- Nguyệt Dao, ngươi có đồng ý tuân thủ những yêu cầu Nhạc Phong chủ vừa nói không? Nếu không thể tuân thủ, vậy thì lui ra.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía thiếu nữ váy trắng trước người hắn.
Trên mặt Nguyệt Dao vẫn không có bất kỳ gợn sóng nào, đôi mắt thâm sâu kia, cũng lạnh như băng như tuyết.
Nàng khẽ gật đầu:
- Ta sẵn sàng tuân thủ.
Nhạc Dương Lâu híp mắt lại, không nói gì nữa, mà quay đầu, nhìn về Lam Lăng phía sau, thấp giọng nói:
- Có biết hôm nay nàng có tu vi gì không?
Lam Lăng âm trầm, cung kính nói:
- Lúc trước nàng rời đi, là tu vi Hóa Thần Cảnh trung kỳ, mấy năm nay không biết có đột phá hay không. Tuy thiên phú nàng rất tốt, nhưng Đại Viêm cũng không có bất kỳ tài nguyên tu luyện thích hợp nào cho nàng, ngay cả linh lộ mà nàng ỷ lại nhất càng không có. Hơn nữa nàng nửa đường chuyển đổi công pháp, tu luyện cái loại công pháp vô tình này, lại không có bất kỳ tiền lệ hay chỉ đạo nào, hơn nữa thiếu thốn các loại tài nguyên, cho nên... Đệ tử cảm thấy, nàng hẳn còn kẹt ở tu vi lúc trước...
Dừng một chút, nàng lại nhìn thân ảnh lạnh như băng kia một cái, hừ lạnh nói:
- Cho dù nàng tìm được một ít kỳ ngộ đột phá, nhiều nhất cũng là Hóa Thần Cảnh hậu kỳ. Không thể sử dụng công pháp của Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta, bản thể cũng không tới, hồn lực chỉ có thể sử dụng năm thành, hơn nữa chỉ có thể sử dụng thời gian một khắc đồng hồ... Trong trường hợp đó, nàng ta có ích lợi gì? Phong chủ, đệ tử đồng ý lên đài quyết chiến với nàng.
Lúc trước dù là ở tông môn, hay là ở bên ngoài, nàng đều bị thiên phú tu vi của đối phương, cùng với vinh quang trên đầu, thậm chí là dung mạo, đè nặng gắt gao, các loại cạnh tranh trong tông môn cũng đều thất bại thảm hại, huống hồ nàng còn là sư tỷ, trong lòng có thể không hận được sao.
Hôm nay nàng dựa vào tài nguyên tu luyện của tông môn, tu vi đã đột nhiên tăng mạnh, đương nhiên không hề sợ nàng ta nữa.
Nếu có thể đánh bại nàng ta trước mặt nhiều người như vậy, làm cho nàng ta chật vật nằm sấp dưới chân, tin tưởng ác khí trong lòng Lam Lăng nhiều năm lập tức có thể quét sạch.
Đối với việc nàng ta chủ động thỉnh chiến, Nhạc Dương Lâu còn chưa trả lời, Đại trưởng lão Công Dương Nham ở một bên đã trầm giọng nói:
- Nguyệt Dao cũng không phải là người tu luyện bình thường, năm đó thiên phú của nàng, đã kinh diễm tất cả mọi người trong tông môn. Mặc dù hiện giờ nàng không có tài nguyên tu luyện, cũng không thể thi triển toàn lực, nhưng vẫn không thể khinh thường. Tỷ thí với nàng, Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta tuyệt đối không thể thua, nhất định phải nắm chắc mười phần, nếu thua, sẽ trở thành trò cười của người tu luyện thiên hạ.
Các trưởng lão khác cũng đều gật đầu nói:
- Đại trưởng lão nói phải, quả thật không thể thua. Thua ai, cũng tuyệt đối không thể thua nàng.
Ánh mắt Công Dương Nham nhìn về phía một thanh niên áo trắng phía sau, nói:
- Trác Dương, ngươi là người mạnh nhất trong năm này, tu vi Hóa Thần Cảnh đại viên mãn, nghe sư phụ ngươi nói, ngươi chuẩn bị đột phá đại cảnh giới tiếp theo rồi đúng không?
Thanh niên áo trắng tên là Trác Dương, cung kính nói:
- Vâng.
Công Dương Nham gật gật đầu, nói:
- Vậy ngươi lên đài quyết chiến với nàng, có lòng tin không?
Trác Dương lập tức chắp tay nói:
- Đệ tử tuyệt đối không phụ kỳ vọng của các vị trưởng lão! Không cần một khắc, đệ tử có lòng tin giải quyết nàng. Là sống hay chết, chỉ dựa vào các vị trưởng lão phân phó.
Công Dương Nham hài lòng gật đầu nói.
- Được. Đến lúc đó ngươi dựa theo tình huống, tự mình quyết định. Nếu nàng ôm tâm phải chết liều mạng cùng ngươi, trực tiếp giết là được. Nếu nàng không muốn chết, ngươi tha cho nàng một mạng, đến lúc đó chờ Đại Viêm thua, chúng ta mang nàng trở về trừng phạt.
- Tuân lệnh!
Thần quang rạng rỡ trong mắt Trác Dương.
Lúc này, Bạch Y Sơn cùng Chu Viễn Sơn đều đi ký khế ước sinh tử, hạ huyết ấn.
Hai người liếc nhau.
Chu Viễn Sơn cười lạnh:
- Bạch Y Sơn, lát nữa Chu mỗ phải thỉnh giáo thần công Nho đạo mới được.
Bạch Y Sơn bình tĩnh, chắp tay nói:
- Kính xin Chu huynh hạ thủ lưu tình.
Hàn mang trong mắt Chu Viễn Sơn chợt lóe, xoay người rời đi.
Lúc này, Giả Tầm nhìn quanh một vòng, cao giọng mở miệng nói:
- Nếu tất cả mọi người đã ký kết khế ước sinh tử, như vậy, tỷ thí sẽ chính thức bắt đầu. Dựa theo quy củ trước kia, hai bên lên đài luận võ, phải cùng nhau lên đài, đồng thời, hai bên đều cần báo ra tu vi chân thật của mình trước. Nhưng hôm nay khác, thực lực hai biên có chút chênh lệch, cho nên hôm nay đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông cần lên đài trước, báo ra tu vi chân thật của mình trước. Đệ tử Đại Viêm, xem tình huống rồi lên đài, nếu như cảm thấy không nắm chắc, có thể trực tiếp nhận thua. Đương nhiên, cũng có thể tiếp tục đi lên tỷ thí...