Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2250 - Sư thúc thảm không đành lòng nhìn, sư phụ tức giận mắng nghiệt đồ (3)




Tử Hà tiên tử vâng một tiếng, lập tức lấy bảo điệp đưa tin ra, gửi tin nhắn đi.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, lão tổ hình như cũng không có ý định thu hắn làm quan môn đệ tử...

Không lâu sau đó.

Một nữ tử buộc tóc đuôi ngựa, mặc váy da nhỏ cùng vớ dài, dáng người nhỏ nhắn, chạy tới như một cơn gió, hưng phấn nói:

- Lão tổ, tông chủ, đại bá nói, các ngươi muốn dẫn đệ tử đi ra ngoài lịch luyện, phải không?

Tử Hà tiên tử nói:

- Có một thượng cổ cấm địa chuẩn bị mở, Lăng Tiêu tông chúng ta có bốn danh ngạch, cho nên gọi ngươi tới. Nhưng nói trước với ngươi, bên trong có thể gặp nguy hiểm, ngươi có thể chọn không đi.

Du Ngư Ngư lập tức nhảy nhót, vẻ mặt vui vẻ nói:

- Tông chủ, đệ tử đi! Đệ tử phải đi!

Trang Chi Nghiêm từ ái nhìn nàng nói:

- Ngư Ngư, nghe nói ngươi lại đột phá?

Du Ngư Ngư đắc ý nói:

- Vâng, đệ tử đã đột phá tới cảnh giới Đại Võ Sư hậu kỳ rồi. Thần hồn cũng đột phá tới cảnh giới Luyện Thần Cảnh trung kỳ.

Trang Chi Nghiêm gật đầu nói:

- Không tệ. Vậy ngươi đã nghĩ, sau này chủ tu cái gì chưa?

Du Ngư Ngư lập tức kiên định nói:

- Đệ tử chủ tu nhục thể.

Dứt lời, nàng lấy cây lang nha bổng còn lớn hơn thân thể nàng ra, quay đầu nhìn lạc Thanh Chu ở một bên ngọt ngào cười nói:

- Sở sư huynh, lần trước ngươi đánh gãy lang nha bổng của ta, ta lại luyện chế một cây khác, cây này còn cứng hơn cây trước nhiều. Nếu chúng ta có thời gian, chúng ta có thể thử lại.

Lạc Thanh Chu nói qua loa:

- Ừm.

Hắn cũng không dám thử lại, lần trước đánh gãy lang nha bổng của nàng, khóc lóc la lối trước mặt nhiều người như vậy, khiến hắn giống như một tên ác độc chuyên đi ức hiếp tiểu cô nương, rất xấu hổ.

- Đúng rồi, Sở sư huynh gần đây lại đột phá sao?

Du Ngư Ngư chớp chớp đôi mắt to ngây thơ ngây thơ hỏi, thoạt nhìn cũng không có ác ý.

Lạc Thanh Chu nhìn sư phụ nhà mình cùng lão tổ một cái.

Chuyện này, chỉ có có vài người biết, những người khác trong tông môn đều không biết.

Tử Hà tiên tử cười nói:

- Du Du không phải người ngoài, nói cho nàng biết cũng được.

Lúc này Lạc Thanh Chu mới nói với cô nương tóc vàng trước mặt:

- May mắn đột phá.

Du Ngư Ngư lập tức hỏi:

- Nhục thân hay thần hồn? Cảnh giới nào?

Lạc Thanh Chu nói:

- Nhục thân Tông Sư, thần hồn Phân Thần cảnh trung kỳ.

Du Du: - ...

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua cái miệng nhỏ nhắn cùng con mắt mở to của nàng, thêm một câu nói:

- May mắn đột phá mà thôi, thể chất không thể so được với thể chất địa giai của Du sư muội, hẳn rất nhanh sẽ bị Du sư muội đuổi kịp.

Du Ngư Ngư lúc này mới sâu kín nói:

- Sở sư huynh thật lợi hại nha.

- Được rồi, không còn sớm nữa, nên xuất phát thôi.

Trang Chi Nghiêm nhìn sắc trời, đột nhiên ném ra một chiếc thuyền nhỏ to bằng lòng bàn tay.

Chiếc thuyền nhỏ rơi xuống đất, lập tức nhanh chóng lớn lên, biến thành một chiếc thuyền đủ để chở hơn mười người.

- Đi thôi.

Trang Chi Nghiêm lên thuyền trước.

Tử Hà tiên tử cũng vội vàng mang theo hai người, đi lên, đều đều nói:

- Đây là pháp bảo phi hành, chỉ có hồn tu mới có thể sử dụng, cực kỳ tiêu hao hồn lực. Đương nhiên, có một vài pháp bảo phi hành cũng có thể dùng nguyên thạch để sử dụng. Nhưng đối với chúng ta, nguyên thạch quá đắt và cũng không đáng.

Lập tức nàng lại nhìn về phía Lạc Thanh Chu và Du Ngư Ngư nói:

- Chờ thần hồn các ngươi đột phá đến Phân Thần Cảnh hậu kỳ, có thể sử dụng hồn lực ngự kiếm phi hành, nhưng thần hồn tiêu hao quá nhanh, không thể bay quá xa. Chờ các ngươi thăng cấp Hóa Thần Cảnh, mới có thể chân chính ngự kiếm phi hành...

- Đương nhiên, chủ tu nhục thân mà nói, đến Tông Sư cảnh là có thể ngự gió mà đi, nhưng không thể cách mặt đất quá xa, càng không có cách nào kéo dài. Đợi đến cảnh giới Đại Tông Sư, mới có thể bay cao một chút, lâu hơn một chút, nhưng vẫn không cách nào so được với ngự kiếm phi hành của thần hồn...

- Luyện thể cùng tu hồn, mỗi thứ đều có điểm mạnh và điểm yếu. Nhưng nếu cùng cảnh giới, thực lực của người luyện thể sẽ mạnh hơn một chút, bởi vì khí huyết của võ giả trời sinh khắc chế thần hồn...

Trang Chi Nghiêm thúc giục phi thuyền, chậm rãi bay lên bầu trời đêm.

Tử Hà tiên tử ở một bên giảng giải.

Lạc Thanh Chu và Du Ngư Ngư đều nín thở ngưng thần, rất nghiêm túc lắng nghe.

Thật ra những tri thức này, Lạc Thanh Chu đều đã nghe ở chỗ Nguyệt tỷ tỷ, hôm nay nghe lại, vẫn có cảm giác khát khao như trước.

Ai không muốn ngự kiếm phi hành, tiêu dao trong thiên địa?

Ai không muốn đi bộ trong gió, ngao du giữa bầu trời xanh và những đám mây trắng?

Phi thuyền xuyên qua mây trắng, nhìn rất chậm, kì thực còn nhanh hơn nhiều so với chiến mã dùng hết sức.