Vừa nghe lời này, ngoại trừ Nguyệt Dao đứng ở trong góc, những người khác, đều là vẻ mặt khiếp sợ cùng kinh ngạc.
Đại Tông Sư hậu kỳ... Thậm chí là Quy Nhất... Đều có thể dễ dàng diệt sát??? Ngay cả Bạch Y Sơn, trên mặt cũng lộ ra vẻ khó tin, ngốc trệ một lát, không khỏi mở miệng hỏi:
- Phi Dương, rốt cuộc ngươi có chỗ dựa gì? Lại có tự tin như vậy?
Lạc Thanh Chu chắp tay nói:
- Vãn bối tạm thời phải giữ bí mật trước, đến lúc đó, tiền bối sẽ biết.
Chúng ta bây giờ thảo luận trước, nếu như trận tiếp theo, Phiêu Miểu Tiên Tông từ chối cho ta lên đài, chúng ta nên phái ai đi lên.
Bên ngoài lều.
Người tu luyện các môn phái Đại Viêm vẫn hưng phấn nghị luận như trước.
Có người nghi ngờ:
- Không phải nói, thắng năm trận là được rồi sao?
Có người thì cười lạnh nói:
- Bọn họ cảm thấy Đại Viêm chúng ta không có khả năng thắng năm trận, mới dám nói, bây giờ chúng ta thật sự thắng năm trận, bọn họ đương nhiên không dám nhắc lại.
- Vừa rồi vị Cổ tiền bối kia hình như cũng không có nhắc tới chuyện này.
- Người ta đương nhiên thiên vị Phiêu Miểu Tiên Tông.
Đệ tử trẻ tuổi của Đại Viêm đều có chút phẫn nộ bất bình.
Không riêng gì bọn họ, những người tu luyện các quốc gia khác bốn phía đài chiến cũng đều thấp giọng nghị luận.
- Lúc trước vị Nhạc Phong Chủ của Phiêu Miểu Tiên Tông kia chính miệng nói, chỉ cần Đại Viêm thắng năm trận, trận tỷ thí này coi như Đại Viêm thắng.
- Ta cũng nghe được, lúc ấy rất nhiều người nghe được, vị Cổ đảo chủ kia cũng ở đây.
- Hừ, ta đã nói rồi, thiếu niên Đại Viêm kia liên tục thắng bốn trận, ta liền đoán được, Phiêu Miểu Tiên Tông khẳng định sẽ đổi ý.
- Thật sự không biết xấu hổ, Phiêu Miểu Tiên Tông.
- Suỵt, nhỏ giọng một chút, không thấy sắc mặt của những người đó sao? Còn có vị Cổ đảo chủ Bồng Lai Tiên Đảo kia, có lẽ trong lòng cũng hướng về phía bọn họ.
- Đó là chắc chắn, Đại Viêm làm sao có thể so sánh với Phiêu Miểu Tiên Tông? Nghe nói tài nguyên tu luyện Phiêu Miểu Tiên Tông hàng năm cho Bồng Lai Tiên Đảo, mấy chiếc phi thuyền đều không chứa được, người ta đương nhiên hướng về Phiêu Miểu Tiên Tông rồi.
- Hơn nữa tam đại tiên tông, từ trước đến nay đều có thông gia, đương nhiên thiên vị lẫn nhau...
Chúng tu luyện giả thấp giọng nghị luận, tuy rằng ồn ào, nhưng vẫn truyền đến lỗ tai mọi người Bồng Lai Tiên Đảo.
Tô Triết, tu luyện Nho đạo ở Bồng Lai Tiên Đảo, nhịn không được mở miệng nói:
- Cổ sư huynh, người không thể bất tín, lúc trước Nhạc Phong Chủ của Phiêu Miểu Tiên Tông đã nói, tất cả mọi người đều nghe được. Đại Viêm đã thắng năm trận liên tiếp, dù sao cũng phải cho Đại Viêm một lời giải thích.
Lúc này, lão giả râu dài Tôn Minh ở một bên, trừng mắt nói:
- Giải thích gì với bọn họ? Dựa theo quy củ là được. Lời Nhạc Dương Lâu nói, có thể coi là quy định tỷ thí sao? Hơn nữa lúc ấy hắn nói câu kia, Cổ sư huynh vẫn chưa đáp ứng, Bạch Y Sơn của Đại Viêm cũng không tiếp lời, đương nhiên không thể coi là thật.
Tô Triết nhíu mày, còn muốn nói chuyện, Giả Tầm khoát tay áo, nói:
- Dựa theo quy tắc tỷ thí, bất kể là mười hay mười một trận, hai bên đều cần thắng sáu trận, mới xem như thắng lợi. Tô sư đệ, không cần nhiều lời.
Tô Triết trầm mặc.
Giả Tầm nhìn về phía người Cửu Thiên Dao Đài cách đó không xa, trầm ngâm một chút, nói:
- Ta đi hỏi ý kiến Lưu Vân tiên tử một chút. Dù sao lần đàm phán này của Đại Viêm và Phiêu Miểu Tiên Tông, là chúng ta cùng chủ trì.
Những người khác nghe vậy, đều gật đầu đồng ý.
Lúc này, đương nhiên phải nhìn thái độ của Cửu Thiên Dao Đài.
Mặc dù đệ tử Đại Viêm kia, tựa hồ có chút quan hệ với Cầm Dao tiên tử của Cửu Thiên Dao Đài, nhưng có quan hệ với Cửu Thiên Dao Đài, cũng không chỉ có hắn.
Người của Phiêu Miểu Tiên Tông có quan hệ với Cửu Thiên Dao Đài, đương nhiên nhiều hơn.
Nghe nói vị đại đệ tử của Lưu Vân tiên tử kia, là cháu gái ruột của nhị trưởng lão Phiêu Miểu Tiên Tông.
Quan hệ của người ta đương nhiên tốt hơn.
Giả Tầm đi đến bên cạnh Lưu Vân tiên tử, hàn huyên một câu, thở dài nói:
- Thật sự thật không ngờ, Đại Viêm lại có thể liên tục thắng được năm trận, thiếu niên kia, lợi hại.
Lưu Vân tiên tử mặt không gợn sóng, nghe vậy cũng gật gật đầu và nói:
- Đúng vậy ngoài dự đoán của mọi người.
Giả Tầm nhìn thoáng qua sắc mặt của nàng, lúc này mới nói rõ ý đồ:
- Lúc trước Nhạc Dương Lâu ở trước mặt mọi người, nói chỉ cần đệ tử Đại Viêm thắng được năm trận, coi như Đại Viêm thắng, bây giờ Đại Viêm liên tục thắng năm trận, hắn lại không dám hé răng nữa. Tiên tử cảm thấy, việc này...
Lưu Vân tiên tử bình thản nói:
- Cổ đảo chủ cứ dựa theo quy tắc tỷ thí lúc đầu là được.