Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2700 - Nguyệt tỷ tỷ lần đầu tiên chột dạ (2)




Tôn Minh châm chọc nói:

- Chúng ta có chút thực lực này, ngươi cảm thấy có thể bảo vệ được tòa thành trì này sao? Chờ yêu vương khác mang theo đại quân đến, đến lúc đó tất cả mọi người nơi này đều sẽ chôn cùng. Bây giờ rời đi, ít nhất còn có thể bảo tồn một ít thực lực, sau này lại chiến.

Cổ Tầm cũng nói:

- Bạch viện trưởng, cũng không phải chúng ta không muốn tiếp tục giúp các ngươi thủ thành. Chỉ là yêu ma thế lớn, tòa thành trì này thực sự đã không giữ được. Thay vì toàn quân chúng ta bị diệt, không bằng kịp thời rút lui, giữ lại một ít chiến lực, sau đó bàn bạc lại. Đại Viêm các ngươi cũng không cần phải tử thủ nơi này, trước tiên lui lại, bảo trụ tính mạng rồi nói sau.

Bạch Y Sơn trầm mặc một chút, chắp tay nói:

- Chư vị, thời gian này hỗ trợ thủ thành, tổn thất rất nhiều môn nhân, Bạch mỗ cùng tất cả mọi người Đại Viêm, đều ghi nhớ, cảm kích vô cùng. Yêu ma đích xác thế lớn, Bạch mỗ cũng biết, có lẽ sẽ không thể bảo vệ được tòa thành trì này, cho nên, chư vị bây giờ muốn đi, cũng là đương nhiên, Bạch mỗ tuyệt không oán hận. Bất quá Bạch mỗ cùng tất cả tướng sĩ Đại Viêm, tuyệt đối sẽ không rời đi. Lâm Thu thành là quan ải cuối cùng của biên cảnh Đại Viêm ta, nếu bị mất, các nơi trong lãnh thổ Đại Viêm sẽ sinh linh đồ thán. Cho nên, chúng ta tuyệt đối sẽ không rút lui.

Giả Tầm trầm mặc một chút, không nói gì nữa.

Tôn Minh cũng cười lạnh một tiếng, vẻ mặt châm chọc nói:

- Văn nhân chính là cổ hủ, ngươi cho rằng các ngươi chết trận, coi như là báo quốc? Buồn cười đến cực điểm.

Sau đó nói với những người khác:

- Chúng ta đi thôi, không cần phải quan tâm đến họ.

- Bọn họ nguyện ý chờ chết ở nơi này, vậy thì tùy bọn họ đi đi, chúng ta cũng sẽ không phụng bồi nữa.

Những người khác gật đầu.

Người của Phiểu Miểu Tiên Tông rời đi trước.

Tiếp theo, Bồng Lai Tiên Đảo, Cửu Thiên Dao Đài, cùng với người tông môn của các quốc gia khác, liên tục rời đi.

Trên tường thành, dưới tường thành, chỉ có tu luyện giả, tướng sĩ Đại Viêm đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Dưới bóng đêm đen kịt, bọn họ đứng ở đó như một bức tượng điêu khắc, tuy rằng toàn thân đầy máu, sức cùng lực kiệt, nhưng thần sắc trong mắt vẫn kiên nghị quyết tuyệt như trước.

Tam đại tiên tông cùng tu luyện giả các quốc gia khác, đi đến trên đường phố, quay đầu nhìn bọn họ một cái, đều trầm mặc xuống.

- Đi thôi, bọn họ đã có tử chí, khuyên cũng vô dụng.

Mọi người mang tâm tình phức tạp, bước nhanh rời đi.

Mấy người Cửu Thiên Dao Đài, nhìn bóng dáng trên tường thành, tựa hồ do dự cái gì đó.

Lưu Vân tiên tử nhìn về phía các nàng, lạnh lùng nói:

- Nên đi thôi.

Mấy người hơi cúi đầu, không nói gì, xoay người rời đi.

Con đường ra khỏi thành ở phía tây đã được thông suốt.

Họ không dừng lại nữa, tập hợp những người còn lại rồi nhanh chóng rời khỏi thành.

Khi bọn họ rời khỏi thành, quân đội Đại Viêm, sắp xếp chỉnh tề, trầm mặc từ bên ngoài tiến vào thành.

Tướng sĩ Đại Viêm đóng quân ở phụ cận đều chạy tới. Còn có một ít tu luyện giả từ các nơi Đại Viêm chạy tới, nam nữ già trẻ, thậm chí còn có một ít dân chúng bình thường cầm cuốc liềm đao.

Chúng tu luyện giả Tam đại tiên tông nhìn thấy một màn này, càng thêm trầm mặc, đều yên lặng bước nhanh hơn.

Có một số người tu luyện, thậm chí không dám đối diện với những người Đại Viêm này, cúi đầu vội vàng mà đi.

Sau khi đi ra khỏi phạm vi bao phủ của tán cây ma thụ, bọn họ lập tức lấy ra phi thuyền, lên thuyền, một đường trầm mặc.

Bởi vì.

Ngay cả dân chúng chạy nạn, có người cũng bắt đầu trở về.

Đại Viêm nhỏ yếu, sắp dùng lực lượng của cả quốc gia quyết một trận tử chiến với đại quân yêu ma nơi này.

- Hừ, lấy trứng chọi đá, không biết tự lượng sức.

Trên phi thuyền, không biết ai nói một câu, nhưng cũng không có được bất kỳ kẻ nào phụ họa.

Bọn họ quay đầu nhìn lại, Lâm Thu thành đã bị tán cây màu đen khổng lồ cùng sương mù màu đen bao phủ, giống như đã bị quái vật khủng bố cắn nuốt, cái gì cũng nhìn không thấy.

Mà lúc này.

Trong thành Lâm Thu, rất nhiều binh lính liên tục tiến vào thành.

Nguyệt Ảnh và Uất Trì Lăng đóng quân ở phụ cận, mang theo toàn bộ quân đội của mình đến.

Trong thành chiến đấu hai ngày hai đêm, tu luyện giả cùng tướng sĩ rốt cục có thể tranh thủ thời gian trở về ăn cơm nghỉ ngơi.

- Phi! Vì thiên địa thánh thụ của Yêu tộc mà đến, phát hiện không chiếm được, liền lập tức rút lui, cái gì tam đại tiên tông chó má!

- Mấy ngày trước bọn họ đã thương nghị đả thông con đường phía tây, ta đã đoán được, bọn họ có thể sẽ chạy trốn, quả nhiên.

- Đại Viêm chúng ta bị diệt, bọn họ cũng trốn không thoát.

- Nghe nói trận đại chiến giữa người tu luyện nhân loại và Yêu tộc thời kỳ thượng cổ kia.