- Ba màu mào?
Lạc Thanh Chu đột nhiên theo bản năng hỏi.
Hắn vội vàng ngẩng đầu lên từ dưới ngọn núi của Tử Hà tiên tử, nhìn về phía bầu trời.
La Thường nhìn vòng xoáy hắc động kia, nói:
- Màu tím, màu đỏ, hình như còn có màu đen...
Lạc Thanh Chu: - ...
Lúc này, bảo điệp đưa tin trên người hắn đột nhiên rung lên.
Hả?
Hắn lập tức quay đầu, nhìn về phía hai người phía sau.
Lưu Ly đang ngửa đầu, vẻ mặt ngưng trọng nhìn bầu trời đêm.
Mà Bạch Vi Nhi đứng ở phía sau nàng cũng ngửa mặt lên, nhìn bầu trời đêm, trong đôi mắt lạnh như băng kia, phản chiếu màu sắc của lôi điện.
Lạc Thanh Chu không có thời gian đoán mò nữa.
Hắn lập tức lấy bảo điệp đưa tin ra, nhìn lại.
Quả nhiên lại là Nguyệt tỷ tỷ gửi tới: 【 Lực lượng mà ngươi hấp thụ hẳn là quá mạnh. Nếu còn chưa bạo thể, chúc mừng ngươi, ngươi sắp thăng cấp được rồi. Bởi vì cỗ lực lượng mà ngươi nói, đã giúp ngươi mở rộng kinh mạch và huyệt khiếu. Sau này, ngươi có thể chịu đựng hấp thụ nhiều năng lượng hơn 】
【 Bởi vì liên quan đến Lôi Linh Căn, bây giờ mỗi lần ngươi thăng cấp hẳn đều sẽ có lôi kiếp. Nhưng ngươi có thể thuận tiện hấp thu nó, bồi bổ cho Lôi Linh Căn của ngươi 】
【 Nếu như sau khi hấp thu đầy đủ, còn có thể lập tức phóng thích ra, uy lực bộc phát lúc đó sẽ gấp nhiều lần lôi kiếp 】
Lạc Thanh Chu ngẩng đầu, lại nhìn về phía hai người phía sau cùng những người khác.
Nguyệt tỷ tỷ có thể lập tức gửi nhiều tin nhắn như vậy.
Hơn nữa hình như cũng đã biết, bây giờ hắn đang đối mặt với lôi kiếp, thậm chí còn nói cho hắn biết cách đối địch.
Giờ khắc này, hắn càng thêm khẳng định, Nguyệt tỷ tỷ ở bên cạnh.
Tất nhiên rồi.
Xem tình huống, Nguyệt tỷ tỷ khẳng định sẽ không thừa nhận.
- Xong rồi...
Lúc này, âm thanh La Thường đột nhiên run rẩy.
Những người khác cũng đều tái mét.
Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn lại.
Vòng xoáy hắc động trên bầu trời đã tích tụ ra một quang cầu lôi điện thật lớn, đồng thời, càng nhiều lôi điện ngưng tụ phía sau quang cầu kia.
Một cỗ khí tức khủng bố của lôi điện bao phủ toàn bộ thiên địa.
Mấy thân ảnh đang kịch liệt chiến đấu trên đỉnh tháp, cũng đột nhiên ngừng lại, nhanh chóng bay trở lại trong tháp.
Giờ khắc này, trong thiên địa, đột nhiên trở nên tịch mịch.
Ngay cả tiếng sấm, tiếng bão táp cũng đột nhiên biến mất.
Ánh mắt của tất cả sinh vật trên mặt đất tựa hồ đều nhìn về phía quang cầu lôi điện cực lớn khủng bố trên bầu trời.
Quái vật trong con sông đen thui xa xa kia, giờ phút này cũng đều rụt vào bùn dưới đáy sông run rẩy.
Những con trùng đen trong mộ cũng đều kinh hoảng thất thố chui vào lòng đất, biến mất không thấy.
Những quái vật bộ dáng dữ tợn trong núi rừng, cũng trốn ở động phủ, kinh hồn sợ hãi.
Oanh!
Một tiếng sấm, kinh thiên động địa.
Toàn bộ thiên địa, đều vì nó mà chấn động.
Quang cầu lôi điện khổng lồ kia đột nhiên đi ra khỏi vòng xoáy hắc động, hung hăng đập xuống phía dưới.
Lập tức, không ngừng nổ tung ở giữa không trung, hóa thành vô số lôi điện thô to, trong nháy mắt đã bao phủ một vùng mấy chục dặm xung quanh ngọn tháp đen.
Mà ngay vị trí trung tâm của biển lôi điện chính là ngọn tháp đen.
Trong đó lôi điện ba màu là lớn nhất, toàn bộ đều nhào về phía ngọn tháp đen, giống như cự thú nổi giận, gầm thét mà nhào xuống.
Oanh!
Đỉnh tháp quả nhiên có bảo vật tránh sấm sét.
Làn sóng lôi điện đầu tiên bị chặn lại.
Nhưng đợt lôi điện thứ hai xuống, viên bảo châu trên đỉnh tháp, đột nhiên kêu rên một tiếng, vỡ vụn.
Toàn bộ đỉnh tháp, lập tức bị lôi điện đập nát.
Oanh! Ầm ầm! Ầm ầm!
Sấm sét rậm rạp, ầm ầm nhào xuống.
Toàn bộ trời đất tối đen, đều bị lôi điện chiếu sáng, giống như ban ngày.
Mấy thân ảnh trốn dưới đỉnh tháp, cũng cuống quít lấy ra pháp bảo phòng ngự của mình, vừa ngăn cản, vừa hốt hoảng bay xuống phía dưới.
Mà đám người La Thường trốn ở phía dưới ngọn tháp, cũng đều kinh hồn sợ hãi.
- Không sao, trời sụp có người cao hơn che giúp. Ngọn tháp này cao như vậy, hơn nữa thoạt nhìn có rất nhiều bảo vật, chúng ta chỉ cần trốn ở chỗ này không đi ra ngoài, lôi điện sẽ đánh không được chúng ta.
La Thường thấy sắc mặt mọi người trắng bệch, vội vàng an ủi, cũng giống như đang tự an ủi mình.
Oanh——-.
Ai ngờ đúng lúc này, một cái lôi điện gần như còn lớn hơn cả ngọn tháp, đột nhiên nhào xuống, trong nháy mắt đã đánh thủng cả ngọn tháp, vừa hay đánh về phía mấy người bọn họ.
- A——-
La Thường kêu thảm thiết một tiếng, cho rằng mình chắc chắn phải chết.
Những người khác, cũng bị lôi điện to sáng chói mắt này chiếu tới mà không mở được mắt, thần hồn cứng đờ, nhắm mắt chờ chết.
Giờ khắc này, thân thể mọi người đều cứng ngắc, thần hồn chờ chết, trong đầu trống rỗng.
Bạch!
Ai ngờ đúng lúc này, lôi điện khủng bố đang nhào về phía mọi người, đột nhiên biến mất.