- Huống hồ, chúng ta cũng chỉ vì bị xâm lấn tự bảo vệ mình mà thôi, cũng không có sai.
Vừa nghe lời này, một lão giả to lớn đứng bên cạnh Nhạc Dương Lâu, nhất thời tức giận nói:
- Ngươi giết nhiều người của Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta như vậy, còn dám nói không sai? Bạch Y Sơn, ngươi đừng ỷ mình có bằng hữu Nho giáo khác làm chỗ dựa, Phiêu Miểu Tiên Tông ta phải sợ ngươi? Nợ tiền trả tiền, giết người trả mạng! Bồi thường không nổi tài nguyên tu luyện thì thôi, vậy thì mất mạng! Một mạng đổi một mạng! Chúng ta cũng không ghét bỏ mạng người Đại Viêm các ngươi! Chỉ cần là người tu luyện Đại Viêm, ai cũng đều có thể.
Trang Chi Nghiêm đột nhiên nhìn hắn cười lạnh nói:
- Chu Viễn Sơn, ngươi đi ra ngoài đắc ý vênh váo, vấp phải đá liền lên mặt bất bình, muốn huỷ toàn bộ đại địa? Ngươi đi trộm gà chó người ta không được còn bị cắn, còn trách người ta không đóng cửa nhốt gà nhốt chó, còn muốn người ta bồi thường cho ngươi? Trong mắt ngươi, đó là lỗi của người khác, phải không? Ngươi đường đường là trưởng lão của Phiêu Miểu Tiên Tông, lại có thể nói những lời như vậy, thật sự khiến lão phu phải cười chết.
Chu Viễn Sơn nhất thời giận tím mặt:
- Trang Chi Nghiêm! Lão thất phu nhà ngươi cũng dám hét thẳng mặt ta?
Trang Chi Nghiêm cười lạnh nói:
- Ai đang hét, ai thẹn quá hóa giận, mọi người thấy rõ ràng.
Chu Viễn Sơn đỏ bừng mặt, mắt trợn tròn, nắm chặt tay, liền muốn động thủ.
Tính tình hắn từ trước đến nay vẫn luôn nóng nảy, ở tông môn nhà mình cũng không ai dám nói chuyện với hắn như vậy, huống chi đối diện chỉ là một tiểu nhân vật như con kiến hôi.
- Lão thất phu, dám đánh một trận cùng lão phu.
Hắn giận dữ quát một tiếng.
Trang Chi Nghiêm lắc đầu, nói thẳng:
- Lão phu không dám.
- Được rồi! Vậy thì chúng ta sẽ đến... Hả?
Chu Viễn Sơn sửng sốt, cơ bắp trên mặt co giật không ngừng, chỉ thấy y bào hắn phồng lên, tựa hồ muốn mạnh mẽ động thủ.
Lúc này, người của Cửu Thiên Dao Đài và Bồng Lai Tiên Đảo đều nhìn hắn một cái.
Đại trưởng lão Công Dương Nham của Phiêu Miểu Tiên Tông, lập tức quát lớn:
- Chu sư đệ, đừng làm càn.
Chu Viễn Sơn nắm chặt nắm tay nói:
- Sư huynh, bọn họ...
- Lui ra!
Trong mắt Công Dương Nham bỗng lộ ra hai đạo hàn mang.
Chu Viễn Sơn thấy hắn tức giận, chỉ đành cắn răng, buông nắm đấm ra, cúi đầu, lui xuống.
Sắc mặt Công Dương Nham âm trầm, lại nhìn chằm chằm hắn một lát, mới vội vàng cáo lỗi về phía mấy vị tiên tử của Cửu Thiên Dao Đài, cùng người Bồng Lai Tiên Đảo nói:
- Tính tình Chu sư đệ từ trước đến nay vẫn luôn không tốt, lại tu luyện công pháp Hoả Bộc Kim Cương, cho nên dễ giận, vừa rồi thật sự vô lễ, làm cho chư vị tiên tử cùng huynh trưởng chê cười.
Giả Tầm ở Bồng Lai Tiên Đảo khoát tay áo, nói:
- Không sao, các ngươi tiếp tục thương lượng đi.
Công Dương Nham nhìn về phía nho sinh áo trắng trước mắt, nói:
- Bạch viện trưởng, nói như vậy, điều đầu tiên Nhạc Phong chủ vừa rồi nói, Đại Viêm các từ chối toàn bộ, đúng không?
Ánh mắt Bạch Y Sơn chợt lóe, chắp tay nói:
- Đương nhiên không phải từ chối toàn bộ. Nếu quý tông nguyện ý đến trao đổi với Đại Viêm ta, Đại Viêm ta đương nhiên cũng sẽ không làm lơ. Những đệ tử cùng trưởng lão quý tông ngã xuống, Đại Viêm ta nguyện ý giải quyết hậu quả, bồi thường cho người nhà.
Vừa nghe lời này, người của Phiêu Miểu Tiên Tông đều hừ lạnh một tiếng.
Bạch Y Sơn trầm ngâm một chút, lại nói:
- Bạch mỗ nguyện ý xuất ra năm kiện pháp bảo, một kiện linh bảo bồi thường.
Nhạc Dương Lâu cười lạnh một tiếng, nói:
- Bạch viện trưởng, ngươi có thể biết, những đệ tử tinh anh cùng trưởng lão, hao phí bao nhiêu tâm huyết cùng tài nguyên tu luyện của tông môn chúng ta? Một chút bồi thường này của ngươi, đủ sao?
Bạch Y Sơn nhìn về phía hắn, không kiêu ngạo không siểng nịnh nói:
- Đương nhiên không đủ, Bạch mỗ bồi thường những thứ này, quý tông đương nhiên chướng mắt. Nhưng đây cũng là một mảnh tâm ý của Bạch mỗ.
Nhạc Dương Lâu tựa hồ khinh thường nói chuyện cùng hắn, ánh mắt nhìn về phía đại trưởng lão nhà mình.
Công Dương Nham trầm ngâm một chút, nói:
- Là bọn họ có sai trước, những bồi thường này của Bạch viện trưởng, quả thật có tâm. Chẳng qua, vài tên đệ tử trong đó có huynh đệ tỷ muội ở tông môn ta tu luyện, hy vọng Bạch viện trưởng có thể bồi thường thêm năm mươi khối nguyên thạch, cái này hẳn là không quá đáng nhỉ?
Bạch Y Sơn khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút, liền gật đầu nói:
- Được, Bạch mỗ đáp ứng.
Công Dương Nhan nhìn hắn nói:
- Vậy điều thứ hai thì sao?
Bạch Y Sơn chắp tay nói:
- Long Ngâm kiếm của quý tông, Long Lân kiếm, theo Bạch mỗ biết, đã bị hủy diệt trong chiến đấu. Nói vậy chỗ quý tông cũng không thể đòi lại. Về phần Hỏa Phượng Linh La Phiến, Bạch mỗ tự mình truy xét một chút, cũng không phát hiện dấu vết của nó.