Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2131: Thiên tài tiên tông, truyền thuyết của Nguyệt tỷ tỷ (3)




Ba người đi phía sau hai tiểu dược đồng, vào động phủ, xuyên qua một thông đạo tối tăm, đi tới trước một cái cầu thang, uốn lượn đi xuống phía dưới.

Tử Hà tiên tử giải thích:

- Dưới lòng đất có địa hỏa, cho nên đan phòng đặt ở phía dưới.

Lạc Thanh Chu nói.

- Là tự nhiên hình thành?

Tử Hà tiên tử nói:

- Là pháp bảo và trận pháp, những nơi có địa hoả tự nhiên đã bị các thế lực khác chiếm rồi.

- Sư thúc, tông chủ bọn họ đến rồi.

Lúc này, mấy người dừng lại ở bên ngoài một toà thạch thất.

Dược đồng đi tới cửa, cúi đầu cung kính nói.

Một lát sau, bên trong truyền đến một giọng nói già nua:

- Hãy để họ vào.

Nói xong, cửa động chậm rãi mở ra.

Hai tiểu dược đồng đi vào trước, mới khom người mời nói:

- Tông chủ, Lệnh Hồ Phong Chủ, Sở sư điệt, mời.

Lạc Thanh Chu vừa đi vào, liền ngửi thấy một mùi thuốc xông vào mũi.

Mùi thuốc này cực kỳ quen thuộc, lại khá giống với đan dược mà tối hôm qua hắn vừa học.

Trong lòng hắn âm thầm kinh ngạc.

Nhiệt độ trong thạch thất cũng chợt dâng cao.

Trên vách tường thắp đèn dầu, trong góc dưới lòng đất, dấy lên ngọn lửa màu vàng, trên ngọn lửa, một cái lò đồng cực lớn đang bốc khói trắng.

Trước lò đồng, một lão giả tóc đen nhánh, dáng người cao gầy, mặc áo bào xám rách nát, đang cầm một cây quạt, đang nhìn chằm chằm lò luyện đan.

Mấy người thấy một màn này, đều đứng tại chỗ, không dám nói chuyện.

Sau nhất thời.

Lão giả tiến đến trước lò luyện đan ngửi ngửi, khẽ gật đầu, duỗi ngón tay một chút, một đạo quang mang bắn ra, rơi vào trong hỏa diễm dưới lò luyện đan, hỏa diễm dần dần thu nhỏ lại, cho đến khi dập tắt.

Lão giả lúc này mới dùng quạt ba tiêu phẩy phẩy gió, xoay người lại, nhìn về phía người trong phòng.

Lạc Thanh Chu cũng đánh giá hắn.

Lão giả này tóc đen nhánh, da mặt hồng hào, không ngờ không có bất kỳ nếp nhăn nào, nhưng nét tang thương trong ánh mắt hoàn toàn không che dấu được.

Tất nhiên, giọng nói của hắn cũng rất già.

Lão giả tên Ngô Đại Đồng, tên bình thường, lại là luyện đan sư duy nhất của Lăng Tiêu tông, địa vị cao.

- Quỳ xuống.

Đang lúc hắn đánh giá đối phương, Ngô Đại Đồng đột nhiên lạnh mặt mở miệng nói:

- Muốn học tập luyện đan cùng lão phu, trước tiên quỳ xuống dập đầu ba cái, sau đó để lão phu nhìn hồn lực và thiên phú của ngươi. Nếu thiên phú không được, hồn lực không được, cho dù sư thúc tổ bảo ngươi tới, cũng miễn nói.

Vừa nghe lời này, Tử Hà tiên tử mở miệng nói:

- Ngô sư thúc, không phải bái sư, miễn quỳ xuống được không?

Ngô Đại Đồng liếc nàng một cái, nói:

- Sao, đệ tử bây giờ, ngay cả quỳ dập đầu với trưởng bối cũng không muốn sao? Đức hạnh như vậy, về sau làm sao tôn sư trọng đạo, vì tông môn dốc sức? Tử Hà, đệ tử này của ngươi, lão phu có lẽ nhận không được.

Tử Hà tiên tử còn muốn nói chuyện, Ngô Đại Đồng khoát tay áo nói:

- Không cần miễn cưỡng, nếu không muốn thì rời đi, lão phu còn có một lò đan muốn luyện, thời gian không nhiều lắm.

Nói xong, hắn lại đi tới trước đỉnh đồng, dấy lên địa hỏa.

Tử Hà tiên tử quay đầu, có chút bất đắc dĩ nhìn về phía đồ đệ nhà mình, thấp giọng nói:

- Nếu không, quỳ xuống dập đầu?

Nàng lại thấp giọng khuyên nhủ:

- Dù sao Ngô sư thúc cũng là trưởng bối của ngươi, lại dạy thuật luyện đan cho ngươi, không chịu thiệt.

Lạc Thanh Chu lại nhìn lão giả kia một cái, chỉ đành nói thật:

- Sư phụ, dập đầu không sao cả, nhưng đệ tử cảm thấy, hắn hẳn sẽ không dạy đệ tử. Hơn nữa đệ tử tự do quen rồi, có lẽ đã nơi này quy củ nhiều, đệ tử cũng chịu không nổi. Đệ tử hôm nay đến đây, chỉ là muốn quan sát một phen, cũng không có ý định học ở đây.

Vừa nghe lời này, người trước lò luyện đan hừ lạnh một tiếng.

Ngô Đại Đồng quay đầu lại, cười lạnh nói:

- Tiểu tử, phần kiêu ngạo này của ngươi không tệ, đáng tiếc, lão phu cũng không phải là người ăn cơm mềm. Về phần ngươi muốn ở đây quan sát, vậy cũng đừng mơ tưởng, lão phu luyện đan, có người có tư cách nhìn, có người không có tư cách xem. Lão phu cảm thấy ngươi sẽ không có tư cách xem, đi.

Lạc Thanh Chu không nói nhiều, đang muốn rời đi, Tử Hà tiên tử một tay kéo lấy cổ tay hắn, thấp giọng nói:

- Lúc đến, vi sư đã nói với ngươi thế nào? Tính tình của Ngô sư thúc như vậy, không riêng gì ngươi đâu, ngay cả chúng ta cũng vậy. Ngươi chịu đựng một chút, nói ít hơn một chút là tốt rồi, học được bản lĩnh, tốt hơn bất cứ điều gì khác.

Ánh mắt Lạc Thanh Chu lại nhìn về phía lão giả trước lò luyện đan, cùng lò luyện đan phía trước hắn, do dự một chút, chỉ đành nói:

- Sư phụ, có một câu đệ tử nói, có thể sẽ có chút mạo phạm...

Tử Hà tiên tử nghe vậy hơi giật mình, nói:

- Ngươi nói.

Lạc Thanh Chu kề sát vào người nàng, tiến đến bên tai nàng thấp giọng nói.