Lại lắp bắp nửa này, nói không nên lời, tựa hồ đã bị dọa đến choáng váng.
Lệnh Hồ Thanh Trúc nhìn kiếm quang trên đầu ngón tay, trên mặt vẫn không có bất kỳ gợn sóng gì, thản nhiên nói:
- Tối hôm qua ta thật sự đi tu luyện, sau đó… đột phá đến cảnh giới Đại Tông Sư.
Tử Hà tiên tử: - ….
Trong phòng, đột nhiên rơi vào im lặng.
Im lặng một lúc lâu.
Tử Hà tiên tử mới khó tin nhìn nàng nói:
- Ngươi… ngươi rốt cuộc là... Làm thế nào để được như vậy?
Sau khi hỏi xong những lời này, nàng đột nhiên phát hiện mình hình như đã hỏi mấy lần như vậy...
- Cũng bởi vì... Hắn?
Tử Hà tiên tử cứng ngắc, trong đầu vẫn ong ong rung động như trước, một mảnh hỗn loạn.
Đại Tông Sư...
Lúc này mới ngắn ngủi mấy ngày, lại đột phá, hơn nữa là trực tiếp đột phá một đại cảnh giới.
Sư thúc tổ sống mấy trăm năm, cũng mới có tu vi Đại Tông Sư trung kỳ...
- Thanh Trúc, sư tỷ quỳ trước ngươi… mau nói cho sư tỷ đi...
Tử Hà tiên tử trực tiếp quỳ gối trên giường, vẻ mặt cầu khẩn.
Nàng thực sự ghen tị, cực kỳ ghen tị.
Lệnh Hồ Thanh Trúc trầm mặc một chút, trong mắt cũng lộ ra một biểu tình phức tạp, cũng giống như là nằm mơ, thấp giọng nói:
- Chính là… hắn.
Tử Hà tiên tử cứng đờ một chút, lập tức đột nhiên ôm mặt, khóc lớn.
- Hu hu hu... Thanh Trúc, ta... Ta buồn quá... Vốn, vốn hắn hẳn là đệ tử ngươi, vốn là mỗi lần ta ngất đi... Hu hu...
Lệnh Hồ Thanh Trúc: - ….
Bên ngoài cửa sổ, màn đêm nhanh chóng buông xuống.
Trong thành Lâm Thu, vẫn bình tĩnh như trước.
Càng nhiều người tu luyện, từ các nơi cửu châu đại lục chạy tới.
Mà Yêu tộc bên kia, vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì như trước.
Nhưng chúng tu luyện giả ở Lâm Thu thành phát hiện tán cây ma thụ trên cao càng ngày càng lớn, hơn nữa nhìn càng thêm thản nhiên đáng sợ.
Cao tầng tam đại Tiên Tông đều đang thương thảo đối sách.
Mà giờ phút này Lạc Thanh Chu, hoàn toàn không có bất kỳ hứng thú gì với chuyện bên ngoài, vẫn trốn ở trong phòng tu luyện.
Sau khi trời tối.
Hắn lần nữa đi lên mặt đất ngoài thành, bắt đầu chém giết rễ cây ma thụ, cùng với những ma nhân ở trong vùng hoang dã phía đông thành trì.
Yêu quái bị ma hóa tối nay, đột nhiên thay đổi nhiều hơn.
Điều đó khiến trong lòng Lạc Thanh Chu, đột nhiên có một loại dự cảm không rõ.
Bởi vì hắn phát hiện vài con yêu quái bị ma hóa, thi thể tựa hồ đều rất mới, không phả đám yêu quái lúc trước bị người tu luyện nhân loại giết chết.
Yêu quái không phải có thể khống chế cây ma thụ kia sao?
Tại sao bây giờ lại bị cây ma thụ kia săn lùng?
Nhưng hắn cũng không lãng phí thời gian suy nghĩ nhiều.
Càng là lúc này, hắn càng phải nắm chặt từng phút từng giây tu luyện.
Lại liên tục trảm yêu trừ ma ba ngày.
Hắn luyện hóa tất cả nguyên khí trong cơ thể, sau đó lấy ra Giám Thể Thạch, kiểm tra một chút số liệu.
【 Đại Tông Sư sơ kỳ tiến trình 50 】
【 Hoá Thần cảnh sơ kỳ tiến trình 22 】
Thời gian ba ngày, quá trình Đại Tông Sư đã lập tức tăng thêm 25 điểm.
Còn thiếu một nửa, là có thể lần nữa xông quan thăng cấp.
Lần này tốc độ tu luyện còn nhanh hơn cả lúc trước.
Cẩn thận ngẫm lại, hẳn là do những yêu quái bị ma hóa kia.
Khi tru sát những yêu ma kia, ma khí hấp thu rõ ràng nồng đậm hơn nhiều, nguyên khí chuyển hóa cũng nhiều hơn, so với chém giết ma nhân nhiều hơn mấy lần.
Chẳng lẽ có liên quan đến thực lực bản thân của chúng?
Thực lực càng mạnh, sau khi chết ma khí trong cơ thể sẽ càng nhiều?
Nếu thật sự là như vậy, vậy sau này nếu hắn chém giết yêu ma cảnh giới Yêu Tôn, có lẽ lập tức sẽ đạt được nguyên khí càng tinh thuần hơn.
Thậm chí còn được số lượng khủng khiếp.
Lúc hắn đang âm thầm chờ mong, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng mắng chửi.
- Tiện nhân! Đừng cho rằng mặt ngươi lớn! Ngươi muốn động thủ với Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta sao?
Là âm thanh của thanh niên lùn tên Ngô Đỉnh của Phiêu Miểu Tiên Tông.
Trước cổng tiểu viện.
Nam tử lùn tên là Ngô Đỉnh kia, miệng phun ra từng lời nói tục tĩu, hùng hùng hổ hổ.
Hiển nhiên có chút thẹn quá hóa giận.
Ở phía sau hắn, còn có vài thanh niên khác đang đứng.
La Thường cùng Tử Hà tiên tử đứng ở trong cửa, đều lạnh mặt, không nói một lời.
Lạc Thanh Chu từ trong phòng đi ra, đi tới phía sau hai người, hỏi:
- Làm sao vậy?
Hai người còn chưa trả lời.
Nam tử tên là Ngô Đỉnh kia đột nhiên cười lạnh một tiếng nói:
- Khó trách không chịu đi ra ngoài, ta ngược lại quên mất, trong phòng ngươi còn có một tiểu bạch kiểm. Chậc chậc, mỗi ngày trốn trong phòng, cùng tiểu tử này điên hoang đảo phượng ngày đêm đúng không?
Tử Hà tiên tử đột nhiên lạnh lùng nói:
- Đúng thì như thế nào? Như thế nào, hâm mộ ghen tị, hận?