- Quý tông nói nó bị người Đại Viêm ta cướp đi, có chứng cớ không?
Phía sau Nhạc Dương Lâu đột nhiên có một nữ tử mặc lam y đi ra, lạnh lùng nói:
- Hỏa Phượng Linh La Phiến ở chỗ Cốc sư muội nhà ta, mà Cốc sư muội nhà ta, lại bị hại ở Đại Viêm, cho nên, đương nhiên là ở chỗ Đại Viêm các ngươi.
Bạch Y Sơn nhìn về phía nàng nói:
- Cô nương có chứng cớ chứng minh vị Cốc sư muội kia của ngươi bị Đại Viêm ta giết hại? Không cần nhân chứng vật chứng, cho dù là một lời nàng gửi cho ngươi cũng được, hoặc có bảo vật có thể truy vết vị trí của nàng. Hoặc, bất kỳ vật phẩm hoặc dấu vết nào nàng ta để lại ở Đại Viêm ta.
Vừa nghe lời này, nữ tử lam y do dự một chút, lạnh mặt nói:
- Dấu vết gì cũng không có, hiển nhiên, nàng đã bị hủy thi diệt tích, ngay cả thần hồn cũng bị diệt.
Bạch Y Sơn ôn hòa nói:
- Nói như vậy, cô nương cũng không thể chứng minh vị Cốc sư muội kia của ngươi bị hại ở Đại Viêm ta, càng không thể chứng minh, Hỏa Phượng Linh La Phiến kia đang ở Đại Viêm ta. Có lẽ lúc trước nàng chỉ tới Đại Viêm một chuyến, sau đó đi nơi khác thì sao?
Nữ tử lam y lập tức nói:
- Không thể nào, nàng...
Bạch Y Sơn nói.
- Vì sao không thể? Chẳng lẽ nàng đi Đại Viêm ta, có nhiệm vụ quan trọng gì sao?
Nữ tử lam y cứng đờ không nói nên lời.
Ánh mắt mọi người, đều ý vị thâm trường nhìn nàng.
Công Dương Nham mở miệng nói:
- Hỏa Phượng Linh La Phiến đặt ở một bên trước, Long Lân Kiếm cùng Long Ngâm Kiếm kia, đều là chí bảo trong tông môn ta, nếu đã bị hủy, Bạch viện trưởng đương nhiên phải cho một câu trả lời thoả đáng.
Bạch Y Sơn dừng một chút, vẫn không tranh cãi nữa, nói:
- Được, bạch mỗ đáp ứng. Nhưng điều thứ ba, xin lỗi, thứ cho Bạch mỗ không thể đáp ứng. Đại Viêm của ta không có bất kỳ hung thủ nào, chỉ có dũng sĩ chống lại kẻ xâm nhập, cho nên, chúng ta không có bất kỳ hung thủ nào cần giao ra.
Người tu luyện bốn phía cách đó không xa nghe được, đều âm thầm kính nể trong lòng.
Đồng thời, họ cảm thán sự táo bạo của người này.
Vốn tưởng rằng hôm nay song phương đến đàm phán, thân là kẻ yếu, Đại Viêm sẽ nhường nhịn khuất nhục, không ngừng bồi tội lấy lòng, không ngờ vừa lên, lại trực tiếp đối chọi gay gắt bắt đầu mạnh mẽ nói điều kiện.
- Bạch Y Sơn này, quả nhiên to gan! Khó trách lúc trước dám một người ra tay, xuất khẩu thành kiếm, trong vạn quân lấy thủ cấp tướng địch.
- Lần này Đại Viêm cùng Phiêu Miểu Tiên Tông có lẽ sẽ hoàn toàn kết thù.
- Đắc tội Với Phiêu Miểu Tiên Tông, Đại Viêm cũng không tồn tại được bao lâu, thật cho rằng Cửu Thiên Dao Đài cùng Bồng Lai Tiên Đảo sẽ luôn che chở bọn họ sao?
- Người đọc sách, xương cốt lúc nào chả cứng, đáng tiếc, thực lực sau lưng không đủ.
Trong lòng mọi người âm thầm thổn thức không thôi.
- Bạch Y Sơn.
Sắc mặt Nhạc Dương Lâu trầm xuống, nói:
- Ngươi đừng quá đáng! Lão phu đề cập đến ba điều kiện, ngươi một cái cũng không đáp ứng! Ngươi nghĩ Phiêu Miểu Tiên Tông hôm nay đến, là để mặc cả với ngươi? Chúng ta đến đây để đòi nợ.
Bạch Y Sơn chắp tay nói:
- Đòi nợ cũng được, Nhạc Phong chủ phải giảng đạo lý. Nợ nần trả tiền, thiên kinh địa nghĩa, nhưng Đại Viêm chúng ta nợ cái gì, không nợ cái gì, các ngươi còn rõ hơn ai hết. Bạch mỗ nên cho, đương nhiên sẽ cho, không nên cho, cũng có thể nhượng bộ. Nhưng quý tông nếu muốn quá nhiều, Đại Viêm ta không thể gánh vác, Bạch mỗ đương nhiên không dám đáp ứng.
Ngụy Vô Thường cười lạnh nói:
- Muốn ngươi giao ra hung thủ mà thôi, cũng không phải muốn đất đai linh quáng Đại Viêm ngươi! Giết người của chúng ta, những người khác chúng ta sẽ không truy cứu, chỉ là bắt các ngươi giao hung thủ ra, không hề quá đáng.
Bạch Y Sơn nhìn về phía hắn nói:
- Ngụy huynh, nếu có người xâm lấn Phiêu Miểu Tiên Tông các ngươi, đệ tử trong tông môn các ngươi không sợ sinh tử, tiến lên ngăn cản, đánh chết mấy địch nhân. Sau đó địch nhân ngày hôm sau phái người đi tông môn các ngươi, bắt các ngươi giao ra đệ tử giết người kia, ngươi cảm thấy quá đáng không? Ngươi nghĩ hắn ta là kẻ giết người đáng bị trừng phạt? Hay là anh hùng nên được tông môn khen ngợi bảo vệ?
- Đương nhiên, nếu Ngụy huynh cảm thấy địch nhân quá mức cường đại, nhất định phải giao đệ tử kia ra đổi lấy bình an, vậy coi như Bạch mỗ chưa nói cái gì cả.
- Dù sao, Bạch mỗ tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện ti tiện này.
Lúc này, Liên Tuyết tiên tử Cửu Thiên Dao Đài đột nhiên mở miệng nói:
- Bạch viện trưởng nói rất hay.
Mấy Nho giả khác, dù cũng muốn mở miệng trợ giúp một tiếng, nhưng suy nghĩ bối cảnh nhà mình, chỉ đành bỏ qua.
Bọn họ đều là tiểu gia tiểu hộ, không đắc tội được Phiêu Miểu Tiên Tông.
Tuy cá nhân bọn họ không sợ, nhưng bọn họ không muốn liên lụy quốc gia hoặc tông môn của mình.