Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2791 - Phu quân của nữ đế, một quyền nát đầu (3)




- Nói đến chứng cớ, Phiêu Miểu Tiên Tông đích xác có chứng cớ có thể chứng minh, lúc ấy vị Sở công tử kia đang ở đây, hơn nữa còn bình yên vô sự rời đi.

Đoan vương gia Nam Cung Khác lạnh lùng hỏi:

- Vậy có chứng cớ gì chứng minh Sở vương của chúng ta là gian tế?

Cách Lôi nhìn về phía hắn, lạnh lùng nói:

- Cái này thì không có. Chẳng qua, nếu Phiêu Miểu Tiên Tông cảm thấy vị Sở công tử kia có hiềm nghi, vậy thì không thể buông tha. Tiểu Vương cảm thấy, hắn nên đi ra ngoài cho chúng ta kiểm tra một chút, như vậy mới có thể rửa sạch hiềm nghi, tránh hiểu lầm.

Nam Cung Khác cười lạnh nói:

- Cách Lôi vương tử, bổn vương vừa rồi cùng ngươi một đường đồng hành, đột nhiên phát hiện một khối bạc bị mất, không biết vương tử điện hạ có thể để cho bổn vương hảo hảo điều tra một chút hay không? Yên tâm, chính là sờ sờ toàn thân một chút, không điều tra nơi khác.

Vừa nghe lời này, những hộ vệ Đại Mông kia lập tức giận dữ nói:

- Làm càn!

Trong mắt Cách Lôi chợt lóe lên hàn mang, nói:

- Đoan vương gia, đây là ý tứ của Phiêu Miểu tiên Tông. Nếu Vị Sở công tử kia không đi ra, Tiểu Vương rất khó trở về bàn giao.

Nhữ Dương Hầu lạnh lùng nói:

- Đó là chuyện của nguoi. Thân vương Đại Viêm ta, phu quân của bệ hạ, há có thể mặc cho các ngươi tùy ý khi nhục?

Song phương đều trợn mắt mà nhìn, giương cung bạt kiếm.

Cách Lôi đột nhiên cười lạnh một tiếng, nói:

- Như thế xem ra, hôm nay Tiểu Vương đến đây, mang đến hai nhiệm vụ, đều không thể hoàn thành.

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía trên đài cao, nói:

- Nữ đế bệ hạ, nếu vị phu quân kia của ngươi chột dạ, không dám đi ra, như vậy chuyện này, Tiểu Vương sẽ thành thật nói cho Phiêu Miểu Tiên Tông biết. Về phần chuyện thương mại ở biên cảnh, nếu bệ hạ cũng không muốn, tiểu vương sẽ trở lại biên cảnh, nói cho Thiết Mộc nguyên soái của Đại Mông chúng ta.

- Đến lúc đó, nếu Thiết Mộc nguyên soái không khống chế được hai mươi vạn thiết kỵ ở biên cảnh, vậy thì không thể trách tiểu vương.

- Cáo từ.

Nói xong, hắn âm lãnh cười, chắp tay, xoay người rời đi.

Nam tử to lớn đi theo phía sau hắn tên Quả Khả Nhi cũng ngẩng đầu nhìn thoáng qua nữ đế trên đài cao, châm chọc cười nói:

- Nữ tử leo lên ngôi vị hoàng đế, quả nhiên thích dùng tình cảm, xem ra Đại Viêm cách ngày vong quốc cũng không xa.

Lập tức lại nhếch miệng cười, cố ý nói:

- Vương tử điện hạ, lúc trước ngươi không thể thành đôi cùng vị Nữ đế bệ hạ này, thật sự đáng tiếc. Chẳng qua, đến lúc đó chờ đại quân Đại Mông ta nhập cảnh, ngài vẫn có cơ hội.

Lúc này, trước cửa đột nhiên xuất hiện một bóng người.

Đồng tử Cách Lôi co lại, dừng lại tại chỗ.

Quả Khả Nhi cùng các hộ vệ khác, cũng đều ngừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía cửa.

Trên đài cao, Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn bóng dáng ở cửa, giật mình, ánh mắt lạnh lùng cùng thần thái uy nghiêm dần dần trở nên nhu hòa.

Nàng một lần nữa ngồi trở lại long ỷ, hai tay bất giác đặt ở trên bụng, ngọn lửa bốc lên trong lòng cũng dần dần bình ổn.

Đoan Vương gia, Nhữ Dương Hầu cùng với các triều thần khác của Đại Viêm, cũng đều quay đầu, nhìn về phía cửa.

Lạc Thanh Chu từ cửa đi vào, dừng ở trước mặt Cách Lôi, mở miệng nói:

- Vương tử điện hạ là muốn kiểm tra ta sao?

Trong mắt Cách Lôi lóe ra tinh quang, trên mặt lộ ra một nụ cười:

- Sở công tử quả nhiên vẫn nhịn không được đi ra, rất tốt, nam tử hán đại trượng phu, tự nhiên không nên sợ hãi rụt rè trốn ở phía sau nữ nhân. Yên tâm, chúng ta chỉ tùy tiện kiểm tra một chút, nếu không có kết quả, Tiểu Vương nhất định sẽ tự mình xin lỗi bồi tội.

Thần sắc Lạc Thanh Chu bình tĩnh nhìn hắn, nói:

- Kiểm tra có thể, bất quá, tại hạ muốn biểu diễn một tiết mục trước.

- Ồ?

Cách Lôi nghe vậy sửng sốt, híp mắt nói:

- Tiết mục gì?

Lạc Thanh Chu nói:

- Một quyền bạo não.

Nói xong, thân ảnh của hắn chợt lóe lên, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt nam tử to lớn tên Quả Khả Nhi, một tay bóp cổ hắn.

Cách Lôi biến sắc, cuống quít rút đao xoay người.

Những hộ vệ khác phía sau hắn, sắc mặt đều đại biến, cuống quít đều lấy ra vũ khí, trong nháy mắt hào quang hộ thể trên người sáng lên.

- Tiểu tử ngươi dám.

Chúng hộ vệ giận dữ quát.

Chúng thần Đại Viêm cũng đều hoảng sợ.

Quả Khả Nhi bị Lạc Thanh Chu bóp cổ, vừa sợ vừa giận, mở to hai mắt, duỗi hai tay, cơ bắp toàn thân run rẩy, liều mạng muốn tránh thoát, lại giống như bị một cái kìm sắt đáng sợ siết chặt, không thể động đậy chút nào.

Đồng thời, xương trên cổ hắn, giống như đang bị bóp nát, rắc rắc rung động.

Cách Lôi giơ đao giận dữ nói:

- Buông tay!

- Oanh.

Một tiếng nổ vang lên.

Quyền mang màu vàng mang theo lôi điện màu đỏ, trong nháy mắt dùng lực lượng ngàn cân nặng nề nện vào đầu Quả Khả Nhi.