Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2794 - Đại tông sư giết Quy Nhất, chúng thần Đại Viêm mở mày mở mặt! (2)




Ngay cả cao thủ tu hồn lợi hại nhất của Đại Mông bọn họ cũng bị một kích trí mạng, thi hồn không còn, bọn họ còn có cái gì có thể phản kháng?

Ngũ vương tử Cách Lôi, cuống quít nhìn nữ đế trên đài, run giọng cầu xin tha thứ nói:

- Bệ hạ, cho dù là hai nước giao chiến, cũng không chém sứ giả... Huống chi, Đại Mông ta cùng Đại Viêm các ngươi vẫn chưa giao chiến, chỉ là... Chỉ là muốn thương thảo về thương mại...

Nam Cung Hỏa Nguyệt ngồi ngay ngắn trên long ỷ trên đài cao, mặt vẫn không gợn sóng như trước, chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên một chút, ngữ khí bình thản nói:

- Lời này, ngươi nói với phu quân của trẫm. Hắn muốn giết người, trẫm cũng ngăn không được.

Giờ này khắc này, chúng triều thần Đại Viêm tuy rằng kinh hãi, nhưng nhìn thấy vị Ngũ vương tử vừa rồi ngạo khí hùng hổ bức người, hiện tại bị dọa thành bộ dáng như thế, đều cảm thấy phun ra được một ngụm ác khí.

Đoan Vương gia đột nhiên đứng ở bên cạnh cây cột cười lạnh nói:

- Các ngươi đây là tới thương thảo thương mại sao? Rõ ràng là đến ỷ thế hiếp người, cướp đoạt trắng trợn!

Sắc mặt Cách Lôi trắng bệch, cuống quít nói:

- Có thể thương lượng, có thể thương lượng lại. Bệ hạ, các ngươi cảm thấy cái nào không tốt, Tiểu Vương lập tức cho người sửa đổi.

Nói xong, vội vàng hướng ngoài cửa lớn tiếng hô:

- Cao Vân! Các ngươi mau tiến vào sửa đổi hiệp ước...

Tiếng kêu này, giống như đang kêu cứu, mang theo run rẩy hoảng sợ mà tuyệt vọng.

Bên ngoài cung điện còn có gần hai trăm người tu luyện hộ vệ của Đại Mông đế quốc bọn họ.

Tuy nhiên, bên ngoài cung điện vào thời điểm này, không có phản ứng.

Sau một lúc lâu.

Một nữ tử thị vệ mặc ngân giáp đột nhiên vội vàng tiến vào, ở cửa đại điện cung kính báo cáo:

- Khởi bẩm bệ hạ, một trăm chín mươi lăm hộ vệ của Đại Mông đế quốc, không biết vì sao, toàn bộ đều ngã xuống đất, hơn nữa... Tất cả đều bị cắt đầu.

Vừa nghe lời này, cả người Cách Lôi nhất thời run lên.

Sắc mặt các hộ vệ Đại Mông đế quốc khác cũng đều trắng bệch, cơ hồ đứng không vững.

Nữ tử thị vệ kia vừa nói xong, một đội nữ tử thị vệ vội vàng tiến vào, trên hai tay các nàng đều mang theo khay đồ.

Chờ các nàng đi đến cửa đại điện, người trong đại điện kinh hãi phát hiện, trên hai tay các nàng, dĩ nhiên đều mang theo đầu người máu chảy đầm đìa.

Trên tay của mỗi người đều mang theo năm cái đầu lâu.

- Bộp! Bộp! Bộp!...

Các nàng chỉnh tề đồng loạt ném đầu người đến cửa đại điện.

Một nữ thị vệ trong đó cung kính bẩm báo:

- Khởi bẩm bệ hạ, còn có rất nhiều đầu người và thi thể ở bên ngoài, đều là người của Đại Mông đế quốc.

- Phịch phịch...

Ngũ hoàng tử Cách Lôi dường như bị rút hết khí lực toàn thân, hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, toàn thân run rẩy không ngừng.

Những hộ vệ phía sau hắn cũng đều run rẩy quỳ xuống.

Chỉ có một gã hộ vệ, còn đứng tại chỗ, nắm tay răng rắc nói:

- Dũng sĩ Đại Mông đế quốc ta, thà chết...

- Bành.

Lời còn chưa dứt, Lạc Thanh Chu trực tiếp một quyền đánh vỡ đầu hắn.

Thi thể không đầu phun ra máu tươi, lại đứng tại chỗ trong chốc lát, mới ‘bốp’ một tiếng, ngã nghiêng trên mặt đất.

- Bệ... Bệ hạ, tha mạng...

Cách Lôi hoàn toàn sụp đổ, nằm trên mặt đất, run rẩy cầu xin tha thứ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt ngồi ở trên đài cao, trong lúc nhất thời, không biết nên nói cái gì.

Trong đại điện, chúng triều thần Đại Viêm, hai chân cũng đều nhũn ra, câm như hến.

Lúc này, Lạc Thanh Chu mở miệng nói:

- Đoan vương gia, thừa tướng, Nhữ Dương Hầu, mấy người các ngươi thương nghị một chút, một lần nữa soạn thảo một phần hiệp ước thương mại, để Ngũ vương tử điện hạ ký ấn.

Sau đó, lại nói.

- Hãy nhớ, đó là một hiệp ước bất bình đẳng.

Sau đó lại nhìn về phía Ngũ vương tử Đại Mông đế quốc đang phủ phục trên mặt đất, nói:

- Vương tử điện hạ cảm thấy thế nào?

Cách Lôi cuống quít run giọng nói:

- Tiểu Vương ký... Tiểu Vương nguyện ý ký... Đoan vương gia, mau soạn thảo, mau soạn thảo!

Đoan vương gia Nam Cung Khác: - ...

Các triều thần khác của Đại Viêm giờ khắc này, không chỉ cảm thấy mặt mày hớn hở, vô cùng thoải mái, còn có loại cảm giác hoang đường đang nằm mơ.

Đoan vương gia tỉnh táo lại, lập tức cùng Thừa tướng và Nhữ Dương Hầu tụ tập cùng một chỗ, thấp giọng thương nghị.

- Thừa tướng, cái này không được, Sở vương nói, phải bất bình đẳng, ngài nói những điều này, quá công bằng đối với Đại Mông...

- Hầu gia, cái này cũng không được, cái này lại quá tàn nhẫn đối với Đại Mông, quá mức giết gà lấy trứng, vẫn là nước nhỏ chảy dài, chậm rãi ép buộc đi...

Chẳng bao lâu, ba người đã đưa ra một hiệp ước mới.

Khi Đoan Vương gia đưa hai bản hiệp ước mới đến trước mặt Ngũ vương tử của Đại Mông đế quốc, Cách Lôi thậm chí còn không dám nhìn phía trên hiệp ước viết cái gì, cuống quít ký tên.