra lúc đó, ngươi đã đi trên một con đường tu luyện khác.

Lạc Thanh Chu tò mò nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới gì? Hoặc là nói, tương đương với cảnh giới gì của tu hồn giả?

Nguyệt Dao không để ý tới bọn họ nữa, lấy ra chú văn hoàn chỉnh vừa rồi, cúi đầu lại nghiêm túc nhìn.

Đột nhiên, nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn nói:

- Chú văn này, tại sao trước đây không cho ta?