Hắn nắm nắm tay, nhìn lôi điện sáng lên trên nắm đấm, trong lòng đột nhiên nhớ tới Nguyệt tỷ tỷ, âm thầm nói: Không biết Nguyệt tỷ tỷ có thể chịu đựng được không...
Trở lại hoàng cung.
Bầu trời đã sáng.
Bệ hạ vẫn còn ngủ trên giường, đắp một tấm chăn dày trên cơ thể của mình.
Hắn đứng ở bên giường im lặng nhìn một hồi, mới đi xuống lòng đất.
Ngồi xuống dưới linh quáng chi tâm.
Hắn cũng không lập tức tu luyện, mà lấy bảo điệp truyền tin ra, gửi nghi vấn trong lòng cho Nguyệt tỷ tỷ.
Đương nhiên không phải nghi vấn Nguyệt tỷ tỷ có thể chịu đựng được lôi điện hay không.
Dù có cho hắn thêm trăm lá gan nữa, hắn cũng không dám.
Hắn hỏi về quả màu vàng kia.
Hiệu quả mấy ngày nay hắn đạt được, mặc dù so với những người tu luyện khác mà nói, quả thật không tệ, nhưng vẫn có chút không phù hợp với thân phận quả kia.
Một lát sau.
Tin nhắn trả lời lại: 【 Năng lượng của nó sẽ không luyện hóa nhanh như vậy, hẳn là vẫn còn ở trong cơ thể ngươi. Ngươi thử lại nội công tâm pháp mà ta truyền thụ ngươi, hẳn là có thể tìm được nó 】
Lạc Thanh Chu lập tức đặt bảo điệp đưa tin trong tay xuống, ngồi khoanh chân, nhắm hai mắt lại.
Theo công pháp vận chuyển, trong đan điền quả nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng xa lạ khác, không chỉ cường đại, hơn nữa còn nóng rực.
Khi hắn nhìn vào bên trong, lại thấy được từng đường kim quang chói mắt, cùng từng cái phù văn màu vàng giống như nòng nọc bơi lội trong đan điền!
Hắn dùng thần thức nhìn xuyên vào, nhất thời có loại đau đớn thiêu đốt.
Đầu cũng đau theo.
Hắn không dám nhìn nhiều, lập tức thu về.
【 Nguyệt tỷ tỷ, ta quả nhiên tìm được nó, trong đan điền có rất nhiều văn tự màu vàng, giống như phù văn. Khi ta vận chuyển công pháp luyện hóa, cảm giác năng lượng rất cường đại, hơn nữa rất nóng hổi 】
Hắn lập tức lấy bảo điệp đưa tin ra, gửi kết quả vừa mới dò xét được tới Nguyệt tỷ tỷ.
Nguyệt tỷ tỷ quả nhiên là không gì không làm được, không gì không biết.
Tin tức rất nhanh trả lời: 【 Mỗi lần luyện hóa một quả, năng lượng ẩn chứa trong đó, cộng thêm linh dịch của ngươi cùng nguyên khí trong linh quáng chi tâm, hẳn là sẽ làm tốc độ tu luyện của ngươi nhanh hơn, đủ để quá trình của ngươi tăng đầy 】
Lạc Thanh Chu: 【 Ý của Nguyệt tỷ tỷ là, còn không đủ trực tiếp đột phá tới cảnh giới Võ Vương? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Còn cần đan dược 】
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, đột nhiên nhớ tới đoạn thời gian đã từng ở biên cảnh Lâm Thu thành, trong phòng Nguyệt tỷ tỷ, luôn phiêu phù dược hương luyện đan.
Lúc đó, Nguyệt tỷ tỷ còn đi một mình, không biết đi đâu mà còn bị thương.
Nếu như hắn không đoán sai, Nguyệt tỷ tỷ hẳn đi ra ngoài hái thuốc.
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn càng thêm khó chịu cùng áy náy: 【 Nguyệt tỷ tỷ có phải đã giúp ta luyện xong đan dược rồi hay không? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không 】
Lạc Thanh Chu: 【 À, cần dược liệu gì, Nguyệt tỷ tỷ nói cho ta biết, ta sẽ chuẩn bị từ bây giờ. 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Ngươi tập trung tu luyện đi 】
Lạc Thanh Chu: 【 Nhưng ta muốn chuẩn bị đan dược trước 】
Đối phương không trả lời nữa.
Lạc Thanh Chu nhìn bảo điệp đưa tin trong tay, giật mình trong chốc lát, lại nói: 【 Nguyệt tỷ tỷ, ngươi sợ sấm sét của ta không? 】
Đối phương vẫn không trả lời.
Lạc Thanh Chu nắm lấy bảo điệp truyền tin trong tay, quyết định lấy hết dũng khí nói một câu tình cảm.
Suy nghĩ một lúc lâu, hắn nói: 【 Nguyệt tỷ tỷ, ta muốn dùng lôi điện giật ngươi 】
Sau khi gửi xong, hắn lập tức cất bảo điệp truyền tin, nhắm mắt lại.
Bốp!
Hắn đột nhiên cho mình một cái tát:
- Cái miệng đê tiện nhà ngươi.
Một thời gian dài sau đó.
Hắn bình phục tâm tình trong lòng, bắt đầu vận chuyển công pháp trong cơ thể.
Trên đỉnh đầu rất nhanh xuất hiện một vòng xoáy trong suốt.
Từng cỗ nguyên khí tinh thuần từ bốn phía tụ tập mà đến, theo vòng xoáy, chui vào trong cơ thể hắn.
Lập tức, chảy vào đan điền của hắn, cùng những phù văn màu vàng kia bị hắn luyện hóa.
Sau đó, hóa thành từng cỗ năng lượng cường đại, không ngừng rửa sạch và rèn luyện từng kinh mạch trên thân thể hắn, mỗi một huyệt khiếu, mỗi một cơ xương khớp cùng nội tạng.
Giống như ngọn lửa đang cháy trong cơ thể.
Nhiệt và chất thải bắt đầu bài tiết qua lỗ chân lông.
Một ngày.
Hai ngày.
Ba ngày...
Lại nửa tháng trôi qua.
Ngày hôm đó, làn da đỏ thẫm cùng với hỏa diễm vừa mới lui ra, trong tai đột nhiên truyền đến âm thanh của Nữ đế:
- Phu quân...
Lạc Thanh Chu chậm rãi thu công pháp, lại bình phục năng lượng trong cơ thể một chút, mới mở hai mắt ra.
Trong động không thấy nhật nguyệt.
Tu luyện không biết ngày đêm.
Hắn chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, cảm thấy cơ xương khớp toàn thân đau đớn, giống như lần nữa bị đánh nát lại khôi phục.
Lần này rèn luyện, hiệu quả tốt hơn.