Uất Trì Lăng cùng Nguyệt Ảnh đều đáp ứng một tiếng.
Mọi người trực tiếp ngồi xuống tường thành, bắt đầu xử lý vết thương và nghỉ ngơi.
Gốc ma thụ đã bị phá hủy.
Trên bầu trời, tán cây màu đen khổng lồ cũng biến mất.
Cho nên dân chúng Đại Viêm trốn cách đó không xa, cũng đều nhao nhao chạy tới Lâm Thu thành, bắt đầu hỗ trợ thanh lý thi thể, tu sửa phòng ốc cùng tường thành.
Tuy rằng không còn Ma thụ, nhưng Yêu tộc có thể vẫn còn.
Nếu Lâm Thu thành không giữ được, cho dù bọn họ trốn vào nội địa, đến lúc đó chỉ sợ cũng không cách nào sống sót.
Thi thể cùng máu tươi trong thành rất nhanh đã được xử lý sạch sẽ.
Thi thể ngoài thành, cũng đều chất đống cùng một chỗ, bắt đầu hắt dầu, thiêu đốt.
Mặt trời mọc lên không trung.
Rất nhanh, lại bắt đầu rơi xuống tây thiên.
Bất tri bất giác, đã đến chạng vạng.
Lệnh Hồ Thanh Trúc đứng dậy từ dưới mái hiên của một tòa nhà, đi lên tường thành, ánh mắt nhìn về phía con đường xa xa ngoài thành.
Bạch Y Sơn mở mắt ra, nhìn nàng một cái, cũng đứng lên.
Hắn bị thương rất nặng.
Cho dù nghỉ ngơi một ngày, lúc này đứng lên, cũng có chút chệnh choạng.
Những người khác, cũng đều nhao nhao đứng lên, nhìn về phía con đường ngoài thành.
Lạc Lăng mở miệng nói:
- Bạch viện trưởng, mấy người chúng ta đi thôi. Ngươi ở lại chỗ này, phòng ngừa Yêu tộc đột nhiên tới công thành.
Bạch Y Sơn không nói gì, ánh mắt nhìn về phía Liễu Thành xa xa, thân thể đột nhiên run lên một chút, vui mừng nói:
- Hình như là bọn họ!
Vừa nghe lời này, mọi người lập tức nhìn lại.
Không bao lâu, ba đạo thân ảnh chiếu rọi ở trên đường chân trời hoàng hôn, dần dần trở nên rõ ràng.
- Chỉ có ba người sao?
Ai đó nhíu mày.
Trong lòng những người khác đều trầm xuống, không nói gì.
Thật ra so với hy sinh nơi này, nếu như ba người có thể trở về, đã rất tốt rồi.
Trang Chi Nghiêm đột nhiên nói:
- Trong ngực Phi Dương, hình như còn ôm một người!
- A!
Bên cạnh đột nhiên có một đạo thân ảnh màu xanh lướt xuống tường thành, lướt tới xa xa.
Bạch Y Sơn nhìn đạo thân ảnh này, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ nghi hoặc, nói:
- Trang huynh, Lệnh Hồ phong chủ rốt cuộc tu luyện như thế nào? Hiện tại đã đột phá tới cảnh giới Đại tông sư, hơn nữa là thể hồn song tu, thần hồn hình như cũng đột phá đến cảnh giới Hóa Thần Cảnh.
Vừa nghe lời này.
Trang Chi Nghiêm ở một bên nhất thời cả kinh, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn về phía hắn nói:
- Đại tông sư? Hóa Thần Cảnh? Không... Không thể nào, phải không?
Vẻ mặt Bạch Y Sơn kỳ quái nhìn hắn:
- Ngươi thế mà không biết?
Lạc Lăng ở một bên cũng nhìn về phía hắn nói:
- Ngươi thân là lão tổ của Lăng Tiêu tông, ngay cả tu vi của phong chủ trong tông môn cũng không biết? Nếu không phải có Thanh Trúc, những ma điểu kia đã sớm công vào.
Trang Chi Nghiêm há mồm cứng lưỡi.
Hắn đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Tử Hà đang ngồi trên mặt đất nghỉ ngơi, vội vàng hỏi:
- Tử Hà, việc này là thật? Thanh Trúc thật sự đột phá đến cảnh giới Đại tông sư cùng Hóa Thần Cảnh?
Tử Hà tiên tử mở mắt ra, có chút ủy khuất nói:
- Ta cũng mới biết...
Vẻ mặt Trang Chi Nghiêm đờ đẫn.
Tử Hà tiên tử lại sâu kín nói:
- Hai ngày trước, nàng mới đột phá Đại tông sư, lúc ấy thần hồn của nàng vẫn là Phân Thần cảnh...
Vừa nghe lời này, không chỉ vẻ mặt Trang Chi Nghiêm cứng ngắc, những người khác ở bốn phía, cũng đều là vẻ mặt ngạc nhiên.
- Làm sao có thể... Nhanh như vậy sao?
Trên mặt La Thường càng hâm mộ cùng biểu tình phức tạp nói:
- Ta nhớ rõ hai tháng trước, nàng mới là tu vi Tông Sư sơ kỳ. Thần hồn cũng mới là Phân Thần Cảnh sơ kỳ...
Vừa nghe lời này, mọi người càng thêm trầm mặc.
Hai tháng...
Tông Sư sơ kỳ đến Đại tông sư...
Phân Thần Cảnh sơ kỳ đến Hóa Thần Cảnh...
Phải biết rằng, toàn bộ Đại Viêm, cũng không có mấy Đại tông sư cùng tu sĩ Hóa Thần Cảnh.
Phải biết rằng, bọn họ cực khổ tu luyện, chỉ vì đột phá một cảnh giới, có khả năng phải tu luyện vài năm, thậm chí bị mắc kẹt ở nơi đó cả đời cũng không cách nào đột phá.
- Trang tiền bối, Lệnh Hồ Phong Chủ rốt cuộc đột phá như thế nào? Ngài chỉ cần tiết lộ một chút?
- Đúng vậy Trang tiền bối, cái này thật sự quá thái quá, làm sao có thể tu luyện nhanh như vậy? Cho dù thiên tài tuyệt thế của tam đại tiên tông, cũng không có khả năng nhanh như vậy?
- Ta nhớ rõ, Lệnh Hồ Phong chủ mới hơn hai mươi tuổi? Nếu như vào tam đại tiên tông, tuyệt đối sẽ bị những trưởng lão phong chủ kia cướp đoạt rách da đầu, có lẽ ít nhất cũng làm đệ tử thân truyền!
Những người tu luyện khác, đều nhịn không được đặt câu hỏi cùng nghị luận.
Vẻ mặt Trang Chi Nghiêm đờ đẫn.
Lúc này, ngay cả chính hắn cũng bị choáng, trả lời như thế nào đây?