- Cuối cùng vẫn là đáng tiếc...
- Nếu như nàng không có rời đi, hiện giờ hẳn là Thánh nữ của Cửu Thiên Dao Đài rồi...
Trong lòng hắn âm thầm thở dài một tiếng.
Mà lúc này.
Trong lều trại Đại Viêm, Lạc Thanh Chu đang nhanh chóng khôi phục năng lượng tiêu hao trong cơ thể.
Khối nguyên thạch trung giai mà Nguyệt tỷ tỷ cho hắn, bên trong lưu lại một nửa nguyên lực, cũng bị hắn nhanh chóng hấp thu.
Từng cỗ năng lượng mênh mông trong cơ thể bắt đầu rục rịch, giống như sóng triều cuồn cuộn.
Đây là nhắc nhở hắn một lần nữa, đã đến lúc vượt ải.
Lạc Thanh Chu vận chuyển công pháp, tạm thời ngăn chặn chúng nó, tiếp tục luyện hóa hấp thu năng lượng do linh dịch trong cơ thể mang đến.
Nam Cung Hỏa Nguyệt ngồi bên cạnh hắn, trong tay cầm một lọ thuốc mỡ, cẩn thận từng li từng tí giúp hắn bôi vết thương nứt ra trên da.
Một tia lạnh lẽo hoà trên vết thương.
Lạc Thanh Chu đã không cảm giác được đau đớn, chỉ cảm giác các huyệt khiếu cùng kinh mạch trong cơ thể, thậm chí là đan điền, đều nghẹn đến khó chịu.
Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục áp chế năng lượng xao động trong cơ thể. Nguyệt Dao không biết từ khi nào đã tiến vào, đang đứng ở bên cạnh, yên lặng nhìn hắn.
Nam Cung Hỏa Nguyệt vừa giúp hắn bôi thuốc mỡ, vừa thỉnh thoảng liếc nàng một cái, tựa hồ muốn nói chuyện, lại nhịn xuống.
Lạc Thanh Chu rất nhanh đã mở hai mắt, nhìn về phía hai người.
Nam Cung Hỏa Nguyệt cất bình thuốc, vẫn chưa rời đi, nhìn người nào đó bên cạnh lạnh lùng nói:.
- Có chuyện thì nói đi, trẫm là nương tử của hắn, cũng không phải người ngoài.
Nguyệt Dao trầm mặc một chút, nhìn hắn nói:.
- Ngươi đột phá sẽ có lôi kiếp, nhưng trận này không cần phải dùng. Ngươi có thể đột phá trước, tạm thời áp chế lôi kiếp.
Vừa nghe lời này, Nam Cung Hỏa Nguyệt đầu tiên sửng sốt, lập tức trong lòng chấn động, quay đầu, nhìn về phía Lạc Thanh Chu nói:.
- Ngươi... Ngươi sẽ đột phá? Đại Tông Sư?.
Lạc Thanh Chu gật gật đầu, nhìn thiếu nữ lạnh như băng trước mắt nói:.
- Nguyệt tỷ tỷ, lôi kiếp cũng có thể ngăn chặn sao?.
Nguyệt Dao lạnh lùng nhìn hắn, nói:.
- Lôi kiếp của ngươi, là bởi vì Lôi Linh chi căn, không phải là lôi kiếp chân chính do vượt ải, cho nên chỉ cần tạm thời ngăn cách Lôi Linh căn cùng khí tức trong cơ thể là được.
Lạc Thanh Chu thầm khẽ động, nói:.
- Sao có thể ngăn cách?.
Nguyệt Dao không trả lời, ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Hỏa Nguyệt bên cạnh.
Nam Cung Hỏa Nguyệt chớp chớp mắt, ngẩn người, mới phản ứng lại, tức giận nói:.
- Trẫm là nương tử của hắn.
Nguyệt Dao vẫn không nói gì.
Lạc Thanh Chu đành phải nói:.
- Bệ hạ, người đi ra ngoài trước đi.
Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt lại, đang muốn tức giận, Lạc Thanh Chu lại nói:.
- Thời gian của ta không nhiều lắm, trận tỷ thí tiếp theo, hẳn là sắp bắt đầu rồi.
Nam Cung Hỏa Nguyệt vừa nghe, lúc này mới đứng lên, lạnh lùng nhìn hai người một cái, bước nhanh rời đi.
Tử Hà tiên tử đang đứng ở cửa, thấy nàng đi ra, lập tức muốn đi vào.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhanh chóng đưa tay giữ chặt nàng, thấp giọng nói:.
- Không nên quấy rầy hắn, hắn đang tu luyện công pháp.
Tử Hà tiên tử nghe vậy hơi giật mình, không dám đi vào nữa.
Lúc này, đám người Trang Chi Nghiêm cùng Vân Thượng đạo nhân đang khổ não tuyển ngươi cho trận tiếp theo.
Tuy vừa rồi trước khi Lạc Thanh Chu xuống đài nói, trận tiếp theo vẫn là hắn, nhưng ai cũng biết, hắn đã bị trọng thương, hơn nữa đã kiệt sức, cuối cùng còn hôn mê, trận tiếp theo nhất định phải trực tiếp nhận thua, bằng không hắn đi lên chính là muốn chết.
Phiêu Miểu Tiên Tông liên tục thua bốn trận, trận này có lẽ phải phái ra đệ tử lợi hại nhất.
Trận trước hắn đối chiến với đệ tử Đại Tông Sư sơ kỳ, dù thắng, nhưng thắng vô cùng gian nan, là liều mạng mới thắng, trận này nhất định không được.
Thực lực chênh lệch quá nhiều, mặc dù liều mạng hơn nữa cũng vô dụng.
- Ngoại trừ Nguyệt Dao cô nương, chỉ sợ không ai có thể đi lên...
- Nhưng thực lực của Nguyệt Dao cô nương lại bị đối phương hạn chế...
Bạch Y Sơn đứng ở một bên, cũng hơi nhíu mày.
Mặc dù thiếu niên kia hoàn toàn khôi phục lại, trận này chỉ sợ cũng không có bất kỳ cơ hội nào.
Phiêu Miểu Tiên Tông tuyệt đối sẽ không cố kỵ thể diện nữa, mà tiếp tục phái đệ tử mạnh lên đài.
Đệ tử kia đã là cảnh giới Đại Tông Sư sơ kỳ, thực lực càng mạnh, chỉ sợ càng thêm đáng sợ.
Nam Cung Hỏa Nguyệt đứng ở cửa, trầm mặc không nói.
Mà lúc này.
Ở bên kia của Phiêu Miểu Tiên Tông, bất kể là mấy tên trưởng lão, hay là những đệ tử trẻ tuổi, sắc mặt đều vô cùng khó coi.
- Đại trưởng lão, bảo Trác Dương đi lên miểu sát tiểu súc sinh kia đi.
Chu Viễn Sơn nghiến răng nghiến lợi.
Công Dương Nham nhìn về phía hắn nói:.
- Nếu như đối phương lại xuất hiện một Đại Tông Sư, hoặc Nguyệt Dao vẫn có thể phát huy ra thực lực Hóa Thần Cảnh, làm sao bây giờ?.