Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2747 - Bạo sát trưởng lão Quy Nhất cảnh, Phiêu Miểu Tiên Tông một tên cũng không để lại! (1)




Khóe mắt Từ Trường Cẩm co giật, vẻ mặt thản nhiên nói:

- Được, rất tốt! Xem ra hôm nay, những người các ngươi đều muốn ở lại chỗ này!

Nói ra, khí thế trên người bừng bừng, xung quanh gào thét kình phong, một đạo hư ảnh xuất hiện sau lưng hắn.

Khí tức của hắn đột nhiên trở nên vô cùng cường đại!

Vẻ mặt Lạc Thanh Chu bình tĩnh nhìn hắn nói:

- Các ngươi cố ý như vậy, không phải là muốn ép chúng ta động thủ sao? Bây giờ ta đã làm như ngươi mong muốn, ngươi nên vui vẻ mới đúng chứ?

Trong mắt Từ Trường Cẩm chợt lóe vẻ hung lệ, ngữ khí âm hàn nói:

- Giết bọn họ, một người không lưu!

- Bang!

Tất cả trưởng lão cùng đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông bốn phía, đều xuất ra vũ khí của mình, sát khí đằng đằng.

Thân ảnh mấy người Bạch Y Sơn chợt lóe, cùng Lạc Thanh Chu đứng chung một chỗ. Uất Trì Lăng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt cười lạnh nói:

- Đám tiểu nhân hèn hạ các ngươi, không phải muốn biết vị trí của thần hồn thiên địa thánh thụ của Yêu tộc kia sao?

Vừa nghe lời này.

Từ Trường Cẩm đang muốn động thủ, đồng tử nhất thời co rụt lại, thoáng thu liễm khí thế, âm u nói:

- Nếu ngươi nói, lão phu có thể tha cho các ngươi không chết.

Uất Trì Lăng nhất thời cười ha ha:

Tha cho chúng ta không chết? Thật vất vả mới tìm được lý do, có thể một lưới bắt hết người tu luyện của tông môn Đại Viêm chúng ta, các ngươi sẽ lãng phí cơ hội này? Lời các ngươi nói, đánh rắm cũng không bằng! Nói cho ngươi, lão tử đích xác biết thần hồn thiên địa thánh thụ kia, nhưng lại không nói cho ngươi! Chết cũng không nói ngươi biết! Ha ha ha ha...

Ánh mắt Từ Trường Cẩm đầy đạm mạc nhìn hắn, nói:

- Động thủ.

Đúng lúc này, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, quay đầu nhìn về phía bầu trời ngoài thành.

Một cỗ khí tức khủng bố, đột nhiên từ xa đánh úp lại.

- Cái gì?

Lúc này, những trưởng lão khác tựa hồ cũng nhận ra cái gì, đều nhìn về phía bầu trời ngoài thành.

Thần sắc Bạch Y Sơn cũng khẽ động, nhìn qua. Đột nhiên, một con rồng đỏ thẫm khổng lồ và dữ tợn lộ ra từ trong mây mù xa xa.

Tiếp theo, long thân màu đỏ thẫm cực lớn cũng lộ ra. Cự long trong nháy mắt lao tới, bay ra từ trong mây mù, nhanh chóng lao về phía nơi này.

Ở phía sau hắn, một quân đoàn yêu quái dữ tợn, theo sát phía sau, yêu khí ngút trời, che khuất bầu trời.

- Yêu. Yêu tộc!

- Đó là... Một con rồng?

Sắc mặt mọi người Phiêu Miểu Tiên Tông đều đại biến. Từ Trường Cẩm cuống quít nói:

- Đi nhanh!

Khi mọi người đang muốn cấp tốc rút lui thì bốn phía đột nhiên ‘Tư’ một tiếng, một tấm lưới bằng lôi điện sáng lên, vừa hay vây tất cả bọn họ vào bên trong.

Đồng thời, một số đệ tử trẻ tuổi đột nhiên phát hiện, có chút đầu váng mắt hoa. Ngay cả vài trưởng lão trong đó cũng đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng.

- Có người hạ độc!

Tên trưởng lão dáng người nhỏ gầy kia, đột nhiên lảo đảo một chút, vừa sợ vừa giận lớn tiếng quát.

Từ Trường Cẩm đột nhiên quay đầu, nhìn về phía mọi người Đại Viêm. Mọi người Đại Viêm, đều là vẻ mặt hoang mang. Bởi vì bọn họ hình như cũng trúng độc, một số đệ tử trẻ tuổi của ngũ đại tông môn, thân thể trực tiếp mềm nhũn, xụi lơ ở trên mặt đất.

Trang Chi Nghiêm lập tức tức giận mắng:

- Thứ đê tiện vô sỉ, các ngươi lại hạ độc!

Từ Trường Cẩm há miệng, đột nhiên sắc mặt đại biến:

- Có gian tế của Yêu tộc! Là Yêu tộc hạ độc! Bọn họ muốn bắt hết người tu luyện nhân loại chúng ta!

Vừa nghe lời này, mọi người Phiêu Miểu Tiên Tông, cùng với mọi người Đại Viêm, sắc mặt đều đại biến.

- Phụt ha...

Lúc này, lại đột nhiên có người nhịn không được bật cười.

Trang Chi Nghiêm quay đầu nhìn lại, nghi hoặc nói:

- Tử Hà, ngươi cười cái gì? ngươi không bị trúng độc?

Tử Hà tiên tử lập tức thu lại nụ cười, che đầu nói:

- Trúng rồi, thật choáng váng. Đáng ghét, cũng không biết là tiểu bại hoại nào, hạ độc!

- Tiểu... Tiểu bại hoại?

Khóe miệng Trang Chi Nghiêm co giật một chút. Lúc này, cự long màu đỏ thẫm kia, đã mang theo đại quân Yêu tộc, chậm rãi giết tới.

Từ Trường Cẩm cuống quít rút bảo kiếm ra, dùng sức chém về phía lưới lôi điện kia.

- Tư...

Lưới lôi điện rộng lớn kia, lại đột nhiên lại biến mất không thấy, lúc lại xuất hiện, dĩ nhiên chỉ vây quanh tất cả tu luyện giả Đại Viêm.

Từ Trường Cẩm cầm kiếm vừa muốn chém lên không trung, thấy một màn này, trong lòng nhất thời vui vẻ, cuống quít quát:

- Đi!

Mà sắc mặt chúng tu luyện giả Đại Viêm càng trở nên khó coi.

Mọi người Phiêu Miểu Tiên Tông tụ tập cùng một chỗ, đang muốn lao ra ngoài, giữa không trung, đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh uy nghiêm mà lạnh như băng:

- Đi? Các ngươi đi đâu?

Lập tức, một cỗ khí tức khủng bố đột nhiên bao phủ xuống, lại hình thành một đạo kết giới, bao phủ tất cả mọi người Phiêu Miểu Tiên Tông ở bên trong.