Phía trước, biển mây nhô lên.
Một chiếc phi thuyền màu đen, treo cờ đầu lâu màu đỏ tươi, từ trong biển mây chậm rãi xuất hiện, dừng ở phía trước.
Đứng ở mũi thuyền là một nam tử đầu trọc thân hình cao lớn, làn da ngăm đen.
Nam tử đầu trọc vai vác thiết chuỳ, cao giọng mở miệng nói:
- Bằng hữu đối diện, chúng ta lưu lạc man hoang, nhà có già trẻ, quần áo không đủ che thân, ăn không no bụng, hôm nay may mắn gặp được các vị, có thể bố thí chút tiền tài cho chúng ta, để chúng ta trở về mua chút đồ ăn và quần áo không?
Âm thanh cuồn cuộn truyền đến, giống như sấm chớp, vang vọng khắp bầu trời đêm.
Đám người Lạc Thanh Chu đang tu luyện trong phi thuyền, trong lòng rùng mình, ra khỏi khoang thuyền.
Hai chiếc phi thuyền, đều ngừng lại.
Tất cả mọi người trên thuyền, đều cách tầng mây mỏng, đánh giá lẫn nhau.
Nam tử đầu trọc trần trụi nửa người trên, cơ bắp rắn chắc, lực lượng tràn đầy.
Đằng sau hắn ta, còn có hơn mười hán tử dáng người rắn chắc, cầm vũ khí, như hổ rình mồi.
Những người này nhìn mạnh mẽ và hung dữ, cơ bắp phồng lên.
Bên hông và cổ của một số người, vẫn còn đeo đồ trang sức lấp lánh ánh vàng.
Đâu giống như là quần áo không đủ che thân, ăn không no bụng.
Rõ ràng chính là chặn đường cướp bóc!
Trang Chi Nghiêm chắp tay cao giọng nói:
- Gặp nhau là duyên, chư vị bằng hữu cần bao nhiêu, nói một con số. Nếu như ta còn dư tiền, đương nhiên sẽ hỗ trợ một ít.
Nam tử đầu trọc chắp tay đáp lễ, nói:
- Không nhiều lắm, mười khối nguyên thạch, một kiện pháp bảo, năm kiện pháp khí, là đủ.
Vừa nghe lời này, tiểu bối bên phía Trang Chi Nghiêm đều hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Bọn họ đương nhiên đều biết nguyên thạch trân quý cỡ nào.
Đừng nói mười khối, ngay cả một khối, bây giờ bọn họ cũng không có.
Đại Viêm chỉ có một tòa linh quáng.
Nguyên thạch hàng năm sản xuất đều rất có hạn, chỉ có những Tông Sư nổi bật trong các tông môn mới có tư cách có được.
Đương nhiên, cũng chỉ tu luyện đến cảnh giới Tông Sư, mới có thể tu luyện nguyên khí.
Bên này im lặng một chút.
Trang Chi Nghiêm cười nói:
- Quả thực không nhiều lắm, mười khối nguyên thạch, chỗ lão phu có đủ. Nhưng về phần pháp bảo, bằng hữu, có thể đổi pháp bảo thành mười kiện pháp khí hay không? Chỗ lão phu vừa hay có một phần pháp khí còn dư, về phần pháp bảo, thật ra không có.
Nam tử đầu trọc lạnh lùng nói:
- Chỗ tiền bối không có, cũng không có nghĩa là những người khác cũng không có.
Hán tử tóc xanh đứng ở phía sau hắn, đột nhiên cười ha ha nói:
- Phía sau tiền bối có nhiều mỹ nhân như vậy, nếu thật sự không có pháp bảo, cũng không sao, để chúng ta chọn một người...
- Thạch Dã!
Nam tử đầu trọc đột nhiên quay đầu quát lớn.
Hán tử tóc xanh cười ha ha, không nói tiếp nữa.
Nam tử đầu trọc lại nhìn đối diện một cái, dừng một chút, chắp tay nói:
- Tiền bối đã thoải mái như vậy, vậy chúng ta cũng không tiện làm khó người khác. Pháp bảo này đổi thành mười kiện pháp khí đi. Mười khối nguyên thạch, mười lăm kiện pháp khí, tiền bối, đa tạ!
Trang Chi Nghiêm cao giọng cười nói:
- Gặp nhau chính là duyên, hữu duyên chính là bằng hữu. Bằng hữu gặp khó khăn, dốc túi tương trợ là chuyện nên làm, chư vị không cần khách khí.
Dứt lời, hắn lật tay lấy ra một túi vải, nói:
- Trong này là mười khối nguyên thạch, bằng hữu tự mình tới lấy, hay để lão phu tự mình đưa qua?
Nam tử đầu trọc híp mắt, chắp tay nói:
- Tiền bối trực tiếp ném tới đây đi.
- Được.
Trang Chi Nghiêm cười cười, giơ tay lên, nhẹ nhàng ném một túi nguyên thạch qua.
Vừa rồi rơi về phía mũi thuyền.
Nam tử đầu trọc thu hồi vòng bảo hộ trên phi thuyền, rút chủy thủ bên hông ra, chuẩn bị dùng chủy thủ trong tay nhấc túi vải.
Ai ngờ túi vải kia vừa bay tới trước mặt hắn, đột nhiên “bùm” một tiếng nổ tung.
Một chùm khói xanh, lập tức quét qua tất cả cường đạo ở mũi tàu!
- Có độc!
- Lão thất phu, ngươi muốn chết!
Đám cường đạo thấy vậy, cuống quít lui về phía sau, chửi bới.
- Ha ha ha ha ha...
Trang Chi Nghiêm đột nhiên giống như một con đại bàng vỗ cánh bay cao, bay lên bầu trời phía trên phi thuyền của cường đạo, lập tức tay nâng một ngọn núi giả to bằng bàn tay, nhẹ nhàng ném xuống phía dưới.
Ngọn núi giả đột nhiên phình to ra!
Trong nháy mắt, còn lớn hơn gấp đôi so với chiếc phi thuyền kia!
Oanh!
Núi giả ầm ầm rơi xuống!
Hào quang trên phi thuyền, lập tức bị nghiền nát bấy!
Cả phi thuyền cùng với hơn mười tên cường đạo trên phi thuyền, đều bị nghiền ép dưới núi giả khổng lồ.
Lực nghiền ép khủng bố của núi giả, cùng với dòng khí để nâng thuyền lên mãnh liệt va vào cùng một chỗ.
Luồng không khí bị phân thành hai nửa..
Phi thuyền cũng bị nát vỡ thành nhiều mảnh!
Hơn mười tên cường đạo kia cũng kêu thảm một tiếng, bị lực lượng khủng bố này nghiền ép thành thịt nhão.