Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2556 - Đệ tử Tiên Tông đều sợ hãi, trận chiến mấu chốt nhất (2)




Trác Dương đang kinh hoảng thất thố, không biết nên trả lời như thế nào, nghe vậy đành phải kiên trì nói:

- Vâng, đệ tử, bụng đệ tử cũng không thoải mái...

Giữa sân, một lần nữa rơi vào im lặng.

Chu Viễn Sơn tức giận đến mức cả người phát run.

Mười đệ tử xếp hạng đầu trong bảng tinh anh, bị thương một người, chết năm người, bây giờ chỉ còn lại có bốn người.

Nhưng, bốn tên đệ tử này, kể cả đệ tử thiên tài xếp hạng thứ nhất, cũng bị thiếu niên Đại Viêm dọa vỡ mật, thậm chí ngay cả đài chiến cũng không dám lên...

Nói, ai dám tin?

- Mất mặt, mất mặt.

- Ô nhục! Ô nhục.

Vài tên trưởng lão vẻ mặt chua xót, âm thầm thở dài.

Lại trầm mặc hồi lâu.

Nhạc Dương Lâu trầm giọng mở miệng nói:

- Trận tiếp theo, Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta nhất định phải thắng. Nhưng tình huống hôm nay, đệ tử của chúng ta đều bị thiếu niên Đại Viêm dọa sợ, mặc dù miễn cưỡng lên đài, mặc dù mang theo nhiều pháp bảo hơn nữa, cũng vô cùng nguy hiểm. Dù sao đối phương am hiểu thực chiến, hơn nữa rất kỳ quái, trận tỷ thí vừa rồi, đối phương cũng không sử dụng lôi điện ba màu, có lẽ chính là đang chờ trận này...

Vừa nghe lời này, những người khác cũng đều phản ứng lại.

- Đúng vậy, tiểu tử vừa rồi mặc dù bị ép bức đến tuyệt cảnh, cũng không sử dụng lôi điện lúc trước, khẳng định có âm mưu.

- Lôi Điện khắc chế thần hồn, hiện giờ tu vi hắn đã đến Đại Tông Sư, khí huyết cường đại cũng khắc chế thần hồn, cho nên cho dù là Trác Dương đi lên, chỉ sợ cũng khó thủ thắng.

- Vậy chúng ta nên làm gì? Kêu ai lên đài?

Ánh mắt Công Dương Nham đột nhiên nhìn về phía Nhạc Dương Lâu, tinh quang trong mắt chợt lóe, nói:

- Nhạc Phong chủ, ý của ngươi là...

Nhạc Dương Lâu híp mắt, nói:

- Tiểu tử kia đã liên tục ở trên đài tỷ thí năm trận, trực tiếp để cho hắn đi xuống đi. Trận tiếp theo, sẽ do lão phu đến tỷ thí với Bạch Y Sơn. Chỉ có thắng trận này, chúng ta mới có thể phản bại thành thắng, mới có thể cổ vũ sĩ khí, để cho các đệ tử tiếp tục chiến đấu.

Vừa nghe lời này, ánh mắt mấy người đều sáng ngời.

Chu Viễn Sơn nắm tay, chiến ý trong mắt lẫm liệt, vội vàng gấp gáp nói:

- Nhạc Phong chủ, lúc trước ngươi vẫn chưa ký kết sinh tử khế ước, để lão phu đến đối phó Bạch Y Sơn đi.

Nhạc Dương Lâu còn chưa nói gì, Công Dương Nham đã trầm giọng mở miệng nói:

- Cứ để Nhạc Phong chủ đi. Nhạc Phong Chủ tu vi cao hơn ngươi một cảnh giới, xuất chiến có tỷ lệ thắng trận cao hơn. Trận này, chúng ta phải thắng, tuyệt đối không được có bất kỳ tai nạn nào xảy ra.

Lúc này, Ngụy Vô Thường đột nhiên lại lộ ra hung quang nói:

- Còn nữa, Nhạc Phong chủ lên đài, có thể nhân cơ hội diệt sát Bạch Y Sơn, Bạch Y Sơn vừa chết, Đại Viêm hoàn toàn không có uy hiếp. Đến lúc đó... Hừ, toàn bộ Đại Viêm, bao gồm cả tiểu súc sinh kia, còn không phải mặc cho chúng ta thích xử lý thế nào thì xử lý thế đó sao?

Vừa nghe lời này, ánh mắt mấy người đều động, liếc mắt nhìn nhau, cũng không nói gì.

Nhạc Dương Lâu bình thản nói:

- Lão phu sẽ xem tình huống xử trí.

Trong lòng mấy người nặng nề, thoáng thả lỏng một chút.

Chỉ cần bọn họ có thể thắng được trận tỷ thí này, vậy còn có thể đổi lại một ít tổn thất, về phần những đệ tử thiên tài bị tổn thất kia, đương nhiên sẽ bắt toàn bộ Đại Viêm, đời đời trả nợ.

Vài tên trưởng lão lại thương lượng trong chốc lát, mới rút trận pháp xuống.

Nhạc Dương Lâu trực tiếp đi ra ngoài, chắp tay về phía Giả Tầm cách đó không xa, cao giọng nói:

- Cổ đảo chủ, trận tỷ thí tiếp theo, Nhạc mỗ muốn lên đài luận bàn với Bạch viện trưởng của Đại Viêm một chút.

Vừa nghe lời này, tiếng nói chuyện ồn ào bốn phía, lập tức yên tĩnh lại.

Giả Tầm nghe vậy, mặt không gợn sóng, tựa hồ đã sớm đoán được kết quả này, giọng điệu vẫn bình thản như trước:

- Nhưng thiếu niên Đại Viêm kia, vừa rồi đã nói trên đài chiến, trận tiếp theo, vẫn là hắn.

Ánh mắt Nhạc Dương Lâu nhìn về phía mọi người Đại Viêm đối diện, vẻ mặt bình thản nói:

- Lão phu đương nhiên sẽ không lấy lớn hiếp nhỏ, tỷ thí với hắn. Lời vừa rồi hắn nói trên đài chiến, có thể thu hồi. Hắn đã tỷ thí liên tục năm trận, dựa theo quy tắc tỷ thí lúc trước, hẳn cũng không có tiền lệ như vậy chứ?

Giả Tầm mặt không chút thay đổi nhìn hắn nói:

- Ý của Nhạc Phong chủ là...

Nhạc Dương Lâu lần nữa chắp tay, cung kính nói:

- Ý của Nhạc mỗ là, hắn không thể tiếp tục lên đài tỷ thí nữa, chuyện này không hợp quy củ. Đã từng tỷ thí, một người nhiều nhất chỉ lên đài ba trận, hôm nay đã để hắn tỷ thí năm trận, Nhạc mỗ cảm thấy đã đủ rồi.

Dừng một chút.

Hắn lại bình thản nói:

- Đương nhiên, nếu như hắn vẫn muốn kiên trì lên đài, Nhạc mỗ đương nhiên cũng không thể nói gì nữa, dù sao lúc trước Cổ đảo chủ đã thông qua.