Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2761 - Nữ đế ban hôn cho Lạc Thanh Chu, tiểu Như Nguyệt lựa chọn! (1)




Sau đó, nàng lại nói.

- Ví dụ, giữa phụ mẫu, giữa các tỷ muội, giữa phu thê, thậm chí... Tỷ tỷ em vợ, ở giữa chị vợ cô em vợ, những thứ này, đều phải giảng lễ nghĩa.

Tần đại tiểu thư yên lặng lật trang sách, không nói gì nữa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt vốn muốn nói thêm vài câu, ánh mắt đột nhiên thấy được thần thái có chút ảm đạm trong con ngươi nàng, trầm mặc một chút, nói:

- Tần đại tiểu thư vẫn luôn là một mình sao?

Lúc này, bên cửa đột nhiên truyền đến một âm thanh thanh thúy:

- Đương nhiên không phải! Tiểu thư nhà ta còn có tiểu Bách Linh đáng yêu cùng tiểu Thiền Thiền!

Nam Cung Hỏa Nguyệt không nói gì nữa.

Lúc này, Tống Như Nguyệt cùng nha hoàn bưng thức ăn, từ bên ngoài đi vào, vẻ mặt tươi cười nói:

- Vi Mặc, mau mời bệ hạ cùng Sở công tử ngồi xuống, đồ ăn đều đã được chuẩn bị.

Lập tức nàng có chút kinh ngạc nhìn về phía cửa sổ nói:

- Ôi, Khiêm Gia cũng đi ra.

Bách Linh thò đầu ra cửa nói:

- Phu nhân, tiểu Bách Linh đang đứng ở chỗ này, ngươi cũng không thấy sao?

Tống Như Nguyệt vào phòng đặt thức ăn trong tay xuống, đi ra nhìn nàng một cái, nói:

- Thấy rồi, thấy được. Nói xong, lại vội vàng đi vào phòng bếp.

Chẳng bao lâu, trên bàn đã được bày đầy các món ăn phong phú. Màu sắc tươi sáng, hương thơm xông vào mũi.

Nam Cung Hỏa Nguyệt không có khách khí, trực tiếp ngồi ở chủ vị, sau đó lôi kéo Lạc Thanh Chu ngồi ở bên cạnh nàng.

Đợi sau khi tất cả mọi người ngồi xuống, Tống Như Nguyệt bưng chén trà lên, tươi cười đầy mặt nói:

- Vi Mặc, Khiêm Gia, đến đây, chúng ta cùng nhau kính bệ hạ cùng Sở công tử một chén. Bệ hạ có hỉ, đây chính là đại hỉ sự của Đại Viêm ta!

Tần nhị tiểu thư bưng chén trà lên, nhìn về phía bên cạnh.

Ánh mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt cũng nhìn về phía Tần đại tiểu thư.

- Khiêm Gia?

Tống Như Nguyệt vội vàng nhắc nhở một tiếng. Lúc này, Tần đại tiểu thư chậm rãi bưng trà trên bàn lên.

Tống Như Nguyệt cười nói:

- Nào, bệ hạ, chúng ta kính ngài một chén, chúc bệ hạ sớm sinh quý tử, cũng chúc bệ hạ cùng Sở công tử mỹ mãn, bạc đầu giai lão.

Nói xong, uống một hơi cạn sạch.

Trong chén đều là thanh trà, mà trong chén của Nam Cung Hỏa Nguyệt lại là nước trong. Tống Như Nguyệt cũng không dám cho vị nữ đế bệ hạ này uống lung tung.

- Đa tạ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt mỉm cười, khẽ ngửa đầu, uống cạn nước trong chén.

Tống Như Nguyệt vội vàng đứng dậy, tự mình rót nước cho nàng, lại cầm lấy đũa sạch sẽ bên cạnh, gắp thức ăn cho hai người, vẻ mặt ân cần nói:

- Bệ hạ, Sở công tử, ăn đồ ăn, ăn thức ăn đi.

Nam Cung Hỏa Nguyệt cầm lấy đũa, gắp một miếng thịt, đưa đến trước miệng người nào đó bên cạnh, Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, thấp giọng nói:

- Bệ hạ, ta tự mình ăn.

Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt lại, nói:

- Há miệng.

Lạc Thanh Chu không dám từ chối nữa, chỉ đành cúi đầu há miệng, ăn vào.

Tống Như Nguyệt tươi cười đầy mặt nói:

- Bệ hạ quả thật sủng ái Sở công tử.

Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nhạt, nói:

- Giữa phu thê, tự nhiên phải tương thân tương ái. Ở trước mặt hắn, trẫm chỉ là một thê tử mà thôi, không phải hoàng đế.

Tống Như Nguyệt lập tức lại khen ngợi nói:

- Sở công tử thật sự là phúc khí tốt, lại có thể gặp được nữ tử như bệ hạ tốt như vậy.

Lạc Thanh Chu cúi đầu ăn thức ăn, không lên tiếng.

Tống Như Nguyệt không ngừng nói chuyện, bầu không khí sinh động.

Tần nhị tiểu thư ngẫu nhiên sẽ mở miệng nói vài câu. Tần đại tiểu thư vẫn không nói một lời.

Bữa trưa sắp kết thúc. Nam Cung Hỏa Nguyệt buông đũa xuống, ánh mắt nhìn về phía Tống Như Nguyệt, nói:

- Tần phu nhân, hôm nay trẫm đến, thật ra còn có một chuyện, muốn cùng ngài thương lượng một chút.

Tống Như Nguyệt vừa nghe, lập tức ngồi nghiêm chỉnh, nói:

- Bệ hạ xin phân phó, cái gì thương lượng hay không thương lượng, chỉ cần...

- Mẫu thân.

Tần nhị tiểu thư ở một bên, đột nhiên nhẹ giọng cắt ngang lời nàng, trên mặt mang theo nụ cười dịu dàng, nói:

- Để bệ hạ nói trước đi.

Tống Như Nguyệt há miệng, không nói gì nữa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn Tần nhị tiểu thư một cái, cười nhạt một tiếng, vẫn còn quanh co lòng vòng, trực tiếp nói:

- Là như vậy, trẫm hiện tại mang thai hài tử, lại mọi việc bận rộn, không cách nào hầu hạ Phi Dương. Cho nên, trẫm muốn vì hắn tìm một nữ tử khác, để đi theo bên cạnh hắn hầu hạ hắn. Phi Dương vì Đại Viêm mà lập được công lao hãn mã*, có thể nói trực tiếp cứu toàn bộ Đại Viêm của ta. Dựa theo pháp luật Đại Viêm, Phi Dương có thể cưới thêm vài thê thiếp. Tuy rằng trẫm là hoàng đế, cũng không muốn làm một người nhỏ mọn. Cho nên hôm nay trẫm đến đây, là muốn cùng Tần phu nhân ngài thương lượng một chút...