- Công tử, trong hồ này có hai con yêu quái, một tên quái ngư, một tên quái tôm, đều rất lợi hại. Tối hôm qua khi Long nhi vừa tới, bọn họ đều đe dọa Long nhi, nói nơi này là địa bàn của bọn họ, không cho Long nhi ở. Long nhi liền đánh một trận với bọn họ, trong hồ này hình như có trận pháp của Kim Thiền Tự và Long Hổ học viện, Long nhi không thể phát huy toàn bộ thực lực, đánh không lại bọn họ.
Lạc Thanh Chu trầm xuống, nhìn về phía mặt hồ, nói:
- Sau đó thì sao?
Long nhi cười nói:
- Sau đó tỷ tỷ đến. Tỷ tỷ vừa tới, còn chưa động thủ, hai con yêu quái kia lập tức cúi đầu bái lạy, công tử đoán xem, bọn họ gọi tỷ tỷ là gì?
Lạc Thanh Chu nghe vậy sửng sốt, nói:
- Là gì?
Long Nhi cười nói:
- Tiên tử. Tỷ tỷ hình như quen biết bọn họ, bọn họ rất kính sợ tỷ tỷ, mở mồm ra đều kêu tiên tử, còn tranh nhau lấy linh dược bọn họ thu thập được ra để dâng tặng, hơn nữa rất thống khoái đã đáp ứng để Long nhi ở lại chỗ này.
- Linh dược?
Lạc Thanh Chu nghe vậy, trong lòng khẽ động.
- Đúng rồi, Nguyệt tỷ tỷ đêm nay đến không?
Hắn đột nhiên hỏi.
Long nhi lắc đầu, nói:
- Tỷ tỷ đêm nay muốn ra ngoài tìm linh dược, hẳn sẽ không tới.
Thần sắc Lạc Thanh Chu khẽ động, nói:
- Tìm linh dược gì? Có biết nàng đi đâu tìm không?
Long nhi lắc đầu nói:
- Tỷ tỷ không nói.
Lập tức nàng lại ôm cánh tay hắn nói:
- Công tử, đi đáy hồ xem thử đi, Long nhi đã đặt Long cung ở dưới, công tử sau này có thể tới nơi này tu luyện. Nguyên khí nơi này rất nồng đậm, tỷ tỷ nói, là bởi vì phía dưới Long Hổ học viện, có linh quáng nguyên khí trong hoàng cung vận chuyển tới.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, nhìn về phía hoàng thành cách đó không xa, dừng một chút, cùng nàng tiến vào đáy hồ.
- Công tử, hôm nay bản thể ngươi cũng tới, khó trách Long nhi cảm thấy không giống.
- Công tử, ngươi xem, qua mảnh rong này, chính là cửa vào Long cung, công tử phải cẩn thận đám rong này, bọn họ hình như là trận pháp. Tối hôm qua Long nhi lần đầu tiên xuống, thiếu chút nữa đã bị quấn lấy...
Long Nhi nắm tay hắn, vừa bơi về phía trước, vừa giới thiệu hoàn cảnh dưới đáy hồ.
Rất nhanh, hai người đi tới cửa vào Long Cung.
Sau khi vào Long cung, Lạc Thanh Chu đi Thủy Tinh điện xem Hoa Cốt trước.
Hoa Cốt vẫn nằm trong quan tài băng, giống như đang ngủ, thần sắc yên tĩnh, không nhúc nhích, thân thể bình yên vô sự, màu da cũng rất khỏe mạnh.
Sau khi xem xong Hoa Cốt, hắn lại nói chuyện với Long nhi một lát, rồi chuẩn bị rời đi.
Long nhi lưu luyến không rời:
- Công tử, ngươi không thể ở lại thêm một lát sao?
Nàng lại ôm cánh tay hắn, đáng thương nói:
- Long nhi quỳ xuống hầu hạ công tử được không? Dùng chân cũng được... Chỉ cần công tử ở cùng Long nhi thêm một lát....
Lạc Thanh Chu ôm nàng vào trong ngực, nói:
- Đêm nay ta còn có việc, ngày mai ban ngày lại đến. Nguyên khí nơi này không tệ, ngày mai ta tới đây tu luyện.
Long Nhi bĩu môi nhỏ nhắn, ủy khuất nói:
- Tỷ tỷ không có ở đây, công tử cũng không muốn ở chỗ này lâu. Long nhi hoàn toàn không có một chút hấp dẫn gì với công tử sao?
Lạc Thanh Chu thấy nàng ấm ức nói, chỉ đành ôm nàng lên, đặt lên bàn, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân nhỏ nhắn trắng nõn mềm mại của nàng, nhẹ giọng nói:
- Công tử đêm nay thật sự có việc, nhưng, đi trễ một chút cũng không sao... Vậy thì ở cùng ngươi một lát vậy.
Dù sao Ngọc Xuân lâu mở cả ngày cả đêm, thêm một đêm cũng không sao.
Hơn nữa bây giờ còn sớm, còn chưa đến đêm khuya, ở nơi đó, càng về khuya, chương trình có thể sẽ càng đặc sắc.
Đương nhiên, hắn chủ yếu đi dò xét manh mối, có chương trình xem hay không cũng không sao.
Về phần Tranh ngọc minh họa gì đó, hắn hoàn toàn không có một chút hứng thú nào, chân ngọc của Long nhi còn đẹp hơn nhiều so với những nữ tử khác. Hít... Nhiều hơn nữa.
- Công tử, Long nhi sẽ không làm mất quá nhiều thời gian của ngươi đâu....
Long nhi ngồi ở trên bàn, vươn cánh tay, ôm lấy cổ hắn, nhẹ giọng nói:
- Công tử, hôn....
Lạc Thanh Chu nhẹ nhàng ôm nàng, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
Rạng sáng.
Lạc Thanh Chu cáo từ rời đi, bay ra khỏi mặt nước, trực tiếp đi Ngọc Xuân lâu.
Lúc này hắn càng không có một chút quan tâm nào đối với những nữ tử và Ngọc Túc hội ở thanh lâu kia.
Lúc hắn đang chạy tới Ngọc Xuân lâu, không biết vì sao, trong lòng đột nhiên nhảy dựng, giống như sắp có chuyện gì đó không rõ xảy ra.
Hắn giật mình một chút, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Tần phủ.
Tần phủ vẫn yên tĩnh như lúc ban đầu.
Lúc hắn đang nghi ngờ, bảo điệp đưa tin trên người đột nhiên rung lên.
Hắn lập tức lấy ra nhìn.
Quận chúa gửi tin nhắn tới, nhưng, tin nhắn hoàn toàn không có gì.