Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2182: Lại không còn mặt mũi trước mặt Tần đại tiểu thư... (1)




- Hừ hừ, tỷ tỷ nói không sai, Thanh Chu ca ca quả nhiên rất đào hoa.

- Đâu phải là đào hoa, ta đối với các nàng đều là thật lòng...

- Người xấu, cắn ngươi, ngoạm...

- Lại học của quận chúa...

- Ngoạm...

Sau khi hai người ở trên giường đùa giỡn một hồi, mới đứng lên giường.

Rửa mặt đơn giản một phen.

Tống Như Nguyệt đã chờ bên ngoài từ sớm, đang cùng Nam Cung Tuyết Y nói chuyện dưới tán cây.

Tần đại tiểu thư cũng mang Bách Linh và Hạ Thiền đi ra.

Lạc Thanh Chu đỡ Tần nhị tiểu thư đi ra ngoài, chào hỏi bọn họ.

Nam Cung Tuyết Y có ẩn ý nói:

- Lạc công tử có mỹ nương tử, lại trở thành hồng nhân trước mặt bệ hạ, cũng không để ý tới người ta. Người ta muốn nghe Lạc công tử kể chuyện xưa, muốn nói mấy câu với Lạc công tử, cũng không có tư cách.

Lạc Thanh Chu vội vàng chắp tay làm bộ:

- Tuyết Y quận chúa nói quá lời, khoảng thời gian này ta quả thực hơi bận rộn. Chờ có thời gian...

- Hôm nay đi.

Nam Cung Tuyết Y đột nhiên nói:

- Vừa hay, bọn họ đi dọn nhà, dọn dẹp phòng ốc, Lạc công tử cùng ta đi hiệu sách ngồi một chút, chúng ta nói chuyện phiếm, được không?

Tống Như Nguyệt ở một bên muốn nói lại thôi, muốn ngăn cản, lại ngượng ngùng.

Dù sao người ta đã nói đến mức này, hơn nữa hai ngày nay người một nhà bọn họ đều ở trong phủ người ta, căn nhà mới còn do người ta đưa bọn họ đi xem.

Người ta chỉ muốn nói chuyện một ngày, một chút cũng không quá đáng.

Nhưng, dù sao cũng là cô nam quả nữ, con rể nhà mình lại ưu tú và mị lực như vậy, hơn nữa nha đầu Tuyết Y hình như hoàn toàn khác với những nữ tử khác, cực kỳ to gan, nếu xảy ra chuyện gì, vậy phải làm sao bây giờ?

Nàng không tiện mở miệng ngăn cản, chỉ đành vội vàng nháy mắt khuê nữ thứ hai nhà mình.

Ai ngờ, Tần nhị tiểu thư lại làm bộ như không nhìn thấy, nhẹ giọng nói:

- Thanh Chu ca ca, dù sao trong nhà cũng không cần chàng, hôm nay nếu chàng không có việc gì khác, vậy cùng Tuyết Y tỷ đến hiệu sách ngồi một chút đi. Vừa hay, chàng cũng có thể đọc sách ở đó.

Tống Như Nguyệt nhất thời hận rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn nàng một cái.

Nha đầu này, nào có ai lại để phu quân nhà mình đi cùng nữ tử khác, tiểu tử này nếu coi trọng quận chúa người ta, vậy phải làm sao?

Nàng vội vàng nói:

- Vi Mặc, ngươi thân thể yếu ớt, trong nhà cũng không cần ngươi. Ngươi cùng Thanh Chu và Tuyết Y đi hiệu sách đi, vừa hay ba người các ngươi có chung sở thích, có thể cùng ngồi tán gẫu thi từ.

Tần nhị tiểu thư đang do dự, Nam Cung Tuyết Y lập tức tới lôi kéo nàng cười nói:

- Vi Mặc đương nhiên phải cùng đi rồi, đi thôi, chúng ta ăn điểm tâm liền trực tiếp đến hiệu sách.

Cứ như vậy, Tống Như Nguyệt thật sự không biết nói gì.

Nàng thấy nha đầu này tươi cười chân thành đơn thuần, lại có chút hoài nghi mình suy nghĩ nhiều, trong lòng nhất thời có chút xấu hổ.

Nam Cung Tuyết Y lại nhìn về phía Tần đại tiểu thư đứng ở một bên, mời nói:

- Khiêm Gia, ngươi muốn cùng đi không? Ở đó có rất nhiều sách, ngươi có thể đi xem sách, hơn nữa cũng không ai làm phiền ngươi.

Tần đại tiểu thư còn chưa trả lời, Tống Như Nguyệt lập tức đi qua lôi kéo nàng nói:

- Đi, Khiêm Gia, ngươi cũng đi. Hiệu sách đó là do Tuyết Y cùng Vi Mặc mở, ngươi vẫn chưa từng đến đó. Không phải ngươi thích đọc sách sao? Có tất cả các loại sách ở đó, phổ nhạc cũng có, ngươi có thể tới nhìn thử.

Tần nhị tiểu thư cũng ôn nhu mời:

- Tỷ tỷ, cùng đi đi.

Tần đại tiểu thư trầm mặc một chút, Bách Linh ở một bên vội vàng nói:

- Tiểu thư, ngươi đi cùng Nhị tiểu thư đi, ta và Thiền Thiền đi tới phủ dọn phòng là được.

Lúc này Tần đại tiểu thư mới khẽ gật đầu, vẫn chưa nói gì.

- Đúng rồi, Mỹ Kiêu đâu?

Tống Như Nguyệt đột nhiên hỏi.

Nam Cung Tuyết Y cũng có chút kỳ quái:

- Vừa rồi ta đi ngang qua chỗ nàng, còn nhìn thấy nàng đang đánh răng, sao còn chưa tới? Mặc kệ nàng, chúng ta đi ăn trước.

Đoàn người đi đến tiền sảnh.

Bọn nha hoàn lập tức đi bưng bữa sáng nóng hổi tới.

Vương phi Bạch Nhược Thủy cũng đi ra.

Lúc này nha hoàn mới đến bẩm báo:

- Nhị quận chúa còn đang ngủ trong phòng, nói không ăn cơm, trễ một chút sẽ ra.

Bạch Nhược Thủy cười nói:

- Nha đầu kia thích ngủ nướng, không cần quản nàng, chúng ta ăn đi.

Mọi người Tần gia sau khi ăn sáng xong, liền tạm biệt Vương phi, rời khỏi Nam quốc quận vương phủ.

Đoàn người Tần Văn Chính ngồi xe ngựa rời đi trước.

Khi xe ngựa chạy ra, Bách Linh đột nhiên thò đầu ra khỏi cửa sổ, nói với Lạc Thanh Chu:

- Cô gia, ta và Thiền Thiền cũng không có ở đây. Không cho phép người khác bắt nạt tiểu thư, ngươi cũng không được phép bắt nạt tiểu thư, có nghe không?

Tống Như Nguyệt ngồi trong xe ngựa, nghe vậy nhíu mày.