Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2859 - Nguyệt tỷ tỷ tan chảy (2)




Rất nhanh, tốc độ lại tăng nhanh!

Hắn nghỉ ngơi một chút, lại lấy ra linh dịch nhỏ vào lòng bàn tay, đang muốn tiếp tục tu luyện thì cửa đột nhiên truyền đến thanh âm của Nữ đế:

- Có hiệu quả không?

Lạc Thanh Chu nhìn về phía nàng, nói:

- Ừm, tuy tốc độ vẫn còn chậm, nhưng đã tốt hơn trước rất nhiều, hơn nữa tốc độ tựa hồ đang từ từ gia tăng

Trên mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt lộ ra ý cười ôn nhu, nói:

- Vậy là tốt rồi.

Lạc Thanh Chu nhìn về phía trong ngực nàng, nói:

- Bảo bảo đâu?

Nam Cung Hỏa Nguyệt nói:

- Ở phía trên, Nguyệt Vũ và Mỹ Kiêu đang chăm sóc. Nguyên khí nơi này quá nồng đậm, ngươi lại đang tu luyện, cho nên trẫm không dám mang hắn xuống.

Lạc Thanh Chu gật gật đầu, nói:

- Bên ngoài không xảy ra chuyện gì chứ?

Nam Cung Hỏa Nguyệt do dự một chút.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:

- Bệ hạ, giữa ngươi và ta, có chuyện gì không thể nói sao? Không cần sợ ảnh hưởng đến ta tu luyện, ta không yếu ớt như vậy.

Lúc này Nam Cung Hỏa Nguyệt mới nhìn hắn nói:

- Nghe Bạch viện trưởng nói, mấy ngày trước lúc hắn làm khách ở Bồng Lai Tiên Đảo, đã nhìn thấy Nguyệt Dao.

Lạc Thanh Chu sửng sốt, nói:

- Sau đó thì sao?

Nam Cung Hỏa Nguyệt trầm mặc một chút, nói:

- Viện trưởng bảo đã đi hỏi hảo hữu, thì ra Nguyệt Dao đi Bồng Lai Tiên Đảo, là vì xin dược, nhưng lại không xin được, còn bị trưởng lão Tôn Minh của đối phương nhục nhã vài câu... Viện trưởng vốn định đuổi theo hỏi tình huống, nhưng không đuổi kịp.

Lạc Thanh Chu trầm mặc.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn hắn, nhẹ giọng nói:

- Có lẽ nàng vì ngươi.

Lạc Thanh Chu thấp giọng nói:

- Ta biết.

Cả hai im lặng một thời gian.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhẹ nhàng thở dài một hơi, có chút áy náy nói:

- Đáng tiếc, trẫm cái gì cũng không giúp được...

Lạc Thanh Chu an ủi:

- Không sao, bệ hạ chăm sóc bảo bối thật tốt là được.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn hắn nói:

- Nhưng trẫm là đại nương tử.

Lạc Thanh Chu trầm mặc, không nói gì nữa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại nhìn hắn trong chốc lát, nói:

- Ngươi tập trung tu luyện, vậy trẫm đi lên trước.

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

Lạc Thanh Chu lại trầm mặc ngồi một hồi, lấy ra bảo điệp đưa tin.

Nhưng do dự hồi lâu, hắn lại không biết nên nói cái gì.

Cảm ơn? Chả có ích gì cả.

Khuyên Nguyệt tỷ tỷ quên đi, hiển nhiên cũng vô dụng.

- Vẫn nên tập trung tu luyện thì hơn!

Trong mắt hắn lộ ra vẻ kiên định, chậm rãi nắm chặt nắm tay.

Dù thế nào, hắn đều phải đột phá Võ Vương!

Đến lúc đó, Phiêu Miểu Tiên Tông chó má gì đó, Bồng Lai Tiên Đảo chó má nào đó, chỉ cần nhục nhã Nguyệt tỷ tỷ, dù một người hắn cũng không bỏ qua!

Lúc này đây, hắn tu luyện suốt hơn mười ngày.

Các kinh mạch cùng huyệt khiếu trong cơ thể đã đến độ sắp bị xé rách, xương cốt cơ bắp toàn thân cũng đau đớn khó nhịn.

Liên tục không ngừng rèn luyện cường độ cao, làm cho khả năng chịu đựng của thân thể hắn đạt tới cực hạn.

Chạng vạng tối hôm đó, hắn lập tức thu công pháp.

Nghỉ ngơi một thời gian dài.

Hắn lấy ra giám thể thạch, kiểm tra một chút số liệu mới của mình.

Đại Tông Sư đỉnh phong: 38

Hóa Thần Cảnh đỉnh phong: 92

Hơn mười ngày tiến bộ này, thay đổi nhanh hơn.

Nhưng đối với hắn mà nói, vẫn là xa xa không đủ.

Hắn thở dài một hơi, lấy ra linh dịch, nhỏ vào lòng bàn tay, một bên làm dịu vết thương trong cơ thể, một bên lấy ra bảo điệp đưa tin, xem tin nhắn phía trên.

Hai ngày trước Nguyệt tỷ tỷ gửi tin nhắn: Thế nào rồi?

Lạc Thanh Chu vội vàng trả lời: Vừa tu luyện xong, hiệu quả khá tốt, tiến độ thân thể đã lên tới 38, thần hồn đến 92. Chẳng qua, còn có hai tháng, không biết thời gian có đủ hay không

Một lát sau.

Tin nhắn trả lời: Tối nay đi Đông Hồ

Trong lòng Lạc Thanh Chu khẽ động: Nguyệt tỷ tỷ tối nay sẽ đi sao?

Đối phương vẫn chưa trả lời nữa.

Lạc Thanh Chu lập tức cất bảo điệp đưa tin, rời khỏi lòng đất.

Trên người đã bắt đầu bốc mùi, bụng cũng đói.

Hắn trước tiên phải tắm rửa thật kỹ, thay quần áo sạch sẽ, sau đó ăn no một bữa.

Rồi mới đi gặp Nguyệt tỷ tỷ.

Bõm!

Lạc Thanh Chu cởi sạch quần áo, trực tiếp nhảy vào trong bồn tắm.

Trong bồn tắm, sương mù mờ mịt, sóng nước gợn sóng.

Hồ nước ấm áp và cánh hoa màu đỏ, trong nháy mắt bao bọc toàn bộ cơ thể mệt mỏi của hắn.

Hắn rên rỉ một cách thoải mái.

Một tháng rồi.

Suốt một tháng không được ngâm mình.

Có thể tưởng tượng được, trên người hắn bẩn thỉu cỡ nào.

Lúc hắn đang ngồi trên ngọc thạch, nhắm mắt nhẹ nhàng chà xát, một bàn tay ngọc lạnh lẽo đột nhiên từ phía sau vươn tới, giúp hắn nhẹ nhàng chà xát bả vai.

Nguyệt Vũ nhẹ giọng nói:

- Công tử, bệ hạ lát nữa sẽ tới.

Lạc Thanh Chu hỏi:

- Bảo bảo thế nào rồi?