Dị tượng tiếp tục kéo dài.
Thiên địa nguyên khí phương viên hơn mười dặm bốn phía đều bắt đầu tụ tập đến Kiếm phong.
Nguyên khí di chuyển nhanh tạo thành một luồng không khí mạnh mẽ.
Bốn phía Lăng Tiêu Phong, bao gồm cả Vân Vụ sơn mạch, đều nổi lên cuồng phong.
Động tĩnh này, tự nhiên khiến cho phía kinh đô chú ý.
Bạch Y Sơn từ trong học viện bay lên bầu trời, bạch y tung bay đứng trên bầu trời, đưa mắt nhìn sang.
Lúc này.
Một đạo hồng ảnh đột nhiên từ hoàng cung bay lên, đi tới bên cạnh hắn, ánh mắt cũng nhìn về phía xa xa.
Ánh mắt Bạch Y Sơn lóe lên, mở miệng nói:
- Lăng Tiêu tông có người đang xông quan. Dị tượng này thoạt nhìn giống như là cảnh giới Đại tông sư, không biết là Trang Chi Nghiêm hay là...
Thiếu nữ ở một bên nói:
- Là Sở Phi Dương.
Bạch Y Sơn nghe vậy sửng sốt, thu hồi ánh mắt, nhìn về phía nàng, dừng một chút:
- Bệ hạ xác định?
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn phương hướng Lăng Tiêu Tông xa xa, nói:
- Đương nhiên xác định.
Bạch Y Sơn trì trệ, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía xa xa.
Im lặng một lúc lâu.
Hắn nói với vẻ mặt phức tạp:
- Khi ở biên cảnh, trong một tháng, hắn đã đột phá hai cấp độ liên tiếp. Lúc này mới trở về không có mấy ngày, hắn thế nhưng lại muốn đột phá... Thì ra thế gian này, thật đúng là có thiên tài yêu nghiệt như vậy...
Nam Cung Hỏa Nguyệt trong mắt chớp động hào quang, ngữ khí thản nhiên nói:
- Viện trưởng, Đại Viêm chúng ta, trước đó không phải có một người sao?
Bạch Y Sơn nghe vậy hơi giật mình, gật gật đầu, hỏi:
- Bây giờ nàng ấy thế nào rồi?
Nam Cung Hỏa Nguyệt trầm mặc một chút, nói:
- Ai mà biết chứ.
Xa xa trên tầng mây, nhanh chóng lưu động.
Cho dù là ở trên bầu trời kinh đô, cũng có thể cảm thấy một cỗ thiên địa nguyên khí đang bị hút đi.
Bạch Y Sơn thu hồi ánh mắt, ôn nhu nói:
- Hẳn là sẽ không nhanh như vậy. Thưa bệ hạ, người đang mang thai, hãy quay về nghỉ ngơi trước. Nghe nói sứ giả của Đại Mông đế quốc muốn tới, là vì chuyện ký kết thương mại biên giới lúc trước sao?
Hàn mang trong mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt chợt lóe, nói:
- Hẳn là vậy. Đại quân của bọn họ vẫn đóng quân ở biên cảnh như trước, không chỉ không có rút lui, còn tiến về phía trước hơn mười dặm, còn ở biên cảnh tàn sát hơn mười thương nhân Đại Viêm chúng ta. Bọn họ lần này tới, hẳn là biết quân đội Đại Viêm chúng ta tổn thất thảm trọng ở biên cảnh, muốn nhân cơ hội uy hiếp chúng ta, ký hiệp ước thương mại bất bình đẳng ở biên cảnh phương Bắc...
- Lúc trước chúng ta từ chối nhiều lần, muốn bọn họ xóa bỏ và thay đổi mấy điều khoản bất lợi đối với Đại Viêm chúng ta, bọn họ cũng không đồng ý. Còn tưởng rằng bọn họ đã hết hy vọng, không nghĩ tới, hiện tại lại muốn thừa dịp hỏa hoạn cướp bóc.
Bạch Y Sơn không khỏi thở dài một hơi, nói:
- Trong đó hẳn là không thể thiếu sự giúp đỡ của Phiêu Miểu Tiên Tông. Lần này ở Mạc Thành, nhiều trưởng lão cùng đệ tử của bọn họ chết thảm như vậy, tuy rằng không có chứng cớ, nhưng có lẽ vẫn sẽ tính đến trên đầu chúng ta.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhất thời hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tự gây nghiệt, không thể sống, đáng đời bọn họ chết nhiều trưởng lão cùng đệ tử như vậy!
Bạch Y Sơn nhìn về phía nàng nói:
- Chuyện ngày mai, bệ hạ dự định xử lý như thế nào? Có muốn ta đi cùng không?
Nam Cung Hỏa Nguyệt không coi ra gì nói:
- Binh đến tướng chắn, nước đến đất che, trẫm tự nhiên sẽ không sợ bọn họ. Viện trưởng không cần đi, ngài là trụ cột của Đại Viêm ta, há có thể tùy tiện đi gặp người. Chuyện này, trẫm tự sẽ xử lý.
Bạch Y Sơn gật gật đầu, vẫn chưa nói gì thêm.
Hiện giờ thiếu nữ này đã là vua của một quốc gia, rất nhiều chuyện, cần tự mình quyết định cùng xử lý, như vậy mới có thể nhanh chóng trưởng thành.
Huống hồ, nàng còn có một phu quân sắp đột phá tới cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh phong.
Phu thê liên thủ với nhau, tin rằng nhiều vấn đề đều có thể được giải quyết dễ dàng.
Hai người lại ở giữa không trung nhìn một hồi, mới rơi xuống.
Nam Cung Hỏa Nguyệt sau khi trở lại tẩm cung, lên giường, cũng trằn trọc không thôi, khó có thể ngủ.
Nàng vuốt ve bụng mình, vẻ mặt trở nên ôn nhu, trong miệng lẩm bẩm.
- Không sao đâu, hắn sẽ không sao...
- Hắn lợi hại như vậy, lại có người canh giữ hắn, mặc dù không có thành công đột phá, cũng sẽ không có việc gì...
- Huống chi, nữ nhân kia khẳng định cũng ở nơi nào đó len lén trông coi hắn.
Sau một lúc lâu.
Nàng vẫn không ngủ được, đành phải lấy ra bảo điệp đưa tin, gửi cho ai đó một tin nhắn: 【 Hắn đang xông quan, ngươi biết không? 】
Nàng sửa đổi ghi chú cho ai đó: Tiểu Thiếp Đại Nguyệt.
Một đoạn thời gian dài sau.
Tin nhắn trả lời: 【 Có chuyện gì không? 】