Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2734 - Tam Thái Tử và đại ân nhân của ba Yêu Vương, nước mắt Lạc Thanh Chu (1)




Giống như đôi tay này, đã không còn là tay của hắn nữa.

Vẻ mặt hắn hoảng hốt, dường như không nghe thấy tiếng nghị luận bốn phía.

Lúc này, bốn phía nhất thời vang lên âm thanh kích động:

- Tam Thái Tử tới rồi! Tam Thái Tử đang đến!

Nam tử cao quý do Xích Long biến thành, mang theo tam đại Yêu Vương cùng cao thủ Yêu tộc khác, từ giữa không trung rơi xuống, đưa mắt nhìn về phía thiếu niên nhân loại trước mắt.

Công Dương Vương vội vàng mở miệng giới thiệu:

- Tiểu tử nhân loại, đây là Tam Thái Tử của Long Thần Cung Yêu tộc chúng ta, còn không mau chào hỏi!

Thiếu niên này cứu bọn họ, bọn họ tự nhiên không muốn nhìn thấy thiếu niên này bởi vì bất kính đối với Tam Thái Tử, mà chết ở chỗ này.

Ánh mắt Lạc Thanh Chu nhìn về phía nam tử cao quý mà tuấn mỹ trước mắt, vẫn như trước mặt không chút thay đổi, không nói gì.

Ánh mắt Tam thái tử Long Vũ yêu dị đánh giá hắn một phen, vẫn chưa tức giận, chắp tay nói:

- Tiểu huynh đệ anh dũng hơn người, cứu mấy ngàn tộc nhân Yêu tộc ta, Long Vũ vạn phần cảm kích. Chẳng qua, Long Vũ muốn hỏi một câu, sau khi tiểu huynh đệ chém giết cây ma thụ kia, có nhìn thấy một luồng thụ hồn hay không?

Khi hắn hỏi ra những lời này, trong đồng tử đột nhiên lóe ra ánh sáng xanh biếc.

Lạc Thanh Chu dừng một chút, mặt không chút thay đổi nói:

- Không có.

Long Vũ lại nhìn chằm chằm con ngươi của hắn trong chốc lát, thở dài một tiếng, nói:

- Xem ra thánh thụ chi hồn của Yêu tộc ta, quả thật đã tan vỡ.

Lập tức nói:

- Tiểu huynh đệ, ngươi có ân đối với Yêu tộc ta, nếu có bất kỳ thỉnh cầu nào, cứ việc nói. Bổn Thái Tử nếu có thể làm được, tất nhiên sẽ hỗ trợ.

Vừa nghe lời này, trong lòng Lạc Thanh Chu nhất thời khẽ động.

Tên Tam Thái Tử này thực lực cường đại, lại là thần long chi thể, có lẽ có thể giúp hắn cứu Nguyệt tỷ tỷ?

Suy nghĩ như thế, hắn ngay lập tức nói:

- Bằng hữu của ta trong trận chiến vừa rồi... Biến mất, không biết Tam Thái Tử có thể cứu nàng hay không?

- Ồ?

Long Vũ nghe vậy, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc:

- Biến mất?

Thần Giáp Vương ở một bên, nhất thời thở dài một tiếng, vẻ mặt đáng tiếc nói:

- Là thần hồn của một nữ oa nhân loại, vì giúp tiểu tử này, mấy lần thiêu đốt thần hồn của mình, cuối cùng lại trực tiếp cắt đứt thần hồn của mình, cung cấp lực lượng cho tiểu tử này, giúp hắn đột phá. Ai, có lẽ luồng thần hồn kia đã...

Trái tim Lạc Thanh Chu đột nhiên như bị thiết chùy đánh mạnh một chút, sắc mặt nhất thời biến thành trắng bệch.

Nguyệt tỷ tỷ vì hắn thiêu đốt thần hồn... Cắt đứt thần hồn...

Long Vũ nghe xong, trầm mặc một chút, trên mặt lộ ra một tia áy náy:

- Tiểu huynh đệ, tình ý mà nữ tử kia đối với ngươi, xúc động lòng người, làm cho người ta kính nể. Chẳng qua, thiêu đốt thần hồn, thọ mệnh đột nhiên giảm xuống, còn có thể cứu, nhưng phân giải thần hồn, hóa thành lực lượng cho ngươi, cho dù thần tiên tới, cũng khó cứu. Bổn Thái Tử thật sự bất lực, xin lỗi.

Lạc Thanh Chu đứng tại chỗ, giống như biến thành một pho tượng đá, không nhúc nhích.

Long Vũ thở dài một hơi, lại trầm ngâm một chút, ánh mắt nhìn về phía A Nha cùng Nhậm Tiểu Bắc ở một bên, nói:

- Các ngươi là người của Đại Viêm?

A Nha bị khí thế cường đại của hắn khiếp sợ, không dám nói chuyện.

Nhậm Tiểu Bắc vẻ mặt tự hào mở miệng nói:

- Đúng thế!

Ánh mắt Long Vũ nhìn về phía hắn, khẽ gật đầu:

- Dũng khí đáng khen, không tệ, không tệ.

Nói xong, ánh mắt của hắn lại nhìn về phía thiếu niên trước mắt, nói:

- Vốn ta còn muốn hỏi một chút công pháp cùng lôi kiếp của ngươi, cây ma thụ kia là do thụ hồn thiên địa thánh thụ của tộc ta luyện chế, cho dù ta tới, cũng không có khả năng hoàn toàn chém giết nó. Dù sao thì thụ hồn thiên địa thánh thụ đã nhập ma, sẽ kiệt lực phản kháng. Bất quá rất kỳ quái chính là, từ tình huống chiến đấu vừa rồi của Thần Giáp Vương cùng Ma Thụ mà xem, thần hồn của thiên địa thánh thụ tựa hồ cũng không có bất kỳ phản kháng nào. Nếu không, cho dù lôi kiếp của ngươi, cũng không nhất định có thể phá hủy ma thụ.

- Hiển nhiên, thụ hồn kia tựa hồ đã xảy ra một ít vấn đề...

- Về phần rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, chúng bây giờ ta cũng không biết.

Nói xong, hắn dừng một chút, lại nói:

- Nếu các ngươi là người Đại Viêm, ngươi lại cứu ba đại Yêu Vương cùng mấy ngàn tộc nhân của Yêu tộc ta, như vậy, tòa thành trì này, cùng với mấy tòa thành trì khác, tự nhiên đều thuộc về các ngươi. Ta sẽ lập tức hạ lệnh cho tất cả thành viên Yêu tộc rút khỏi lãnh thổ Đại Viêm các ngươi. Sau khi trở về, ta cũng sẽ thành thật nói rõ với phụ hoàng về đại ân của ngươi đối với Yêu tộc ta, Yêu tộc ta sau này, tuyệt đối sẽ không xâm lấn bất kỳ lãnh thổ nào của Đại Viêm các ngươi!