Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2318 - Mạnh hôn Nguyệt tỷ tỷ, sư phụ mất tích (2)




- Lúc ta đi ra ngoài, nhìn thấy hai thi thể, đều là cao thủ Tông Sư hậu kỳ... Khi ta trở về, hai cái xác... Chỉ còn lại đầu, thịt trên người đều không thấy...

Khóe mắt Lạc Thanh Chu co giật một chút, vội vàng lấy bảo điệp đưa tin ra, gửi tin nhắn cho sư phụ.

La Thường lại nhẹ giọng an ủi nói:

- Tử Hà có lẽ đi tìm Trang tiền bối, ngươi không cần quá lo lắng. Chờ đến tối nếu nàng còn chưa trở về, ta lại ra ngoài tìm.

Lạc Thanh Chu nắm bảo điệp đưa tin, trầm giọng nói:

- Làm phiền tiền bối.

La Thường không nói gì nữa, đứng dậy rời đi, đi ra khỏi hang động.

Lưu Ly từ bên ngoài tiến vào, đưa cho hắn một quả, nói:

- Sở sư huynh, đây là linh quả Tiên Vân Các chúng ta trồng, ngươi nếm thử.

- Đa tạ.

Lạc Thanh Chu nhận trái cây, nhíu mày suy nghĩ chuyện xảy ra.

Lưu Ly nhìn hắn một cái, không quấy rầy hắn, xoay người rời đi.

Chẳng bao lâu trời tối.

Tử Hà tiên tử vẫn chưa trở về.

La Thường đi vào, ngưng trọng nói:

- Các ngươi ở chỗ này, tuyệt đối không được đi ra ngoài, ta sẽ ra ngoài tìm.

Lưu Ly lo lắng nói:

- Sư phụ, người phải cẩn thận.

La Thường gật gật đầu, bước nhanh rời đi.

Mấy người lo lắng chờ đợi ở trong động.

Một canh giờ sau.

La Thường trở về, cánh tay bên phải có thêm một vết thương, thở dài một hơi nói:

- Vẫn không tìm được Tử Hà, trên đường gặp phải một tu sĩ Ma tông ngăn đường. Đối phương là Tông Sư hậu kỳ, ta vứt bỏ một cái pháp bảo, mới trốn trở về.

Lưu Ly vội vàng đi qua, giúp nàng băng bó vết thương.

Lạc Thanh Chu dù trong lòng rất sốt ruột, nhưng chỉ đành khuyên nhủ:

- Tiền bối không cần đi ra ngoài nữa, sư phụ nếu không có vấn đề gì sẽ tự mình trở về. Nếu xảy ra chuyện, mặc dù tiền bối đi, cũng vô ích, không công tặng thêm một mạng.

La Thường ngồi xuống, nhíu mày nói:

- Hiện tại trong cốc chỗ nào cũng nguy hiểm, ngoại trừ trận pháp thỉnh thoảng sẽ công kích ra, còn có quái vật không biết chạy từ đâu ra. Nguy hiểm nhất, là những tu sĩ cướp đoạt thức ăn. Ai, hy vọng Tử Hà không xảy ra chuyện.

Lạc Thanh Chu trầm mặc.

Hắn quyết định đêm nay thần hồn xuất khiếu ra ngoài xem thử.

Hiện tại thân thể hắn cũng đã khôi phục một phần, chỉ cần thần hồn không đi ra ngoài quá lâu, hẳn sẽ không có vấn đề gì.

Lúc này, Du Ngư Ngư tỉnh dậy nói:

- La tiền bối, đêm nay các ngươi nghỉ ngơi, vãn bối đi ra cửa canh giữ.

La Thường gật gật đầu, dặn dò:

- Phải cẩn thận, nếu có vấn đề gì phải lập tức gọi chúng ta.

Du Ngư Ngư đáp ứng một tiếng, ra khỏi hang động.

Đêm khuya vắng vẻ.

Ba thầy trò La Thường đều nằm xuống.

Lạc Thanh Chu nhắm mắt, lại ngồi một lát, mới thần hồn xuất khiếu.

Có trận pháp trên bầu trời sơn cốc.

Hắn không dám bay quá cao, sau khi ra khỏi hang động, chậm rãi phi hành về phía trước.

Đồng thời, phi hành được một khoảng, hắn sẽ lấy bảo điệp đưa tin ra, gửi tin nhắn cho sư phụ.

Nếu như khoảng cách đủ gần, sư phụ hẳn có thể nhận được.

Đợi hắn đi tới mộ kiếm thượng cổ kia, đột nhiên phát hiện bên ngoài mộ kiếm có hai thân ảnh đang đứng.

Hai người đều mặc hắc bào.

Một trung niên, một thanh niên.

- Sư phụ, trận pháp của mộ kiếm này đã bị phá hủy, vì sao bảo kiếm bên trong còn chưa xuất hiện?

- Hừ, ngươi làm sao biết nó chưa xuất hiện? Có lẽ đã bị lấy đi từ lâu rồi.

- Vậy chúng ta còn có thể đi vào lựa chọn không?

- Ngươi có thể đi vào thử. Kiếm trận bị phá hủy, nhưng có thể bảo đảm không còn trận pháp khác không?

- Ai, chúng ta tiến vào còn chưa lấy được gì, mà đã mất mấy người, bây giờ lại bị trận pháp vây ở sơn cốc này, chẳng lẽ thật sự giống như người ở Bồng Lai Tiên Đảo nói, cần trăm năm sau mới có thể đi ra ngoài?

- Lão thất phu kia nói, cũng chưa chắc đã thật. Lúc trước khi chúng ta bị nhốt trong mộ kiếm này, lão thất phu kia không phải nói, chúng ta chắc chắn phải chết sao? Cuối cùng không phải vẫn ra ngoài sao?

- Cũng đúng. Sư phụ, thiếu niên phá trận kia thoạt nhìn cũng có chút bản lĩnh, lại có thể hấp thu lực lượng kiếm trận làm của mình, cũng không biết là công pháp thần kỳ gì?

- Không cần hâm mộ, đó là công pháp dâng mạng, không thấy hắn đã phế sao? Nhiều lực lượng cường đại như vậy tiến vào thân thể, đừng nói là tu vi Tông Sư sơ kỳ của hắn, cho dù tu vi có là Đại Tông Sư cũng không chịu nổi. Đi thôi, đi xem có con mồi nào khác không. Nếu tạm thời không thể đi ra ngoài, vậy phải nghĩ cách để lưu trữ một số thực phẩm.

- Vâng. Sư phụ, nữ tử kia còn chưa nói thật sao?

- Hừ, lát nữa trở về lại thẩm vấn nàng, xem miệng nàng cứng, hay roi của bản tôn cứng hơn.

Sư đồ hai người vừa nói, vừa rời đi.

Trong lòng Lạc Thanh Chu trầm xuống, lập tức thi triển Liễm Tức Thuật Nguyệt tỷ tỷ truyền thụ, lặng yên không một tiếng động đi theo phía sau.