Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2671 - Nguyệt tỷ tỷ trạng thái tiểu nữ tử, xâm nhập hương khuê Nguyệt tỷ tỷ (3)




Vẫn là nên ra ngoài thành trảm yêu trừ ma, tích góp kinh nghiệm quan trọng.

Đang lúc hắn muốn rời đi.

Lúc mở cửa, bảo điệp đưa tin đột nhiên động một cái, Nguyệt tỷ tỷ trả lời tin nhắn.

Rõ ràng đang đi ngủ

Lạc Thanh Chu nhìn thấy tin tức này, sửng sốt một chút.

Ngữ khí này của Nguyệt tỷ tỷ... Có chút không thích hợp, sao lại có chút giống như giọng điệu làm nũng hoặc tức giận của tiểu nữ nhân?

Lạc Thanh Chu nhìn tin tức trên bảo điệp đưa tin, lại do dự một chút, đột nhiên đi về phía trước.

Hắn vẫn quyết định đi thăm Nguyệt tỷ tỷ.

Cái gì mà chưa được phép đã tiến vào gian phòng, cái gì mạo phạm hay không mạo phạm, hắn cũng không phải người khác.

- Bạch!!

Hắn trực tiếp chui ra khỏi mặt đất và xuất hiện trong phòng.

Hả?

Hắn phát hiện trong phòng cũng không có đỉnh lô luyện đan cùng hỏa diễm.

Trên đầu giường, một ngọn nến đỏ được thắp sáng.

Ánh sáng lờ mờ, chiếu rọi bóng dáng đơn bạc trong màn che.

Trên giường, trong màn che.

Thiếu nữ mặc váy trắng, đang ôm hai đầu gối, ngồi ở trong góc, trong tay cầm bảo điệp đưa tin, tóc dài xõa tung, an tĩnh tĩnh lặng, nhìn giống như một tiểu nữ sinh ngoan ngoãn khéo léo, nhu nhu nhược nhược mang đầy tâm sự.

Dưới làn váy mềm mại, một đôi chân nhỏ nhắn xinh xắn mang đôi tất tuyết trắng, như ẩn như hiện.

Lạc Thanh Chu cứng đờ ở bên giường, kinh ngạc nhìn bóng dáng trong màn che.

Thiếu nữ trong màn che, cũng đang yên lặng nhìn hắn.

Trong phòng, im lặng.

- Tạch!

Ngọn nến ở đầu giường vang lên một tiếng lạch cạch rất nhỏ, ngọn lửa hơi nổ một chút.

Lạc Thanh Chu tỉnh táo lại, có chút xấu hổ, cũng có chút khó xử, gian nan mở miệng nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, ta...

Thiếu nữ trên giường, vẫn yên lặng nhìn hắn, vẻ mặt tựa hồ không có bất kỳ biến hóa gì.

Nhưng đôi mắt vốn lạnh như băng kia, tựa hồ trở nên nhu hòa.

- Ta nhớ ngươi lắm...

Hắn đột nhiên nhẹ giọng nói.

Sau đó, đi qua, chậm rãi đẩy màn che tản ra hương thơm mát của thiếu nữ...

Ngoài cửa sổ, tối đen như mực. Trong không khí, tựa hồ truyền đến tiếng gió vù vù. Trong phòng, im lặng.

Thiếu nữ trên giường, ôm hai đầu gối, vẻ mặt bình tĩnh nhìn hắn như trước.

Sau một lúc lâu, nàng nói:

- Nha.

Lạc Thanh Chu có thể thật sự nhìn thấy nàng, cũng có thể rõ ràng ngửi được hương thơm của thiếu nữ quen thuộc trên người nàng.

Giờ khắc này, trong lòng hắn giãy dụa một chút, chung quy không dám tiến thêm một bước. Không phải sợ băng sương. Chỉ là không muốn phá vỡ vẻ đẹp ở thời điểm này.

Có thể đứng ở chỗ này, có thể nhìn nàng như vậy, hắn cũng đã rất thỏa mãn.

- Ngươi đây?

Hắn thì thầm:

- Ngươi có nhớ ta không?

Thiếu nữ trên giường, dừng một chút, khẽ lắc đầu.

Lạc Thanh Chu lại nhìn chằm chằm nàng trong chốc lát, nói chính sự:

- Mấy đêm nay ta đều đi ra ngoài chém giết ma nhân, những ma khí kia đều sẽ tiến vào thân thể của ta, biến thành nguyên khí tinh thuần. Tốc độ tu luyện của ta so với trước kia nhanh hơn nhiều.

- Hai người của Phiêu Miểu Tiên Tông kia, là ta giết.

- Ta phát hiện người tu luyện tu vi càng cao, hoặc là yêu quái càng mạnh, sau khi biến thành ma nhân, nguyên khí mang đến cho ta sẽ càng nhiều.

- Ta cảm thấy... Loại phương pháp tu luyện này, giống như là công pháp tà ma ngoại đạo.

- Chẳng qua, ta không muốn buông tha cơ hội này.

- Ta muốn mau chóng đột phá, mau chóng trở nên cường đại hơn. Như vậy mới có thể bảo vệ Đại Viêm, bảo vệ gia đình ta, bảo vệ nữ hoàng, cũng bảo vệ ngươi...

- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi cảm thấy ta có thể sao?

Trong phòng, yên tĩnh một lúc. Thiếu nữ trên giường, ánh mắt nhu hòa nhìn hắn, nhẹ giọng mở miệng:

- Làm theo ý nghĩ của mình, vô luận đúng sai, ta đều sẽ giúp ngươi.

Nàng dừng lại một chút, nói tiếp.

- Ta đang giúp ngươi luyện đan.

Lạc Thanh Chu hơi giật mình, nhìn nàng nói:

- Đan gì?

Nàng không trả lời.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:

- Đại Tông sư sơ kỳ đến trung kỳ, trung kỳ đến hậu kỳ, lấy tốc độ cùng tình huống hiện tại của ta, ta cảm thấy, hẳn là không cần đan dược.

Thiếu nữ vẫn không nói gì.

Ánh mắt Lạc Thanh Chu nhìn nàng thật sâu, nói:

- Xem ra, là đan dược cần thiết để đột phá Võ Vương. Ta xem qua ở trong sách, nếu như đan dược Hóa Thần cảnh đến Quy Nhất, hoặc đan dược Đại Tông sư đến Võ Vương, cần luyện chế chín chín tám mươi mốt lần, mỗi một lần đều phải thêm dược liệu mới cùng hao phí số lượng lớn hồn lực. Hơn nữa, mỗi một vị dược liệu, đều là thiên tài địa bảo...

- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi...

Thiếu nữ nhàn nhạt mở miệng:

- Ngươi suy nghĩ nhiều, chỉ là đan dược bình thường.

Lạc Thanh Chu nói:

- Đan dược bình thường gì?

Thiếu nữ không nói gì nữa.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng, cũng không nói nữa.

Yên tĩnh trong một đoạn thời gian dài. Lạc Thanh Chu chậm rãi buông rèm cửa trong tay ra, nói:

- Ta nên ra ngoài tu luyện.