Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2672 - Nguyệt Dao phu quân (1)




Dừng một chút, hắn xuyên thấu qua rèm cửa, nhìn thân ảnh mông lung bên trong, lại nói:

- Chờ ta tu luyện tới Võ Vương, Nguyệt tỷ tỷ hẳn là không thể phản kháng chứ? Đến lúc đó... Ta muốn thân thể thật của nguyệt tỷ tỷ. Ít nhất, hôn cả đêm.

Dứt lời, thân ảnh hắn chợt lóe, chìm xuống lòng đất, biến mất không thấy.

Căn phòng yên tĩnh một lúc lâu. Thiếu nữ trên giường, vẻ mặt ngơ ngác, thấp giọng lẩm bẩm:

- Chân thân sao? Chỉ sợ đến lúc đó... Ngươi không dám...

- Rầm!

Lạc Thanh Chu rất nhanh đã ra ngoài thành, bắt đầu săn giết yêu ma. Đêm nay yêu quái biến thành ma nhân, tựa hồ càng nhiều, hơn nữa còn có rất nhiều yêu quái cao giai.

Sau khi bình minh. Hắn trở lại gian phòng, bắt đầu luyện hóa nguyên khí tinh thuần chứa đựng trong đan hải. Thẳng đến buổi chiều, mới luyện hóa xong.

Hắn mở mắt ra, tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện, sau đó lập tức lấy ra Giám Thể Thạch, xem xét một chút số liệu mới nhất.

Đại tông sư sơ kỳ, quá trình: 90

Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, quá trình: 26

Rất tốt, lại tăng thêm hai mươi điểm.

Hiển nhiên hai mươi điểm này không chỉ là những ma nhân ngoài thành mang đến, còn có công lao của nữ đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông kia.

Còn thiếu mười điểm nữa! Còn thiếu mười điểm hắn có thể chuẩn bị đột phá! Tiếp tục rèn luyện chăm chỉ! Hắn lại lấy ra bình linh dịch, nhỏ hai giọt ở trong lòng bàn tay, chuẩn bị tiếp tục tu luyện.

Đang muốn thu hồi linh dịch, đột nhiên lại nhớ tới cây tiểu thụ trong nhẫn trữ vật chỉ kia, vội vàng lại kiểm tra một chút.

Cây nhỏ vẫn đang phát triển mạnh. Mà quả màu vàng trên cành cây lại lớn lên một vòng. Đồng thời, trên lớp da của trái cây, tựa hồ còn có thêm một ít hình ảnh kỳ quái, nhìn giống như phù văn, thần bí mà huyền diệu.

Quả này quả nhiên không đơn giản!

Lạc Thanh Chu lại lấy ra linh dịch, nhỏ hai giọt về phía rễ cây. Sau khi làm xong những thứ này, mới bắt đầu tu luyện.

Vào buổi tối. Bên ngoài đột nhiên lại truyền đến một trận tiếng gõ cửa, cùng với tiếng hét của đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông:

- Mở cửa!

Lạc Thanh Chu mở hai mắt ra, trong mắt chợt lóe hàn mang, đứng dậy đi ra ngoài.

Lúc này, La Thường, Tử Hà tiên tử cùng Lưu Ly đều đi ra từ trong phòng.

Sắc mặt La Thường trầm xuống nói:

- Lại là những tên hỗn đản kia.

Nói xong, bước nhanh ra ngoài, mở cửa viện.

Nhâm Hùng mang theo vài đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông, đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt lạnh lùng nói:

- Chúng ta cần phải lục soát lại phòng các ngươi một lần nữa.

La Thường vừa nghe như thế, trên mặt nhất thời nhịn không được lộ ra một tia tức giận:

- Ngày hôm qua không phải mới điều tra sao?

Nhâm Hùng thản nhiên nói:

- Hôm qua chúng ta lại có một đệ tử mất tích, hiện tại toàn thành mỗi nhà đều đang điều tra, cho nên phải một lần nữa điều tra nơi này một lần.

La Thường cười lạnh một tiếng, châm chọc nói:

- Hẳn là làm nhiều chuyện xấu? Bằng không đệ tử tông môn người ta như thế nào rất tốt, chỉ có đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông các ngươi liên tiếp mất tích?

- Làm càn!

Phía sau Nhâm Hùng, một thanh niên nhất thời lớn tiếng quát.

- Ngươi là thứ gì? Dám vũ nhục đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông ta?

La Thường cười lạnh nói:

- Như thế nào, nói thật cũng không được sao?

Thanh niên kia đang muốn tức giận, phía sau đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh lạnh như băng của nữ tử:

- Nguyệt Dao ở bên trong sao?

Vừa nghe lời này, Lạc Thanh Chu đứng ở phía sau La Thường, đưa mắt nhìn qua.

Đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông cùng với Nhâm Hùng đều tránh ra một bên. Nữ tử mặc một bộ váy dài màu lam, vẻ mặt lãnh khốc, khí chất bất phàm từ phía sau đi tới, ánh mắt nhìn về phía người trong cửa.

Khi ánh mắt của nàng đối mặt với ánh mắt của Lạc Thanh Chu, đồng tử đột nhiên rụt lại một chút.

La Thường lạnh giọng mở miệng nói:

- Các ngươi rốt cuộc là tới điều tra, hay là tới tìm người?

Lam Lăng lạnh lùng nhìn nàng một cái, nói:

- Không có quan hệ gì với ngươi?

Dứt lời, quần áo màu lam trên người nàng tung bay, khí thế đột nhiên tản mát ra, kình phong hiện ra quanh thân.

Tu vi Hóa Thần Cảnh hậu kỳ!

Sắc mặt La Thường khẽ biến, lại bị cỗ khí tức cường đại kia đẩy lui về phía sau vài bước.

Ánh mắt Lam Lăng khinh miệt liếc nhìn một cái, lạnh lùng nói:

- Đi vào lục soát!

- Vâng, Lam sư tỷ!

Nhâm Hùng cùng những đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông đáp ứng một tiếng, muốn bước vào tiểu viện. Thân ảnh Lạc Thanh Chu chợt lóe, ngăn ở cửa.

Lam Lăng híp mắt lại, tóc dài lay động phía sau, nói:

- Thế nào? Ngươi muốn ngăn cản?

Mặt Lạc Thanh Chu không gợn sóng nói:

- Nữ tử có thể tiến vào, nam tử không được. Nhâm Hùng nhất thời cười lạnh một tiếng, ngực chợt lóe hào quang, trực tiếp đụng về phía hắn, nói:

- Hôm nay ta muốn đi vào, thì như thế nào?