Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2727 - Thần hồn Nguyệt tỷ tỷ tan vỡ (3)




Lúc này màn hào quang, đã xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Thanh nguyệt bạch bảo kiếm cắm trên mặt đất kia, cũng phủ đầy vết nứt, thoạt nhìn lập tức sắp vỡ vụn.

Sắc mặt Nguyệt Dao hơi trắng bệch, hồn lực trong cơ thể cơ hồ hao hết.

Nhưng nàng vẫn kiên trì.

- Oanh! Ầm ầm! Ầm ầm!

Nắm đấm huyết nhục mơ hồ của Lạc Thanh Chu, một quyền lại một quyền nặng nề nện vào thân cây cứng rắn như sắt.

Lôi điện không ngừng lóe ra, nhanh chóng tiêu hao năng lượng trong cơ thể hắn.

Mở ra.

Mở ra cho ta.

Trong con ngươi của hắn, phản chiếu vết nứt trên thân cây.

Hai nắm đấm của hắn, một khắc cũng không ngừng nghỉ.

Hắn biết, không riêng gì hắn đang liều mạng, Nguyệt tỷ tỷ, sư thúc, sư phụ, Long Nhi, tất cả mọi người ở Lâm Thu thành, giờ khắc này, đều đang liều mạng.

- A!

Màn hào quang màu trắng, đột nhiên phân mảnh, mà bảo kiếm trong tay Nguyệt Dao cũng đột nhiên vỡ vụn thành từng mảnh.

Ma nhân bốn phía, cùng với cành cây đầy trời, rễ cây đầy đất, lập tức sát khí đằng đằng nhào về phía hai người.

Lúc này Lạc Thanh Chu, tựa hồ quên hết thảy bốn phía, vẫn như trước một quyền lại một quyền đập vào vết nứt trên thân cây.

Các vết nứt đã bắt đầu phát triển.

Nhưng hai nắm tay của hắn cũng đã chết lặng, hộ giáp phía trên sớm đã bị nghiền nát, trong huyết nhục mơ hồ, thậm chí lộ ra xương cốt.

- Oanh! Ầm ầm! Ầm ầm!

Hắn quên đi đau đớn, tiếp tục hung mãnh vung nắm đấm đập tới.

Thân thể Nguyệt Dao hơi lắc lư một chút, lui ra phía sau hắn, lập tức toàn bộ thần hồn đột nhiên vỡ vụn, hóa thành từng điểm ánh trăng, như một dải ngân hà rực rỡ, vờn quanh hắn, vẫn bảo hộ hắn ở bên trong như trước.

Công kích của ma nhân cùng ma thụ, hung mãnh nhào tới, đều rơi vào thần hồn của nàng.

Lạc Thanh Chu không nhìn thấy.

Nhưng giờ khắc này, hắn đột nhiên cảm thấy đau đớn thấu xương, lập tức, nước mắt mơ hồ.

- Mở——

Hắn đột nhiên gầm lên giận dữ một tiếng, toàn thân chỉ còn lại năng lượng, toàn bộ tràn vào nắm tay, lập tức giống như một con thiêu thân xem nhẹ cái chết, nhào về phía ma thụ trước mắt.

Toàn bộ thân thể của hắn giống như đều biến thành nắm đấm, dùng tốc độ nhanh nhất cùng lực lượng cuối cùng, nặng nề va chạm vào khe nứt bị xé rách kia.

- Oanh.

Một tiếng nổ vang lên.

Sóng khí thật lớn, cuốn ra bốn phía.

Nắm đấm của hắn, cơ thể của hắn, va chạm dữ dội với rễ cây đen thui mà cứng rắn.

Máu tươi như sóng, từ nắm đấm và đầu của hắn bắn tung tóe.

Vết nứt trên thân cây đột nhiên vỡ ra, lộ ra gỗ trắng như ngọc bên trong.

Cả gốc ma thụ đột nhiên chấn động một chút.

Lập tức, tán cây khổng lồ của ma thụ lắc lư không ngừng, cành cây từ giữa không trung đều nhao nhao rơi xuống.

- Ngao——

Một tiếng gầm lên thống khổ kinh thiên động địa, đột nhiên từ trong ma thụ phát ra.

Hào quang trận pháp bốn phía Ma thụ nhất thời biến mất vô tung vô ảnh. Đáy rễ cây ma thụ, một đạo hư ảnh bị sương mù màu đen gắt gao bao vây, đột nhiên mở hai mắt ra, thân thể rung động một chút.

Đôi mắt đỏ tươi kia đột nhiên biến thành màu xanh lá cây, lại biến thành đỏ tươi, nhiều lần biến hóa.

Bây giờ.

Nhìn thấy một màn này, thành viên Yêu tộc đều rung động không gì sánh được.

- Dừng tay.

- Muốn chết.

Lúc này, rất nhiều cao thủ Ma tộc đột nhiên từ Lâm Thu thành chạy về, trong miệng phát ra tiếng quát giận dữ mà có chút hoảng sợ.

Với tốc độ nhanh như chớp, bọn họ lướt về phía hai nhân loại dưới ma thụ.

- Oanh.

Đúng lúc này, một cái đuôi dài màu bạc thật lớn, đột nhiên từ trong sương mù màu đen bay ra, nặng nề quét trên người bọn họ, trực tiếp quét bay bọn họ ra ngoài.

Sương mù tan ra.

Một nữ tử tóc bạc đứng thẳng giữa không trung, phía dưới là một cái đuôi sắt màu bạc thật lớn.

Những cao thủ Ma tộc vừa từ trên mặt đất nhảy lên, lại có một đạo bạch quang gào thét mà đến, ‘Oanh’ một tiếng, hóa thành một cây cầu vồng dài, lần nữa đánh bọn họ bay ra ngoài.

Đạo bạch quang kia rơi trên mặt đất, đúng là một đầu Dương (dê) Yêu toàn thân lóe ra hào quang, vô cùng lớn, toàn thân yêu khí ngút trời.

- Ngân Xà Vương, Thần Dương Vương, các ngươi đối phó bọn họ! Bổn vương đi giúp tên tiểu tử nhân loại kia!

Thân ảnh Thần Giáp Vương đột nhiên chợt lóe, hóa thành một đạo ánh sáng màu vàng đất, trong nháy mắt đánh bay ma nhân, đi tới dưới ma thụ.

Bốn phía ma thụ này ngưng kết trận pháp, sớm đã bị nghiền nát, cho nên hắn có thể dễ dàng lại đây.

- Nữ oa nhân loại, mau thu hồi thần hồn thiêu đốt thuật của ngươi, cẩn thận hồn phi phách tán! Bổn vương sẽ bảo vệ hắn!

Thần Giáp Vương nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên hóa thành một mặt khiên ánh sáng màu vàng đất thật lớn, bao phủ hai người ở bên trong.

Mà bên ngoài khiên ánh sáng, lại là từng cây gai nhọn như thương hiện ra.