Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2607 - Nguyệt tỷ tỷ ghen tuông, Nữ đế dịu dàng (2)




Ấn kỳ hoả diễm giữa hai hàng lông mày Nam Cung Hỏa Nguyệt đã tan đi, sắc mặt trong nháy mắt khôi phục bình thường, uy nghiêm lạnh lùng nhìn hắn, răn dạy:

- Lần sau đến, phải gõ cửa trước, không cho phép trực tiếp tiến vào.

Lạc Thanh Chu cung kính nói:

- Vâng, thần nhất định sẽ nhớ kỹ.

Ánh mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt lóe lên một chút, lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn nói:

- Ngươi... Vừa rồi nghe trẫm nói chuyện sao?

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu, nhìn về phía nàng, nói:

- Nghe được.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhất thời biến sắc, dưới làn váy đỏ rực, một đôi chân ngọc trắng như tuyết xinh đẹp, đầu ngón tay không khỏi giật giật trên giường một chút, nói:

- Ngươi... Ngươi đã nghe thấy gì?

Lạc Thanh Chu nói:

- Thần nghe được bệ hạ hình như đang nói cái gì hối hận đến khóc. Hẳn là đang nói Thái Vương, hoặc là những chư hầu phản loạn kia chứ? Phải không?

Lông mày Nam Cung Hỏa Nguyệt nhẹ nhàng co giật một chút, lập tức lạnh lùng nói:

- Chuyện lớn của quốc gia, lại bị ngươi nghe được! Mặc dù ngươi là phu quân của trẫm, nhưng từ xưa đến nay, hậu cung không được tham gia vào chính trị, sau này ngươi phải nhớ kỹ! Có một số chuyện, không thể nghe lung tung, biết không?

Lạc Thanh Chu cúi đầu cung kính nói:

- Thần nhất định ghi nhớ trong lòng.

Bộ ngực cao vút của Nam Cung Hỏa Nguyệt phập phồng một chút, hiển nhiên thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới hoà hoãn nói:

- Ngươi đến tu luyện? Không phải mới đột phá sao?

Lạc Thanh Chu nói:

- Tuy mới đột phá, nhưng cũng không thể lười biếng.

Nam Cung Hỏa Nguyệt cao ngạo nhìn hắn, nói:

- Rất tốt, không hổ là nam nhân của trẫm, đi đi.

Lạc Thanh Chu “khụ” một tiếng, nói:

- Cái kia, bệ hạ cần thần hầu hạ không?

Nam Cung Hỏa Nguyệt biến sắc, lập tức vẻ mặt uy nghiêm nói:

- Không cần, thời gian không còn sớm, ngày mai trẫm còn phải lên triều sớm. Trẫm là minh quân, quốc gia đại sự quan trọng, há có thể đêm đêm vui hát.

- A, vậy thần xuống trước.

Lạc Thanh Chu không trêu chọc nàng nữa, đi về phía vách tường bên trong.

Vách tường cảm ứng được khí tức của hắn, chậm rãi mở ra, bên trong xuất hiện một bậc thang.

Lạc Thanh Chu đi vào.

Sau khi vách tường chậm rãi đóng lại, Nam Cung Hỏa Nguyệt mới vuốt ve bộ ngực cao vút, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Lạc Thanh Chu đi xuống lòng đất.

Đầu tiên cẩn thận xem toàn bộ công pháp mà Nguyệt tỷ tỷ cho hắn, nhẩm lại trong đầu vài lần, sau đó thần hồn xuất khiếu, bắt đầu tu luyện.

Nhưng dưới lòng đất cũng không phải là nơi tốt để tu luyện phi kiếm.

Hắn thoáng thuần thục, liền xuyên qua thông đạo, đi tới phía linh quáng.

Sau đó ngồi xuống dưới linh quáng chi tâm, hắn bắt đầu tiếp tục tu luyện.

Đỉnh đầu rất nhanh xuất hiện một vòng xoáy trong suốt.

Nguyên khí tinh thuần trong tâm linh quáng lập tức như thủy triều vọt tới vòng xoáy.

Sau đó, đi vào cơ thể của hắn.

Một cỗ khí lưu mênh mông, bắt đầu khởi động ở trong cơ thể hắn.

So với tu luyện ở bên ngoài, loại cảm giác này tốt hơn mấy trăm lần, tốc độ tu luyện đương nhiên cũng tăng lên rất nhiều.

Tiếp tục đi.

Một đêm trôi qua.

Nam Cung Hỏa Nguyệt đã lên triều sớm, ăn sáng đơn giản, lại đi xuống lòng đất.

Nàng lặng lẽ đứng ở cửa nhìn hắn, không quấy rầy.

Thần sắc trong mắt nàng, biểu tình trên mặt dần dần trở nên phức tạp, tay không tự chủ vuốt ve cái bụng bằng phẳng.

- Vẫn tốt, không sao đâu...

Nàng âm thầm nói.

Đứng không lâu, nàng cảm thấy hơi mệt mỏi nên lặng lẽ rời đi.

Sau bữa trưa, nàng ngủ cả buổi chiều.

Chạng vạng, nàng gặp Bạch viện trưởng, gặp tướng quân kinh đô, chuẩn bị xong hết thảy.

Sau khi trời tối.

Nàng một lần nữa đi xuống lòng đất, đứng ở cửa lặng lẽ nhìn hắn.

Lại một canh giờ sau.

Lạc Thanh Chu mở hai mắt ra.

Hắn thu công pháp, lấy ra Giám Thể Thạch, kiểm tra một chút số liệu.

Đại Tông Sư sơ kỳ, tiến trình 6

Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, tiến trình 5

Rốt cục, tiến trình Đại Tông Sư tăng lên một chút.

Nhìn rất khó rất chậm, nhưng so với những người tu luyện khác mà nói, đã nhanh đến quá đáng rồi.

- Thế nào rồi?

Lúc này, Nam Cung Hỏa Nguyệt đứng ở cửa, mới dám mở miệng.

Lạc Thanh Chu cất Giám Thể Thạch, đứng lên nhìn về phía nàng nói:

- Có một chút tiến bộ, nhưng muốn đột phá cấp bậc tiếp theo, chỉ sợ còn cần rất lâu.

Vẻ mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt, giọng nói trong miệng đều trở nên cực kỳ ôn nhu, nhẹ giọng nói:

- Không sao đâu, từ từ. Trẫm tin tưởng ngươi, nhất định có thể tiếp tục tiến bộ.

Lạc Thanh Chu đi tới trước mặt nàng, vươn tay, muốn vuốt ve khuôn mặt nàng một chút, lại rụt trở về.

- Ta đi tắm một chút...

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại nắm tay hắn, chủ động đặt ở trên gò má mình, nhẹ giọng nói:

- Trẫm không sợ ngươi bẩn, trẫm cũng không phải chưa từng bị ngươi làm bẩn...

Lạc Thanh Chu vuốt ve gương mặt bóng loáng nhẵn nhụi của nàng, ánh mắt cũng trở nên nhu tình như nước.