Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2733 - Chém giết ma thụ, Nguyệt tỷ tỷ biến mất (5)




Yêu ma song phương lập tức lâm vào kịch chiến.

Mà lúc này.

Lạc Thanh Chu chấm dứt lôi kiếp, chậm rãi bình phục năng lượng mãnh liệt mênh mông trong cơ thể, mới mở hai mắt ra.

- Nguyệt tỷ tỷ...

Hắn đột nhiên đưa mắt nhìn bốn phía, âm thanh bất giác bắt đầu khàn khàn cùng run rẩy.

Nhưng bốn phía, chỉ có thân ảnh Yêu tộc cùng Ma tộc chiến đấu, cùng với tiếng rống giận của bọn họ.

Đạo thân ảnh trăng trắng kia, đã không biết tung tích.

- A!

Đúng lúc này, dưới lòng đất đột nhiên chui ra một luồng quang mang, bay vào trong nhẫn trữ vật của hắn, cũng không có ai nhìn thấy.

Bao gồm cả hắn.

- Nguyệt tỷ tỷ...

Hắn mờ mịt nhìn xung quanh, ánh mắt rơi vào trong màn hào quang Yêu tộc, thân ảnh thiếu nữ vẫn như trước nhắm hai mắt ngồi khoanh chân trên mặt đất.

Cơ thể của Hoa Cốt, ngồi yên lặng.

Thần hồn của Nguyệt tỷ tỷ cũng không có trở về.

Bóng đêm lặng lẽ rút đi.

Một tia mặt trời mới mọc đột nhiên xẹt qua mây mù, rơi xuống nhân gian, hào quang vạn trượng.

Như thể thế kỷ mới đang đến.

Thành trì yên lặng âm thầm ở trong bóng tối rất lâu, rốt cục nhìn thấy ánh sáng.

Thành trì cổ xưa đầy vết nứt vỡ, vào giờ khắc này, đều được mạ một tầng ánh sáng vàng, bi tráng mà xinh đẹp.

Mọi người Đại Viêm ở Lâm Thu thành, không khỏi kích động cao giọng hoan hô.

Nhiều người giơ tay lên, tắm trong ánh nắng mặt trời, như thể một cuộc sống mới, nước mắt nóng đầy mặt.

Mà ở Mạc Thành.

Yêu tộc cùng Ma tộc kịch liệt chiến đấu, cũng đều đột nhiên ngừng lại.

Ma tộc bắt đầu chạy trốn.

Cao thủ Yêu tộc lập tức gầm lên giận dữ đuổi theo.

Mà Lạc Thanh Chu vẫn ngơ ngác đứng ở nơi đó, thất hồn lạc phách.

Đột nhiên, một tiếng rồng ngâm, kinh thiên động địa.

Cả tòa Mạc Thành, giống như đều đang chấn động.

Một cỗ khí tức khủng bố, rất nhanh từ ngoài thành bao phủ mà đến.

Những cao thủ Ma tộc vừa định chạy ra khỏi thành trì, bầu trời xa xa đột nhiên có một con cự long màu đỏ thẫm bay hướng phía này, trong nháy mắt đã tới.

Toàn thân cự long kia có lân giáp chói mắt như hỏa diễm, dưới ánh mặt trời lấp la lấp lánh, tràn ngập một loại mỹ cảm cường đại mà yêu dị.

Chỉ thấy cái miệng to của nó há ra, ‘Phù’ phun ra một cột lửa thật lớn, dài chừng trăm trượng, trong nháy mắt thiêu đốt đám cao thủ Ma tộc đã bay xa thành tro tàn.

Vài tên cao thủ Ma tộc tu vi cao nhất trong đó, thấy một màn này, kinh hãi thất sắc, cuống quít hốt hoảng chạy trốn từ một phương hướng khác.

Cái đuôi dài của cự long kia đã đuổi tới phía sau bọn họ, miệng to mở ra, lại trực tiếp nuốt bọn họ vào.

Một ít ma nhân còn lại bị tam đại Yêu Vương cùng hơn mười Yêu Tôn đuổi theo, chém giết toàn bộ.

- Tam Thái Tử.

Công Dương Vương và các cao thủ Yêu tộc, đều bày ra vẻ mặt kích động lướt về phía cự long kia.

Mà lúc này.

Bầu trời xa xa, một đám bóng đen rậm rạp chằng chịt, gào thét mà đến, yêu khí ngút trời.

Đều là cao thủ của Yêu tộc.

Cự long màu đỏ thẫm kia, ánh mắt uy nghiêm nhìn lướt qua Lâm Thu thành một cái, trên người đột nhiên chợt lóe hồng mang, thân thể thật lớn nhanh chóng thu nhỏ lại.

Trong nháy mắt, đã biến thành một mỹ nam tử mặc hồng giáp, đầu đội kim quan, khí chất cao quý.

- Không phải nói Thánh Thụ thần hồn thành ma rồi sao?

Âm thanh của hắn mang theo uy nghiêm, làm cho các thành viên Yêu tộc đều ngưng tụ trong lòng, cúi đầu, không dám nhìn nhau.

Tam đại Yêu Vương vội vàng tiến lên, vẻ mặt cung kính nói chuyện lại một lần.

Bọn họ một bên kể lại, một bên thỉnh thoảng chỉ về phía thiếu niên nhân loại trên mặt đất.

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn nam tử cao lớn do cự long biến thành, khi ánh mắt đối phương nhìn qua, hắn nhất thời cảm thấy có một cỗ lực áp bách thật lớn đánh úp lại.

Hiển nhiên, thực lực của Xích Long này sâu không lường được.

Màn hào quang Yêu tộc ngưng tụ đã biến mất.

Âm thanh lo lắng của A Nha truyền đến:

- Công tử, đi thôi! Yêu tộc tới rất nhiều viện quân!

Nhậm Tiểu Bắc cũng nói:

- Sở ca, đi mau!

Lạc Thanh Chu không trả lời, vẻ mặt đờ đẫn đi tới, đứng trước người Hoa Cốt.

Hoa Cốt vẫn ngồi ở chỗ đó, nhắm mắt lại, không nhúc nhích.

A Nha thấp giọng nói:

- Công tử, nàng. Thần hồn của nàng...

Đúng lúc này, những thành viên Yêu tộc vừa rồi chạy trốn kia, đột nhiên lại chạy trở về, vây quanh ba người bọn họ.

Tiểu nam hài Yêu tộc trước đó chế giễu đột nhiên mở miệng hỏi:

- Nhân loại ca ca, bàn tay của ngươi không sao chứ?

Một phụ nhân khác trên đầu có mọc sừng nhất thời kinh hô:

- Ôi chao, chảy rất nhiều máu, xương cốt đều lộ ra...

Lạc Thanh Chu cúi đầu nhìn về phía hai tay mình.

Trên mu bàn tay, sớm đã máu thịt mơ hồ.

Đau đớn thấu xương, từng đợt đánh úp lại, nhưng trên mặt hắn, không có bất kỳ biểu tình gì.