- Chúng ta đi xem văn khí của Đại Viêm, trao đổi một chút hợp tác với bọn họ sau này, cũng không phải đi đánh nhau với bọn họ. Nếu văn khí Đại Viêm bọn họ thật sự hồi phục, cũng là phúc âm Cửu Châu đại lục chúng ta, đến lúc đó người tu luyện Nho đạo, nhất định sẽ dần nhiều lên, Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta đương nhiên phải đi trước một bước, hợp tác với bọn họ.
- Đến lúc đó chúng ta có thể phái đệ tử qua lại, tu luyện ở địa phương của mình, trao đổi tài nguyên tu luyện...
Lúc này, âm thanh của Nhạc Dương Lâu cũng vang lên ở bên trong:
- Nếu đối phương không muốn thì thôi, đừng ép buộc người khác, miễn cho người ta nói chúng ta ỷ thế hiếp người.
Chu Viễn Sơn nói:
- Ta biết rồi.
Hình ảnh dừng lại đột ngột.
Giữa sân lâm vào trầm mặc.
Nhạc Dương Lâu nắm bảo điệp đưa tin trong tay, vẻ mặt âm trầm nói:
- Bạch Y Sơn, nếu ngươi còn cứng miệng, vậy lão phu sẽ cho ngươi nghe lời cuối cùng Chu trưởng lão bị đánh lén, gửi tới...
Nói xong, bảo điệp đưa tin trong tay lần nữa loé lên hào quang.
Lập tức, bên trong đầu tiên là truyền đến một trận tiếng vang ồn ào, sau đó vang lên âm thanh.
- Bạch viện trưởng! Ngươi làm vậy là sao? Ta đến đây, là muốn nói chuyện với Đại Viêm các ngươi, vì sao ngươi….
- Không tốt! Chu sư huynh, chúng ta trúng kế rồi! Bạch Y Sơn đưa chúng ta vào trận pháp.
- Bạch viện trưởng! Ngươi thật sự có ý gì? Nếu không muốn, trực tiếp nói là được, cần gì phải như thế?
Lúc này, bên trong đột nhiên lại truyền đến một âm thanh mơ hồ giống như Bạch Y Sơn:
- Chu trưởng lão, nếu đã tới, vậy thì ở lại đi. Phiêu Miểu Tiên Tông ngươi và Đại Viêm ta đã kết thù, Bạch mỗ đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình, có thể giết một người thì giết một người….
- Bạch viện trưởng! Chúng ta đã ký kết khế ước, Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta...
- Sư bá, không tốt! Nhìn trêu đầu kìa.
- Lôi kiếp! Hình như là lôi kiếp.
- Bạch Y Sơn! Mau thả chúng ta ra ngoài, chúng ta lập tức rời đi, tuyệt đối không bước vào Đại Viêm các ngươi một bước.
Oanh——
Một tiếng sấm bổ xuống...
Tiếng trong bảo điệp đưa tin dừng lại tại đây.
Nhạc Dương Lâu cất bảo điệp đưa tin trong tay, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía trung niên mặc áo bào trắng trước mắt, lạnh lẽo nói:
- Bạch Y Sơn, ngươi còn có gì để nói?
Ánh mắt của những người khác, cũng đều nhìn nho sĩ Đại Viêm trước mắt.
Bạch Y Sơn trầm mặc một chút, nhìn hắn nói:
- Xem ra Nhạc Phong chủ vì hôm nay mà chuẩn bị không ít đồ. Trước mặt những chứng cứ này, Bạch mỗ đương nhiên không còn lời nào để nói. Nhưng chỉ khi tất cả chúng đều đúng.
- Bạch mỗ có thể giơ tay thề, có thể lấy văn tâm của Bạch mỗ cùng danh dự tổ tiên thề, những lời vừa rồi, Bạch mỗ tuyệt đối chưa từng nói. Cho dù là một chữ, Bạch mỗ cũng chưa từng nói.
Nhạc Dương Lâu nhất thời cười lạnh một tiếng:
- Bạch Y Sơn, không ai tin lời thề của ngươi. Chỗ lão phu còn có chứng cứ, Phiêu Miểu Tiên Tông ta có nhân chứng, hôm nay dù ngươi có ngụy biện, hay thề độc thế nào cũng vô dụng.
Trưởng lão cao gầy tên là Vu Trường Thanh cũng cắn răng lạnh lùng nói:
- Dù như thế nào, năm trưởng lão cùng hơn hai mươi đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông ta đều ngã xuống trong lãnh thổ Đại Viêm các ngươi! Bạch Y Sơn, hôm nay nếu ngươi không cho chúng ta một lời giải thích, chúng ta tất sẽ khiến đô thành Đại Viêm các ngươi, gà chó không yên.
Tên trưởng lão mặt đỏ kia cười lạnh nói:
- Bạch Y Sơn, ngươi cho rằng ngươi tụ tập nhiều võ giả như vậy, Phiêu Miểu Tiên Tông ta không thể làm gì được các ngươi sao? Nếu thật sự muốn động thủ, đừng nói những võ giả phía dưới này, cho dù toàn bộ võ giả Đại Viêm đều tới, lão phu cũng sẽ khiến một người các ngươi cũng không được sống.
Roẹt! Roẹt! Roẹt.
Trên phi thuyền hai bên, mấy trăm đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông đều rút đao kiếm trong tay ra.
Trong lúc nhất thời, sát khí tung hoành.
Trong sân yên tĩnh vài hơi thở.
Giả Tầm đột nhiên thản nhiên mở miệng nói:
- Chư vị bình tĩnh chớ nóng nảy, từ từ thương lượng một chút, nên giải quyết như thế nào. Có thể không động thủ, cố gắng không nên động thủ. Tất cả mọi người đều là tu luyện giả, đều biết bước lên con đường này rốt cuộc gian khổ thế nào, cần gì hở cái lại động thủ liều chết liều sống chứ?
Lưu Vân tiên tử ở một bên cũng mở miệng nói:
- Cổ đảo chủ nói phải, hai bên các ngươi cố gắng thương lượng một chút, cố gắng giải quyết trong hòa bình đi.
Công Dương Nham âm trầm nói:
- Phiêu Miểu Tiên Tông ta cũng không phải là tông môn lấy mạnh hiếp yếu, nhưng lần này, chúng ta quả thật ngã xuống quá nhiều đồng môn. Cho nên chúng ta không thể không huy động nhiều người đến, muốn Đại Viêm giải thích. Bạch viện trưởng nếu muốn giải quyết trong hòa bình, Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta đương nhiên cũng muốn thương lượng cùng hắn.