Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2783 - Tiểu thiếp Đại Nguyệt (2)




Nam Cung Hỏa Nguyệt: Trẫm chỉ muốn xác định một chút, ngươi có canh giữ hắn hay không. Đột phá cảnh giới Đại Tông Sư, lại đột phá cảnh giới đỉnh phong, sẽ có nguy hiểm, ngươi nên biết

Tiểu thiếp Đại Nguyệt: Ta đang ngủ

Chân mày Nam Cung Hỏa Nguyệt giật giật: Hừ, nói dối! Trẫm biết, ngươi khẳng định ở đâu đó lén lút nhìn hắn, nữ nhân dối trá! .

Đối phương không trả lời nữa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt: Nói cho ngươi, trẫm đã đáp ứng hắn cho ngươi vào cửa. Đến lúc đó khi các ngươi một lần nữa bái đường thành thân, nhớ kính trà cho trẫm, gọi trẫm là tỷ tỷ. Nếu như thái độ không tốt, hừ, trẫm sẽ thực hiện quyền lợi cùng uy nghiêm của chính thê, hảo hảo đánh roi ngươi!

Đối phương vẫn không để ý tới nàng nữa.

- Hừ, ngươi chờ đó! Tiểu thiếp!

Nam Cung Hỏa Nguyệt hừ lạnh một tiếng, thu hồi bảo điệp đưa tin.

Suy nghĩ ngày mai còn có chính sự, suy nghĩ trong bụng còn có bảo bối, nàng đành phải nhắm hai mắt lại, mạnh mẽ để cho mình đi ngủ.

Trong khi đó.

Trên Kiếm phong Lăng Tiêu Tông đã tụ tập rất nhiều người.

Trang Chi Nghiêm, cùng với những trưởng lão cùng phong chủ của Lăng Tiêu tông, đều tụ tập ở trên Kiếm phong, thần sắc ngưng trọng chờ đợi.

Tử Hà tiên tử đứng ở vách núi, không nhúc nhích, trên mặt bình tĩnh không gợn sóng.

Bóng đêm nhanh chóng rút đi.

Một tia nắng mặt trời xuyên qua bóng tối, rơi trên đỉnh Kiếm phong.

Dị tượng trên bầu trời động phủ, đã từ trạng thái kịch liệt nhất, dần dần bình tĩnh lại.

Nhưng bọn họ biết, tình huống trong động phủ vẫn kịch liệt mà nguy hiểm như trước.

Mỗi một lần xông quan, đều đi kèm với nguy hiểm.

Nếu như thân thể rèn luyện không đủ cường đại, cho dù có một tia yếu ớt, khi năng lượng hung mãnh xông quan, có thể sẽ tạo thành thương thế, xé rách kinh mạch hoặc cơ quan nào đó, gây hậu quả nghiêm trọng.

Nhẹ thì, thăng cấp thất bại.

Nặng thì, kinh mạch đều phế, thân thể bị thương nặng.

Vì vậy, tất cả mọi người đều đang lo lắng.

- Lệnh Hồ Phong Chủ vừa rồi đột phá ở biên cảnh, hiện tại chưa tới một tháng, lại bắt đầu đột phá, chỉ chỉ sợ căn cơ bất ổn.

- Đừng nói không may mắn, Lệnh Hồ Phong chủ mỗi lần đột phá đều rất ổn định, nhất định sẽ không sao đâu.

Vài tên trưởng lão thấp giọng nói chuyện.

Bọn họ đều cho rằng trận thiên địa dị tượng này là Lệnh Hồ Thanh Trúc gây ra.

Trang Chi Nghiêm cũng nhịn không được mở miệng nói:

- Tử Hà, tốc độ thăng cấp của Thanh Trúc thật sự quá nhanh rồi. Nếu lần này thăng cấp thành công, ngươi còn phải khuyên nhủ nàng, củng cố căn cơ thật tốt rồi lại xông quan. Cảnh giới phía sau, đều rất nguy hiểm, không thể vội vàng, càng không thể có chút sơ suất nào.

Tử Hà tiên tử gật gật đầu, không nói gì.

Trong động phủ.

Một gian phòng tu luyện, Lạc Thanh Chu ngồi ở trong góc, trong tay cầm một khối nguyên thạch trung giai, vẫn không ngừng xông quan.

Các nguyên thạch khác bên cạnh đều đã tối tăm không có ánh sáng.

Có một số nguyên thạch, đã bị nghiền nát.

Hiển nhiên, năng lượng bên trong đều đã bị hút khô.

Còn có một khối trung giai nguyên thạch cuối cùng.

Lúc này, năng lượng trong nguyên thạch đang cuồn cuộn không ngừng tràn vào thân thể hắn, lập tức nhanh chóng lắng đọng ở đan hải của hắn, hóa thành năng lượng của chính hắn, sau đó, dũng mãnh vào kinh mạch, hướng huyệt khiếu ở chỗ quan ải cao nhất kia mà bắt đầu chạy nước rút.

- Oanh! Ầm ầm! Ầm ầm!

Một lần lại một lần xung kích đầy hung mãnh.

Chỗ quan ải kia đã mỏng như cánh ve, lập tức sẽ bị phá tan.

Nhưng dưới một cỗ năng lượng lại một cỗ năng lượng trùng kích, vẫn ngoan cố canh giữ ở nơi đó, không chịu bị nghiền nát.

Da thịt toàn thân Lạc Thanh Chu đỏ thẫm, không ngừng nghỉ, vẫn tụ tập năng lượng như trước, tiếp tục trùng kích.

Bên ngoài động phủ.

Lệnh Hồ Thanh Trúc mặc thanh y, an tĩnh đứng ở cửa, tựa hồ không có hô hấp, cũng không có nhịp tim, không nhúc nhích, giống như một pho tượng điêu khắc đứng ở đó.

Trong khi đó.

Một thanh phi kiếm khổng lồ đang từ phương bắc lao đến, đáp xuống bên ngoài cửa bắc của kinh đô.

Một thanh niên thân hình cao lớn, dưới sự vây quanh của trăm tên tu luyện giả, đi xuống khỏi phi kiếm, ánh mắt kiêu ngạo nhìn về phía cửa thành.

Sớm đã có quan viên Đại Viêm, mang theo đội lễ nghi, đánh chiêng đánh trống nghênh đón.

- Hừ, quân đội Đại Viêm hiện giờ mất hết tinh nhuệ, người tu luyện cũng tổn thất thảm trọng, hơn nữa các chư hầu trong lòng mang ý quỷ, không phục nữ đế. Quốc lực Đại Mông đế quốc ta bây giờ lại giống như mặt trời ban trưa, lại trần binh biên cảnh, Ngũ vương tử tự mình đến đàm phán, bọn họ thế nhưng lại phái mấy quan viên đến nghênh đón...

Một gã nam tử mặt râu quai nón, nhìn quan viên Đại Viêm, sắc mặt thản nhiên nói.

Bên cạnh là một nam tử người đầy cơ bắp, cũng hừ lạnh nói.