Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2254 - Tiên Nữ Của Tiên Vân Các, công pháp vô tình của tiên tử (3)




La Thường còn muốn nói chuyện, Trang Chi Nghiêm đột nhiên cười nói:

- Đến Bạch Liên Phong rồi.

La Thường lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng đứng dậy nói:

- Các vị chờ một chút, ta đi một lát sẽ trở lại.

Lúc phi thuyền vừa rồi khởi động, nàng đã nói cho Trang Chi Nghiêm, hy vọng phi thuyền có thể dừng tại Bạch Liên phong ở biên giới Đại Viêm một chút, nàng còn có một đệ tử đang tu luyện ở chỗ này, lần này phải cùng mang đi.

La Thường ra khỏi khoang thuyền, lập tức đi về phía ngọn núi được băng tuyết bao phủ, mây mù lượn lờ xung quanh bên dưới.

Đợi nàng rời đi, Lưu Ly nhẹ giọng giải thích với mọi người:

- Bạch sư muội thể chất đặc thù, phần lớn thời gian, đều ở chỗ này tu luyện.

Sau đó nàng lại đứng dậy cúi đầu nói:

- Trang tiền bối, Tử Hà tiền bối, Sở sư huynh, còn có Du sư muội, Lưu Ly trước tiên phải nói một tiếng xin lỗi với các ngươi trước, Bạch sư muội tu luyện công pháp đặc biệt, không thích nói chuyện, thậm chí không nói lời nào. Vì vậy, hy vọng mọi người không để bụng. Cho dù đối với sư phụ, đối với lão tổ nhà ta, Bạch sư muội cũng như vậy.

Lạc Lăng ngồi ở một bên, mở miệng nói:

- Vi nhi đúng là như vậy.

Trang Chi Nghiêm vội vàng cười nói:

- Không sao. Lão phu cũng sẽ không so đo với một tiểu nữ oa. Mà, lão phu có chút tò mò, đây là công pháp gì?

Ánh mắt Lưu Ly nhìn về phía lão tổ mình.

Lạc Lăng trầm mặc một chút, con mắt lạnh như băng nhìn hắn một cái, nói:

- Chuyện của người khác, bớt hỏi thăm.

Trang Chi Nghiêm ngượng ngùng cười một tiếng, nhưng không tức giận, nói:

- Lão phu lắm mồm.

Không lâu sau đó.

La Thường mang theo một thiếu nữ mặc bạch y, trên mặt mang mạng che mặt, bay lên.

- Vi nhi, đến đây, chào Trang tiền bối, Tử Hà tông chủ, cùng vị Sở sư huynh này, Du sư tỷ...

La Thường mặt mũi tràn ngập yêu thương, giống như đang dắt nữ nhi bảo bối của mình, cẩn thận dẫn nàng vào, tươi cười giới thiệu.

Thiếu nữ tên là Bạch Vi Nhi, ánh mắt lạnh như băng nhìn người trong khoang thuyền một cái.

Sau đó, nàng đi đến một góc, lạnh lùng ngồi xuống, không nói một lời, trên khuôn mặt và đôi mắt hoàn toàn không có bất kỳ một tia cảm xúc nào.

La Thường có chút xấu hổ.

Trang Chi Nghiêm vội vàng nói:

- Không sao, vừa rồi nha đầu Lưu Ly này đã nói với chúng ta tình huống của nàng.

Tử Hà tiên tử cũng gật đầu.

La Thường lúc này mới ngồi xuống, lại nhìn thiếu nữ trong góc một cái, trong mắt lộ ra vẻ đau lòng.

Để tránh lúng túng.

Trang Chi Nghiêm lại nói một số chuyện thú vị.

Tử Hà tiên tử đột nhiên xoay người, vươn ngón tay chọc chọc Lạc Thanh Chu ngồi ở phía sau, thấp giọng nói:

- Nghiêm túc một chút, sư thúc tổ nói chuyện, đều là chuyện xảy ra ở bên ngoài. Ghi nhớ, có lẽ nó sẽ hữu ích với ngươi.

Lạc Thanh Chu lập tức nghiêm túc nghe.

Nghe xong một hồi, hắn lại vươn ngón tay, chọc chọt nàng, thấp giọng nói:

- Sư phụ...

- Nghiệt đồ! ngươi chọc vào eo thon của vi sư để làm gì?

Không đợi Lạc Thanh Chu nói xong, Tử Hà tiên tử liền trừng mắt nhìn hắn thấp giọng răn dạy.

Lạc Thanh Chu chậm lại, nói:

- Sư phụ vừa rồi cũng chọc eo thon của ta...

Tử Hà tiên tử lạnh lùng nói:

- Ta là sư phụ, ngươi là đồ đệ, ta chọc ngươi là chuyện nên làm, ngươi chọc ta chính là đại nghịch bất đạo. Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi ta là thầy trò, phải chú ý một chút!

Lạc Thanh Chu: - Ồ.

Khi hai người thấp giọng nói thì thầm, thiếu nữ mặc váy trắng ngồi trong góc lạnh lùng liếc bọn họ một cái, đôi đồng tử đen kịt mà thâm sâu kia, tựa hồ có một tia trong trẻo lạnh lùng xẹt qua.

- Nghiệt đồ, ngươi lại đụng vi sư! Đầu gối...

Ba ngày sau.

Lạc Lăng khống chế phi thuyền, đi tới một mảnh đất hoang.

Lúc này đang là đêm khuya.

Trăng sáng treo cao, các ngôi sao đầy trời.

Bầu trời đêm trông cực kỳ rõ ràng.

Nhìn xuống, mặt đất là những khu rừng nguyên sinh tươi tốt và những ngọn núi lâu năm.

Trang Chi Nghiêm thoát khỏi trạng thái thu hành, đứng dậy đi ra ngoài khoang thuyền.

Lạc Lăng mặc tử y, đang một mình đứng ở mép thuyền, cảnh giác nhìn xung quanh.

Trang Chi Nghiêm đi tới bên cạnh nàng, nhìn thoáng qua rừng rậm phía dưới, thần sắc hơi ngưng trọng:

- Nơi hoang dã này, có mấy băng đảng kiếm tu. Lão phu lần trước tới, dọc đường đi liên tục gặp phải hai nhóm. Chúng ta bay trên bầu trời sẽ an toàn hơn, nếu đi qua mặt đất, chỉ sợ nửa bước khó đi.

Ánh mắt Lạc Lăng lạnh như băng nhìn thoáng qua phía dưới, không nói gì.

Trang Chi Nghiêm nói:

- Lạc tiên tử, ngươi cũng thúc đẩy phi thuyền hai ngày, nên nghỉ ngơi một chút, để lão phu đến.

Lạc Lăng lạnh lùng nói:

- Không cần, vẫn nên nhanh chóng bay qua khu vực này đi.

Trang Chi Nghiêm gật đầu, không nói gì nữa.

Ngay vào lúc này, ánh mắt hai người vừa động, ngưng mắt nhìn về phía tầng mây phía trước.