Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2340 - Thiếu niên tàn bạo, giúp tiên tử Cửu Thiên Dao Đài phá trận (4)




La Thường đột nhiên nhìn chằm chằm vào thân ảnh phía sau nam tử gầy gò, tia lạnh trong mắt chợt lóe, cười lạnh nói:

- Thì ra là người của Tu La Môn.

Lúc trước đi sơn động bên kia tìm Tử Hà, nàng đã gặp qua nữ tử này.

Dù lúc này nàng không có mái tóc hồng, quần áo cũng thay đổi, mặt cũng che đi, nhưng đôi mắt màu lam kia, lại cực kỳ bắt mắt.

Nữ tử họ Tề thấy đã bị nàng nhận ra, lập tức dùng vẻ hận ý cắn răng nói:

- Thì sao? Tu La Môn ta và Bạch Liên Tông là môn phái thân thiết, hôm nay mấy người các ngươi chắp cánh cũng khó thoát, nếu thức thời, thì theo chúng ta đi bên kia, đừng ở đây quấy rầy tiên tông người ta phá trận.

Ai ngờ đúng lúc này, Tử Hà tiên tử lập tức hô lớn:

- Mọi người mau đến, người của Tu La Môn và Bạch Liên Tông nói bọn họ biết trận pháp này, còn nói người của Cửu Thiên Dao Đài căn bản không phá được trận pháp.

Vừa nghe lời này, ánh mắt của người tu luyện trong sơn cốc, cùng với năm tiên tử Cửu Thiên Dao Đài trên sườn núi đều nhìn qua.

Nữ tử họ Tề cùng sáu tên nam nhân mặc bạch bào của Bạch Liên Tông đều biến sắc.

Nữ tử họ Tề cuống quít giải thích:

- Mọi người đừng nghe nàng nói bậy chúng ta hoàn toàn không hề nói mấy lời này.

Lập tức lại cuống quít nhìn về phía năm người trên sườn núi:

- Các vị tiên tử, chúng ta có thể thề với trời, chúng ta hoàn toàn không nói những lời này. Nữ tử này đang vu khống chúng ta.

Trong sân bỗng trở nên im ắng.

Trên sườn núi, nữ tử mặc váy hồng cầm ngọc thạch kia, đột nhiên đi về phía bọn họ dưới ánh mắt mọi người.

Nữ tử họ Tề cùng sáu người Bạch Liên Tông đều run lên, sắc mặt trắng bệch.

Nữ tử váy hồng đi xuống sườn đồi, lăng không đi tới trước mặt bọn họ.

Nhưng cũng không nhìn bọn họ một cái, mà là nhìn về phía thiếu niên bị bọn họ vây ở giữa, ánh mắt và ngữ khí đều không hề có chút gợn sóng nào:

- Ta đã hỏi sư tỷ, nàng không cho.

Dứt lời, nàng ném cho hắn một bình ngọc, nói:

- Ngươi cầm bình Linh Lộ này đi.

Nói xong, nàng chuẩn bị rời đi.

Lạc Thanh Chu tiếp nhận Linh Lộ, đột nhiên nói:

- Tiên tử dừng bước, trận pháp thượng cổ này, có lẽ tại hạ có thể giúp ngài cung cấp một ít tin tức.

Vừa nghe lời này, nữ tử váy hồng hơi giật mình một chút, nói:

- Hử?

Lạc Thanh Chu lập tức nói:

- Tiên tử vừa rồi tìm ra hai vị trí chữ vàng, một ở nam, một ở bắc, theo thứ tự là chữ “Khảm” và chữ “Chấn”. Nếu như tại hạ không đoán sai, các hướng khác cũng có mấy chữ vàng cùng long ảnh, theo thứ tự là “Càn”, “Khôn”, “Đoài”, “Ly”, “Cấn”, “Tốn”, tổng cộng tám chữ, người đời gọi là bát quái.

Ánh mắt nữ tử váy hồng khẽ động, trên gương mặt bị mạng che mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nàng nhớ trong quyển sách kia, hình như cũng ghi lại mấy chữ này, nhưng bởi vì cuốn sách không trọn vẹn, phía trên chỉ ghi sáu chữ, phía sau không còn nội dung nữa.

Nàng nhìn thiếu niên trước mắt, yên lặng một chút, nói:

- Ngươi theo ta lên.

Lạc Thanh Chu vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Nữ tử váy hồng lại nhìn hắn một cái, lập tức, ánh mắt nhìn về phía nữ tử họ Tề cùng sáu người Bạch Liên Tông.

Sáu người Bạch Liên Tông, cuống quít lui ra ngoài mấy chục thước.

Nam tử gầy gò tên Bắc Thạch kia, cuống quít ở xa xa chắp tay bồi tội nói:

- Tiên tử đừng tức giận, chúng ta chỉ tới đây để nói chuyện cùng mấy vị bằng hữu Đại Viêm này mà thôi, tuyệt đối không có ý mạo phạm.

Nữ tử họ Tề sắc mặt trắng bệch, đang muốn lui ra bỗng lồng ngực nổ vang một tiếng, một quyền mang theo lôi điện màu đỏ đột nhiên sáng lên, nắm đấm của Lạc Thanh Chu đã lặng lẽ tích lũy đủ lực lượng, đột nhiên nện vào ngực nàng.

Tiếng đánh lén và tiếng nổ đột ngột này khiến mấy người La Thường hoảng sợ.

Ngay cả nữ tử váy hồng của Cửu Thiên Dao Đài, trên người cũng đột nhiên xuất hiện một tầng hào quang màu hồng.

Bịch.

Nữ tử họ Tề vốn đã bị thương, lại bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Không đợi nàng rơi xuống đất, thần hồn Lạc Thanh Chu xuất khiếu, đột nhiên nện một quyền vào ngực nàng.

Bụp bụp bụp.

Trong phút chốc, mấy trăm nắm tay như cuồng phong bão táp nện lên người nàng.

Lập tức, hàn mang chợt lóe, một thanh phi kiếm đen kịt như mực bắn ra, thừa dịp thân thể nàng bị thương nặng, thần hồn đờ đẫn, vòng bảo hộ chưa kịp kích hoạt, trong nháy mắt đã cắt đứt đầu nàng.

Roẹt.

Lúc này, lại có một lôi điện màu tím sáng lên.

Đầu người nữ tử họ Tề vừa rơi xuống đất, thần hồn cũng theo đó hóa thành tro tàn.

Oanh.

Lạc Thanh Chu lại đánh ra một quyền hỏa diễm, trực tiếp thiêu sạch sẽ xác và vật liệu của nàng.

Làm xong những thứ này, hắn xoay người bay trở về, thần hồn trở về cơ thể.

Một màn này, đều khiến những người khác kinh hãi.