Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2446 - Bí mật của Nguyệt tỷ tỷ và Tiểu Nguyệt, khủng hoảng của Nguyệt tỷ tỷ (2)




- Ồ...

Lạc Thanh Chu sửa sang lại quần áo, nói:

- Vậy thần cáo lui trước.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn hắn nói:

- Ngươi chuẩn bị đi đâu?

Lạc Thanh Chu suy nghĩ một chút, nói:

- Trước tiên trở về Lăng Tiêu tông luyện quyền, hai ngày sau, lại đến dưới lòng đất tu luyện. Hy vọng rằng trị số trên Giám Thể Thạch có thể tăng lên nhanh hơn.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nói.

- Hiện tại là bao nhiêu?

Lạc Thanh Chu thở dài nói:

- Tông Sư hậu kỳ, tiến trình sáu. Phân thần cảnh hậu kỳ, tiến trình tám. Mấy ngày trước tiến vào lòng đất, Tông Sư hậu kỳ, tiến trình hai, tu luyện vẫn quá chậm.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nghe vậy cứng đờ, khóe miệng không khỏi co giật vài cái:

- Ngươi có thể đừng nghiêm trang khoe khoang nữa không?

Lạc Thanh Chu:

- ?

Nam Cung Hỏa Nguyệt lườm hắn một cái, nói:

- Tiến độ như ngươi, chỉ sợ toàn bộ Đại Viêm, cả Cửu Châu đại lục cũng tìm không thấy mấy người. Mặc dù những đệ tử thiên tài của tam đại tiên tông, có được linh quáng lớn hơn, cũng chưa chắc đã so được với ngươi mấy ngày này. Ngươi có biết, đại đa số người tu luyện, khổ sở tu luyện hai ba năm, ngay cả hai điểm tiến trình cũng không có?

Lạc Thanh Chu kinh ngạc nói:

- Khó khăn như vậy sao? Nhưng lúc trước ta tu luyện, vẫn rất nhanh.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhịn không được dùng một cước đá về phía hắn, tức giận nói:

- Ngươi lại khoe khoang.

Lạc Thanh Chu nắm lấy đôi chân ngọc mềm mại của nàng, vẻ mặt vô tội nói:

- Thần thật sự không khoe khoang, từ khi thần tu luyện tới nay, cảm giác bây giờ là chậm nhất. Cho nên thần cảm thấy linh quáng chi tâm... Cũng chỉ như thế...

Nam Cung Hỏa Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn hắn, vốn muốn nổi giận, cẩn thận suy nghĩ, lại phát hiện tên này nói đều là sự thật.

Nàng biết hắn ta từ rất sớm.

Lúc trước hắn cũng chỉ mới ở cảnh giớ Dạ Du và Võ Sinh, thời gian ngắn ngủi một hai năm, bây giờ đột nhiên đã là một trong những vợ ngươi tồn tại đứng đầu Đại Viêm, một đường thông suốt không trở ngại, không có bất kỳ bình cảnh nào, tốc độ thăng cấp, có thể nói là yêu nghiệt...

- Đi thôi đi, mau trở về Lăng Tiêu Tông ngươi khoe khoang đi, trẫm hiện tại không muốn nhìn thấy ngươi tiện nghi còn khoe khoang, tiểu nhân đắc chí.

Nàng trực tiếp rụt chân về, lạnh mặt đuổi đi.

Trước khi Lạc Thanh Chu rời đi, vẫn trịnh trọng nói cảm tạ:

- Đa tạ bệ hạ tín nhiệm, đa tạ linh quáng chi tâm của bệ hạ. Thần cho dù là tiểu nhân, cũng là tiểu nhân trung thành và tận tâm với bệ hạ, với Đại Viêm. Năm ngày sau, thần nhất định sẽ cùng bệ hạ đi biên cảnh, bảo vệ tất cả lợi ích của Đại Viêm ta! Dù máu có bắn tung tóe tại chỗ, cũng không tiếc.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Chỉ là vì đi cùng trẫm thôi sao? Nếu ngươi thật sự muốn máu bắn tung tóe tại chỗ, cũng không chỉ vì trẫm chứ?

Lạc Thanh Chu nói.

- Vì Đại Viêm ta, vì dân chúng Đại Viêm.

Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nhạo một tiếng, chế nhạo nói:

- Được rồi, đến lúc đó trẫm tặng một thái giám làm nô bộc cho Phiêu Miểu Tiên Tông, ngươi nhớ rõ máu bắn tung tóe tại chỗ cũng phải cứu thái giám kia trở về.

- Bệ hạ, thời gian không còn sớm, ngài nên đi lên triều, thần xin cáo lui trước.

Lạc Thanh Chu xoay người rời đi.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nhìn bóng lưng hắn, đợi sau khi hắn đi ra cửa, lại yên tĩnh hồi lâu, mới nhìn về phía bảo điệp đưa tin trong tay, lẩm bẩm nói:

- Sư tỷ, nếu ngày đó, bọn họ thật sự muốn mang ngươi đi... Xin lỗi, ta chắc chắn sẽ không đặt cược toàn bộ số phận của Đại Viêm vào. Nhưng hắn, có thể vì ngươi mà liều mạng... Hắn là phu quân của trẫm, là hy vọng của trẫm, cũng là hy vọng của cả Đại Viêm, trẫm tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn hắn chết, cho nên, trẫm rất mâu thuẫn...

Lạc Thanh Chu trở lại Tần phủ, bồi Tần nhị tiểu thư một buổi sáng.

Buổi trưa, lại cùng cả nhà ăn cơm trưa.

Nhạc mẫu đai nhân bởi vì chuyện làm ăn, ăn cơm xong liền vội vàng rời đi, lúc ăn cơm cũng không nói chuyện với hắn.

Chuyện Tần nhị tiểu thư ngày đó nói, không biết có phải thật hay không. Đương nhiên, hắn cũng không dám hỏi.

Sau bữa trưa.

Hắn cùng Tần nhị tiểu thư trở lại phòng, thu linh dịch của Nhật Nguyệt bảo kính, lại quan sát tình huống trong nhẫn trữ vật một chút.

Cây tiểu thụ thần bí kia sinh trưởng rất nhanh, hiện tại đã cao hơn hai thước.

Đồng thời, nụ hoa trên cành cây cũng càng lúc càng lớn.

Thoạt nhìn, tựa hồ đã sắp nở rộ.

Tuy rằng linh dịch rất trân quý, hắn vẫn tưới cho nó hai giọt.

Làm xong việc này.

Hắn lại thần hồn xuất khiếu, đi vào thân thể tiểu Hỏa Hồ, cùng Hoa Cốt nói chuyện một hồi, nói cho nàng biết chuyện thân thể, còn đem lời Nguyệt tỷ tỷ nói cho nàng.

Hoa Cốt nghe được mình rất nhanh sẽ có cơ hội thần hồn trở về cơ thể, lúc đó sẽ chân chính sống lại liền mừng đến phát khóc.