Lạc Thanh Chu nói:
- Có lôi điện cũng là chuyện nên làm, ta chính là lôi linh chi thể.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn hắn nói:
- Trẫm không có nói không nên. Chỉ là, khi có sấm sét, trẫm sẽ đau, hơn nữa thường xuyên đau...
Lạc Thanh Chu nhướng mày, nói:
- Bệ hạ có thể xác định, là lôi điện gây ra sao?
Nam Cung Hỏa Nguyệt gật gật đầu nói:
- Đương nhiên có thể xác định.
Lạc Thanh Chu trầm ngâm một chút, có chút lo lắng nói:
- Có thể ảnh hưởng đến bảo bối hay không?
Nam Cung Hỏa Nguyệt thở dài một hơi, nói:
- Trẫm cũng không biết. Bất quá trẫm hỏi sư... Hỏi người khác, nàng ấy nói không sao.
Lạc Thanh Chu nói.
- Người khác là ai?
Nam Cung Hỏa Nguyệt dừng một chút, nhìn chằm chằm hắn nói:
- Tiểu thiếp nhà ngươi, Nguyệt Dao.
Lạc Thanh Chu: - …
Nam Cung Hỏa Nguyệt lại hừ lạnh một tiếng:
- Trẫm làm chính thê, gọi nàng lại đây tự mình giúp trẫm kiểm tra một chút, nàng thế mà không đến, một chút cũng không biết lễ nghĩa! Hừ, đến lúc đó qua cửa, đừng trách trẫm cho nàng sắc mặt không tốt!
Khóe miệng Lạc Thanh Chu co giật một chút, nói:
- Bệ hạ hỏi nàng như thế nào?
Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh mặt nói:
- Có thể hỏi như thế nào, chính là thuận miệng hỏi vài câu, ngay từ đầu nàng còn trả lời. Hừ, khi trẫm coi nàng là người của mình, thân thiết gọi nàng là tiểu thiếp muội muội, nàng không thèm để ý tới trẫm. Quá phận, trẫm chính là vua của một quốc gia, là chính thê! Gọi nàng là tiểu thiếp muội muội, chẳng lẽ không nên sao?
Lạc Thanh Chu che đầu lại.
- Ngươi làm gì? Cảm thấy trẫm làm không đúng sao?
Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt lại.
Lạc Thanh Chu vội vàng lôi kéo nàng nói:
- Bệ hạ làm sao có thể làm không đúng, bệ hạ làm vĩnh viễn đều đúng. Đi thôi, ta đói bụng, trước tiên phải lên tắm rửa, lấp đầy bụng một chút. Về phần chuyện bảo bối, ta sẽ tự mình hỏi nàng, bệ hạ không cần lo lắng.
Nam Cung Hỏa Nguyệt hừ lạnh một tiếng, cùng hắn đi lên bậc thang, nói:
- Hỏi có thể hỏi ra cái gì? Ngươi gọi nàng vào trong cung, trẫm muốn nàng trực tiếp kiểm tra cho trẫm một chút mới an tâm.
Lạc Thanh Chu do dự một chút, nói:
- Ta thử xem. Thật vậy, kiểm tra trực tiếp để chắc chắn rằng nó không có gì.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhướng mày nói:
- Cái gì gọi là thử xem? Chẳng lẽ ngươi gọi nàng, nàng còn dám không tới? Nàng có muốn vào cửa không? Nàng còn muốn làm tiểu thiếp của ngươi hay không?
Lạc Thanh Chu không lên tiếng nữa.
Nguyệt tỷ tỷ cũng chưa từng nói muốn vào cửa, càng không có nói muốn làm tiểu thiếp của hắn.
Để Nguyệt tỷ tỷ làm tiểu thiếp? Làm thế nào có thể được.
Vào phòng tu luyện.
Hắn cởi áo trực tiếp đi vào bồn tắm.
Nguyệt Vũ cầm khăn mặt tiến vào, sau đó quỳ gối ở phía sau hắn, giúp hắn nhẹ nhàng chà xát.
- Thoải mái...
Lạc Thanh Chu nhắm hai mắt lại, thiếu chút nữa ngủ mất.
Mà lúc này.
Trong đan hải trong cơ thể hắn, từng phù văn màu vàng kỳ quái đang chậm rãi bơi bên trong, không ngừng tản ra một tia năng lượng, dung thành một thể cùng nguyên lực tinh thuần trong Đan Hải.
Những phù văn màu vàng kia nhìn có chút quen thuộc, giống như đồ án bên ngoài quả màu vàng lúc trước hiện ra.
- Đau quá...
Đúng lúc này, trên giường bên cạnh bồn tắm, Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên ôm bụng, rên rỉ một tiếng.
Nguyệt Vũ cuống quít đứng lên.
Lạc Thanh Chu cũng lập tức mở mắt ra nói:
- Bệ hạ, làm sao vậy?
Nam Cung Hỏa Nguyệt ôm bụng, giữa hai hàng lông mày lộ ra một tia thống khổ:
- Bảo bối lại phát điện giật ta...
Lập tức lại sâu kín nói:
- Xấu y như ngươi vậy...
Lạc Thanh Chu: - …
- Bệ hạ, có cần gọi ngự y không?
Nam Cung Hỏa Nguyệt thống khổ nói:
- Ngự y có ích lợi gì, còn không bằng gọi tiểu thiếp nhà ngươi tới đây, a, đau quá...
Sắc mặt Lạc Thanh Chu biến đổi, không dám do dự nữa, lập tức lấy ra bảo điệp đưa tin, gửi tin nhắn cho Nguyệt tỷ tỷ.
【 Nguyệt tỷ tỷ, ta ở hoàng cung, ngươi có thể tới đây một chuyến không? Bụng bệ hạ rất đau, bảo bối bên trong hình như đang... Giật điện 】 .
Một lát sau.
Tin nhắn trả lời: 【 Nàng ta gọi ta là gì ? 】 .
Lạc Thanh Chu: - ...
【 Nguyệt Dao cô nương 】
Lạc Thanh Chu nói dối.
Sau khi tin tức được gửi đi, phía bên kia vẫn chưa trả lời nữa.
Nhưng không sao.
Bụng bệ hạ, chỉ đau một hồi rồi ngừng lại.
Lạc Thanh Chu đột nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi:
- Bệ hạ, không phải người có thể nội thị sao? Người có thể thấy giới tính của bảo bảo không?
Nam Cung Hỏa Nguyệt lườm hắn một cái, nói:
- Nào có đơn giản như vậy. Nơi đó bị năng lượng trong cơ thể chủ động bao phủ, hoàn toàn không thể nhìn xuyên qua được.
Sau đó hỏi:
- Ngươi rất quan tâm đến vấn đề giới tính sao?
Lạc Thanh Chu nói.
- Đương nhiên không phải, chỉ là muốn biết trước một chút. Dù là nam hay nữ, ta đều thích.