Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2760 - Nữ đế tại Tần phủ khoe khoang, tỷ muội Tần gia cơm trưa (3)




Lạc Thanh Chu chỉ đành thấp giọng nói:

- Tần đại tiểu thư không có gì để bái phỏng, nàng không thích nói chuyện, không nhất định sẽ để ý tới bệ hạ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhất thời liếc xéo hắn nói:

- Ngươi làm sao biết? Ngươi rất quen thuộc với nàng?

Lạc Thanh Chu cúi đầu nói:

- Đã từng thần đến Tần phủ nên gặp qua.

Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt, nói:

- Hôm nay trẫm muốn đi vào! Ngươi lợi hại như vậy, trẫm lại mang thai hài tử của ngươi, ngay cả chút chuyện này mà ngươi cũng không làm được sao?

Những lời này, nàng cố ý phóng đại âm thanh.

Lạc Thanh Chu bất đắc dĩ, đành phải lại nói:

- Nếu không, thần nhảy vào, mở cửa cho bệ hạ?

Nam Cung Hỏa Nguyệt nghe vậy, trầm ngâm một chút, ánh mắt nhìn về phía Tần nhị tiểu thư bên cạnh.

Không nghĩ tới Tần nhị tiểu thư lại gật gật đầu, thấp giọng nói:

- Được.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, đang muốn nhảy vào thì cửa viện ‘kẹt kẹt’ một tiếng, đột nhiên mở ra.

Bách Linh từ khe cửa lộ ra cái đầu nhỏ, con ngươi linh động nhìn bọn họ, hỏi:

- Ai mang thai tiểu bảo bảo?

Nam Cung Hỏa Nguyệt đắc ý đáp.

- Trẫm!

Bách Linh chớp chớp mắt, nhìn nàng nói:

- Bệ hạ cùng ai?

Trong mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt chợt lóe ra vẻ tức giận, nói:

- Tự nhiên là cùng phu quân của trẫm, Sở Phi Dương!

Bách Linh ngẩn người, không nói gì nữa, ánh mắt nhìn về phía người nào đó.

Lạc Thanh Chu chột dạ quay đầu lại. Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh hơn.

- A, vậy chúc mừng bệ hạ.

Bách Linh nói một câu, sau đó ‘Rầm’ một tiếng, đóng cửa viện lại, tiếng cài cửa rất lớn. Nam Cung Hỏa Nguyệt há miệng, tựa hồ muốn nói cái gì, cuối cùng lại không nói ra miệng.

Mấy người lại đứng ở ngoài cửa một lát.

Nàng xoay người nói:

- Đi thôi, nếu Tần đại tiểu thư không hoan nghênh trẫm, trẫm sẽ đi nơi khác dạo chơi.

Trong mắt nàng lộ ra vẻ suy tư.

Mấy người đi dạo một lúc trong khu vườn phía sau và những nơi khác.

Thanh nhi đến gọi bọn họ ăn cơm. Khi đoàn người đi tới tiền sảnh, đột nhiên phát hiện Bách Linh mặc quần áo màu hồng nhạt, đứng ở hành lang, trong tay cầm một bó hoa tươi, đang say mê ngửi ngửi.

Hạ Thiền thì ôm kiếm, thần sắc lạnh như băng, đứng ở bên cạnh nàng. Lúc này, Tiểu Điệp đi ra từ trong đại sảnh, sau khi nhìn thấy Tần Nhị tiểu thư, vội vàng đi tới, thấp giọng nói:

- Nhị tiểu thư, đại tiểu thư cũng tới.

Tần nhị tiểu thư nghe vậy hơi giật mình.

Lạc Thanh Chu nghe xong, không biết vì sao, trong lòng đột nhiên nhảy dựng lên, càng thêm thấp thỏm.

- Tần đại tiểu thư rốt cục chịu đi ra sao?

Ánh mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt hơi động, nhướng mày, trực tiếp đi vào hành lang.

Lạc Thanh Chu cùng Tần nhị tiểu thư, vội vàng đi theo phía sau.

Khi đi ngang qua Bách Linh và Hạ Thiền, Bách Linh làm như không thấy, vừa ngửi những bông hoa trong tay, vừa nhỏ giọng nói:

- Thằng hề mãi mãi cũng là thằng hề, hừ.

Đại sảnh Tần phủ.

Tần đại tiểu thư mặc một bộ quần áo trắng như tuyết, đang ngồi một mình trên ghế trước cửa sổ, yên lặng nhìn sách.

Ánh mặt trời buổi trưa xuyên qua cửa sổ, chiếu lên người nàng. Dung nhan tuyệt mỹ cùng thân ảnh tuyết trắng không nhiễm một hạt bụi kia, dưới ánh mặt trời, xinh đẹp như ảo.

Nam Cung Hỏa Nguyệt được mọi người vây quanh, tiến vào đại sảnh.

Lần đầu tiên, nhìn về phía nàng. Giờ khắc này, không khí giống như đột nhiên chậm lại.

Tần đại tiểu thư vẫn cúi đầu như trước, đang yên lặng nhìn sách, giống như đang ở một thế giới khác.

Trong phòng, đột nhiên im lặng.

Tần nhị tiểu thư vội vàng đi qua, thấp giọng nhắc nhở:

- Tỷ tỷ, bệ hạ tới rồi.

Tần đại tiểu thư giống như chưa từng nghe thấy.

Nam Cung Hỏa Nguyệt dừng tại chỗ, sau đó đi tới, ánh mắt một lần nữa nhìn gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết trước mắt.

Tuy rằng cực lực áp chế, nhưng trong lòng nàng vẫn bất giác dâng lên một cỗ ghen tị cùng tức giận. Chẳng qua, suy nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng, cùng với tình huống hiện tại của đối phương, nàng lập tức lại thoải mái.

- Tần đại tiểu thư đang đọc sách gì?

Nàng chủ động mở miệng, trên mặt cũng không có bất kỳ biểu tình bất mãn bị mạo phạm nào. Ngữ khí cũng rất bình thản.

Lúc này, Tần Khiêm Gia mới ngẩng đầu lên, nhìn nàng một cái, vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng:

- Lễ pháp.

Nam Cung Hỏa Nguyệt hơi giật mình, ánh mắt nhìn về phía quyển sách trong tay nàng.

Lập tức nàng cười nhạt một tiếng, nói:

- Tần đại tiểu thư từ trước đến nay không ra cửa, xem cái này làm gì?

Tần Khiêm Gia cúi đầu, ánh mắt một lần nữa dừng ở trên quyển sách trong tay, nhẹ nhàng lật một trang, thản nhiên nói:

- Tri Lễ.

- Tri Lễ?

Ánh mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt chợt lóe, lập tức ý vị thâm trường nhìn nàng nói:

- Đúng là nên nhìn một chút. Một số nghi thức, ngay cả khi không đi ra ngoài, ở nhà cũng có thể được sử dụng.